Tác Giả: Tà Lão Quái
Ít lâu sau tại bên trong một căn phòng cũ kĩ, một hòa quang bỗng sáng lên. Một nhân ảnh bước từ đó đi ra:
“hahah ta thoát rồi thoát rồi lão Thụ….ta cứ tưởng sẽ chết non trong đó cơ chứ hahaha” Đang trong lúc tâm tình hắn đang vui thì hắn bỗng chợt nhớ đến:
“chổ này là chỗ quái nào mà sao lại hôi thối đến thế nhỉ?”
Tìm hiểu một lúc lâu sau hắn mới biết hóa ra nơi mà hắn vừa Truyền Tống đến là một cái nhà kho phía sau của tiệm Bách Lý hiên:
Bách Lý hiên là một tiệm nhỏ trong một con hẻm ở phía Tây Đằng Sơn Thành chuyên dùng để cho khách quan vào thuê phòng và dùng một vài điểm tâm. Nói trắng ra thì Hiên này rất ít người lui tới mà nếu có tới cũng chỉ vài tán tu cấp thấp là cùng.
Suy nghĩ một lát, hắn quyết định thuê căn nhà kho phía sau của Bách Lý Hiên:
“chấp sự, cho ta thuê một căn nhà kho phía sau”
“nhà kho?...À căn phía sau đấy hả?...chổ đó mấy năm nay chưa lau dọn gì đâu nên ngươi muốn thuê 1 tháng thì đưa đây nửa viên hạ phẩm linh thạch và tự dọn phòng lấy đi”
Một hán tử mập lùn bắt ghế đứng lên tỏ vẻ không mấy vui vẻ hời hợt nói
“được đây là 2 viên hạ phẩm linh thạch cho 4 tháng” quả thật gã cũng rất bực mình trước sự tiếp đón của lão chấp sự này nhưng rồi thôi.
Đặt phòng xong Tần Túc rời Bách lý hiên mang theo túi chứ hai con Huyết hỏa trư rời đi
………………………………..
Bên trong Đằng Sơn thành có tất cả 3 nơi dành cho tu sĩ giao dịch: khu tự do giao dịch ở cửa nam, thị trường tập thị cao cấp ở cửa đông, và phường đen ở cửa bắc.
Trong đó khu tự do giao dịch là nơi dành cho một lượng lớn rất nhiều tán tu cũng như những gian hàng hóa bất định. ở đây cũng thuộc diện không bị ai quản hạt nên rất được nhiều tu sĩ ghé đến săn đồ lạ. Tuy nhiên trở ngại lớn nhất vẫn là chất lượng khá kém.
Thị trường tập thị cao cấp là nơi do rất nhiều các cửa tiệm hợp thành, tiêu biểu có Tụ Bảo lâu, Linh Dược cácvà Luyện khí hiên chính là ba ông lớn đồ sộ nhất khu này. Linh dược các chu yếu là đan và linh dược, Luyện Khí hiên là nơi buôn bán linh khí linh phù,… còn tụ bảo lâu thì tập trung toàn bộ cả đan linh dược, pháp khí, phù,….
Cuối cùng chính là phường đen thì là nơi tụ tập những cuộc giao dịch ngầm, như buôn bán nô lệ, yêu thú, các tổ chức chuyên ám sát,….
“hoàng hoa điếm chuyên mua viêm hổ cốt,giá 5 viên linh thạch hạ phẩm…pháp khí vừa luyện đảm bảo mạnh mẽ đây mại dô mại dô….hỏa cầu phù số lượng hiếm mua mau không hết đây….”
.............................................
Khắp nơi trong khu tự do giao dịch này treo đầy biển báo nào là thu mua,chuyên bán,…balabala các thứ rất phù hợp với mọi loại tán tu cấp thấp.
Nổi bật trong đám người qua lại nhất chính là một gã thiếu niên chừng 15-16 tuổi đang vác trên vai một cái bao thật bự đi vào một cái tiệm nhỏ: La Tụ Quầy:
“A,Tần Túc ngươi đi đâu mà vác theo cái thứ ….” vừa vào cử tiệm, một lão giả mặc áo màu tro có khuôn mặt hiền hòa, miệng nhàn nhạt cười vừa ngẩng đầu nghênh đón
“rầm!…Vào đây còn làm gì nữa đây hả Bao Túc chưởng quầy?” gã thiếu niên đặt cái bao vác trên người xuống, vội vàng lau mồ hôi trên tráng nói:
“tính giúp ta thử chổ này luôn” gã vừa nói vừa chỉ vào cái túi lớn.
(Gã này hiển nhiên là tên vừa chụp được hai con Huyết Hỏa trư rồi.)
“ồ! Huyết Hỏa trư…. những hai con luôn cơ đấy” vị chưởng quầy tỏ vẻ ngạc nhiên lấy cả hai con ra khỏi bao.
“khoan đã! Một con đã tiến giai trung kỳ rồi”
“cũng mới vừa tiến giai thôi. Có gì mà phải ngạc nhiên” Chu Dã vừa cười vừa tỏ vẻ ta đây.
“hừm…đừng làm cái kiểu ấy với ta. Tần tiểu ca à, mấy năm nay ta còn chẳng biết tính ngươi a” Bao chưởng quầy vừa tính vừa liếc Chu Dã vừa trêu.
“hahaha…đùa thôi! đùa thôi!” gã cười cười phẩy phẩy cái tay
“để ta xem thử nào tất cả có hai con…. ừm:bốn cái nanh to 35 viên hạ phẩm linh thạch, hai lớp da 25 viên hạ phẩm linh thạch, máu huyết giá trị 19 viên hạ phẩm linh thạch” vị chưởng quầy vừa nhẩm nhẩm lí nhí trong miệng vừa tính: