• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Úy Lam biến mất hồi lâu, biệt thự vẫn là một mảng tĩnh mịch như cũ. Kỳ thật, ngoại trừ Lục Minh Tư, ba người còn lại đều rất sững sờ, thứ nhất là bọn họ cảm thấy một căn phòng ngủ không phải chuyện gì lớn, thứ hai là hành động phá phòng của Lục Úy Lam không ở trong phạm vi suy nghĩ của bọn họ, hoặc là nói không ở trong phạm vi suy nghĩ của người bình thường

Cuối cùng, vẫn là Lục Minh Tư bảo trước hết để Lục Úy Lam nghĩ thông suốt. Lục Hiếu Chi nghe theo, hôm nay việc phá phòng ngủ là cái kết đã định, mà hành động của Lục Úy Lam hôm nay chính là muốn nói rõ cho Lục Minh Tư, muốn đồ của tôi, có thể, tôi cho anh, nhưng nếu anh tưởng có thể dễ dàng nhận lấy thì không có khả năng, nếu tôi không giữ được vật đó, tất nhiên cũng không có khả năng đưa cho anh thứ nguyên vẹn.

Loại này hành động tùy hứng như trẻ con này làm Lục Minh Tư tức đến bậc cười, nhưng mà không thể không nói, Lục Úy Lam thật sự làm cho người ta một loại cảm giác cực kỳ đâm tay, rốt cuộc trên thế giới này có loại người không cách nào khống chế được, một là loại mạnh hơn người, một loại khác là trẻ con, mà làm như vậy còn có chỗ tốt khác..

"Anh sẽ bảo người tới dọn, hôm nay em ở phòng phụ cho khách trước đi." Lục Hành Chỉ vỗ vỗ bả vai Lục Minh Tư, "Tính cách Úy Lam chính là như vậy, về sau em ở nhà nên bao dung em ấy một chút."

Lục Hiếu Chi và Trình Nhiên đều đi lên trên lầu, nhìn căn phòng hỗn độn mà an ủi Lục Minh Tư, nhưng mà dù an ủi thì hơn nữa lời sau đều vì muốn giải vây cho Lục Úy Lam.

Lục Minh Tư gật gật đầu, trong lòng cười khổ, quả nhiên, người nhà họ Lục dù sau khi đã suy nghĩ kĩ cũng chỉ sẽ coi như tính tình Lục Úy Lam trẻ con, cũng sẽ không thật sự cùng Lục Úy Lam quyết liệt, thậm chí còn sẽ làm càng vì cậu ta "hiểu chuyện" nhường nhịn lui bước. Cậu ta hôm nay lấy lui làm tiến mà bức bách dọn ra khỏi phòng Lục Úy Lam, Lục Úy Lam lại trở về lấy tiến vì tiến với cậu ta, trong lúc nhất thời, Lục Minh Tư sinh ra hoài nghi đối với Lục Úy Lam, Lục Úy Lam thật sự chỉ là một tên ăn chơi trác táng sao?

Mà sự tình ảnh hưởng không đơn giản như thế, người làm trong nhà đều sẽ xem mặt đoán ý, trò cười hôm nay làm trong lòng bọn họ hiểu địa vị của Lục Úy Lam không thể lay động, rốt cuộc phá phòng ngủ trước mặt Lục Hiếu Chi và Trình Nhiên, nghênh ngang rồi đi, lúc sau cũng chưa bị trừng phạt, đối lập rất rõ ràng với Lục Minh Tư phải uất ức phải đến phòng cho khách.

Tiểu Thất rồi đi cực kỳ vui sướng, nếu không phải 6362 nhắc nhở, sợ là đã chạy luôn rồi【 Ký chủ, hành động phá phòng ngủ cũng không ở trong, tôi không hiểu sao lại làm vậy. 】

【 Có bị OOC không? 】 Tiểu Thất trong lòng hừ một cái, ngửa đầu nhìn nhìn bầu trời đêm đen nhánh, không nhịn được cảm khái nói, 【 cốt truyện không quá được nha, hôm nay không có mưa to tầm tã, không đủ để tôi diễn vẻ nhỏ yếu đáng thương lại bất lực. 】

6362【...... Không có OOC. 】

【 Vậy được rồi, làm nhanh lên, làm khoảng cách tôi bắt đầu kiếp sống nuôi heo gần thêm một bước. 】

【 Ký chủ làm như vậy chỉ là mong mau chóng thoát khỏi nhà họ Lục sao? Như vậy cậu sẽ đói chết. 】6362 cảm thấy ký chủ không biết nhân gian khó khăn.

【 Biết mọi người thường làm như thế nào để chưng con cua không? 】Tiểu Thất hỏi.

【 Biết nha, bỏ vào nồi rồi chưng, nghe nói rất thơm. 】

【 Chưng con cua với chưng con cá có gì khác nhau không? 】

6362 hoang mang, không biết ký chủ vì sao lại muốn cùng nó thảo luận về nấu ăn, suy nghĩ một lát,【 Con cua là còn sống vào nồi, cá là chết rồi vào nồi. 】

【 Đúng vịt, cá có vảy không hợp ăn, không có cách nào để khống chế buộc chặt nó, lại còn giãy dụa mãnh liệt, cùng với tiếng kêu thảm thiết càng làm cho người ta không thể nào ăn được, tôi hôm nay nếu là yên tĩnh rời đi, thì tôi chính là con cua, nhưng hôm nay tôi là cá, muốn chưng tôi, phải loại bỏ vảy, làm sạch nội tạng của tôi, nếu giết tôi không chết, tôi liền sẽ không ngừng giãy giụa, kêu la thảm thiết, cuối cùng khi đến thời điểm bọn họ chuẩn bị ăn, hương vị sẽ như thế nào đây? