Midoriya nhìn quanh sân, nơi tập trung các bạn để chuẩn bị lên xe.
"Cậu ấy đâu rồi nhỉ?"
Bất ngờ từ sau cậu ai đó vỗ vai cậu, "Deku tìm ai vậy?"
"À không."Giật mình vì Uraraka, Midoriya bối rối, "Chỉ là tớ không thấy Miyazaki đâu thôi."
"Ra là cậu thắc mắc chuyện đó." Uraraka gật gù như đã hiểu.
"Uraraka có biết gì không?"
Midoriya lo lắng hỏi, hôm nay cả lớp được đi thực hành thế này là 1 trải nghiệm rất tốt. Bỏ qua ngày hôm nay sẽ khiến cậu có thể bị thiệt hơn về mặt tích lũy kinh nghiệm.
"Tớ không chắc, hình như gia đình cậu ấy xin nghỉ vài ngày do có chút chuyện." Uraraka cố gắng nhớ lại lời thầy Aizawa nói trên điện thoại.
"Vậy à, tiếc cho cậu ấy quá nhỉ. Mãi mới có được 1 ngày như thế này mà."
"Deku lo lắng cho cậy ấy hả? Không lẽ..."
Uraraka cố ý kéo dài chữ không lẽ kia nhằm trêu chọc cậu bạn. Như ý cô, mặt Midoriya đỏ bừng sau khi nghe cô nàng nói.
.....
Tại gia tộc Miyazaki, Yuno cũng vừa chợt tỉnh giấc. Nhìn về phía trần nhà có kiểu thiết kế quen thuộc, cô không nghĩ mình lại trở về đây nhanh như vậy.
"Tiểu thư, cô đã tỉnh rồi."
Cổ Yuno không còn cảm giác đau nhức, có lẽ họ đã mời bác sĩ đến chữa trị cho cô.
Sau khi tỉnh dậy, Yuno liền được người hầu tân trang lại cho diện mạo của Yuno. Vì phải diện kiến mấy vị trưởng lão và gia chủ, người hầu cố ý chọn cho cô 1 bộ Kimono rất đẹp.
Đứng trước gương lớn, Yuno chẳng có cảm xúc gì, đáy mắt uất hận, chán ghét vô cùng. Lại phải đối mặt với mấy tên già đó, đủ mệt.
.....
Bước vào đại sảnh, cô vẫn cảm thấy không khí ngột ngạt như hôm nào, thế nhưng hôm nay Yuno lại có cảm giác bất an. Cứ như sẽ có chuyện gì xảy đến cô vậy.
"Lâu lắm không gặp, Miyazaki Yuno." Vừa thấy cô xuất hiện, gia chủ đã lên tiếng chào hỏi.
Mới 1 tháng không gặp chứ mấy...
"Đã lâu không gặp." Chậm rãi cúi chào, phép tắc với bề trên là không thể thiếu.
"Cho hỏi là các người bắt tôi đến đây để làm gì vậy?" Không muốn phí thời gian, Yuno vào luôn mục đích chính.
Gia chủ thấy vậy liền bật cười, con bé này thật thẳng thắn. Khác 1 trời 1 vực với hôn phu của nó, và cũng là đứa con của ông.
"Quả thật chúng ta tìm ngươi để nói 1 số chuyện." Khẽ thở dài.
Tiếp theo 1 vị trưởng lão đứng lên nói: "Chúng ta yêu cầu ngươi phải trở thành số 1."
Ngạc nhiên trước câu nói của ông, Yuno ngẩng mặt lên ngơ ngác.
"Cái gì?"
"Ngươi phải trở thành số 1 đúng theo nghĩa đen, từ bài kiểm tra, cuộc thi, huấn luyện đến sếp hạng anh hùng cũng phải đứng đầu."
Vị trưởng lão ấy đang thốt ra những lời mà Yuno rất bất mãn, "Tại sao tôi phải làm mà không phải Kae? Anh ta mạnh hơn tôi mà?"
Vì ngươi có khả năng phát triển mạnh hơn thằng nhóc đó nhiều. Khi bước vào con đường huấn luyện bài bản, Yuno sẽ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn hẳn Kae nhờ tốc độ học hỏi đáng sợ.
Có thể nói rằng, Yuno là đứa trẻ có thiên phú nhất từ trước đến nay của gia tộc Miyazaki.
"Đây là mệnh lệnh, ngươi bắt buộc phải theo."
"Tôi từ chối, tôi không có hứng thú việc trở thành anh hùng số 1." Yuno cúi mặt xuống tỏ vẻ từ chối, có vẻ cô rất kiên quyết với quyết định này của mình.
Vậy ra đáp án của ngươi là vậy...
Gia chủ khẽ thở dài, ông đành phải làm vậy. Vẫy bàn tay ra hiệu cho các cận vệ bên cạnh. Hiểu ý chủ nhân, bọn họ tiến đến gần Yuno để rồi giữ tay khống chế cô.
"Các ngươi làm cái trò gì vậy?!"
Yuno tuy bị khống chế nhưng vẫn không mất đi khí chất bá vương trời sinh, cô đàn áp bọn họ trong tinh thần. Các cận vệ theo đó cùng run sợ theo bản năng.
"Yên tâm, con bé đó bị khống chế Kosei rồi. Mau kìm hãm sức mạnh nó lại!"
Đúng là Yuno đã bị tên khốn Kae kia khóa năng lực tạm thời, nhưng sức mạnh thể chất của cô vẫn còn ở đó. Là 1 thiên tài về võ thuật, cô cũng có sức mạnh vật lý khá lớn đủ để cân 5 người đàn ông trong gia tộc.
Thế nhưng giờ Yuno đang bị bao vây bởi những 10 người đàn ông. Cái này chẳng phải là lấy đông chèn ít sao, thật bỉ ổi.
Cố gắng thoát ra mấy lần nhưng không thành, Yuno bắt đầu lo lắng: "Bọn họ cố làm cái gì với mình vậy?"
Đột nhiên có 2 người phụ nữ bê 1 cái khay, trên đó có chứa gì đó. Yuno gắng gượng nhìn lên vật trên chiếc khay đó, là 1 chiếc mặt nạ.
Tự dưng cô nhìn thấy xung quanh chiếc mặt nạ đều được bao phủ bởi tà khí, thứ khí ác độc và tàn nhẫn hơn mọi vật mà cô thấy.
"Chúng định làm gì với chiếc mặt nạ?!" Yuno hoảng hốt.
Đồng thời cả 2 người phụ nữ cầm chiếc mặt nạ lên hướng cô lại gần.
Không lẽ họ đưa cái mặt nạ ghê tởm đó cho mình? Không được, cô sẽ mất đi khống chế mất!
Đến lúc này Yuno dùng hết sức bình sinh để rời khỏi, cách xa chiếc mặt nạ xấu xa đó. Chiếc mặt nạ dần áp sát vào mặt Yuno, cũng là lúc mọi chống cự hoàn toàn biến mất.
Lúc này các vệ sĩ mới bắt đầu buông lỏng, từ từ thả cô gái nhỏ nhắn đó ra. Trong tâm họ lại cảm thấy tội lỗi vô cùng khi nhìn cô đã bị kiểm soát.
"Hahahaa... tuyệt vời! Chúng ta đã thành công!" 1 vị trưởng lão phấn khích kêu lên khi thấy Yuno đứng thẳng dưới kia như 1 bức tượng.
"Mọi nỗ lực cũng đã thành công!" 1 người khác cũng bon chen, giờ khắc này họ vui sướng như 1 đứa trẻ vừa làm được 10 điểm kiểm tra vậy.
Những người còn lại chỉ biết thở phào rồi rời đi, tại đay cũng có vài người không nhúng tay vào việc bất lương này nhưng họ không thể không chứng kiến. Nhìn không nổi, bọn họ liền rời đi ngay lập tức.
Chiếc mặt nạ này đã được 1 dị nhân hệ nguyền rủa tạo ra bằng cả thanh xuân của mình, 1 chiếc mặt nạ cấm. Nó làm cho bất cứ ai đeo nó đều răm rắp nghe theo mệnh lệnh được đặt vào chiếc mặt nạ.
Các trưởng lão đã thiết lập chiếc mặt nạ theo duy nhất 1 lệnh, đó cũng là yêu cầu cần thiết nhất đối với bọn họ.
.....
Những ngày sau đó, Yuno di chuyển, sống như 1 cái máy dưới sự giám sát của các nữ hầu, cận vệ. Tất cả chỉ để phục vụ gia tộc, tất cả chỉ vì lòng ích kỷ của chúng.
——————————————
Mặt nạ điều khiển tâm trí Sharlor
Tác dụng: Bắt người đeo làm theo 1 mệnh lệnh được đặt sẵn, bao giờ hoàn thành sẽ được gỡ bỏ.
Lưu ý: Vật dụng được đưa lên môi mặt nạ có khả năng tự động mở lớn. Nên là không phải lo Yuno bị chết đói đâu.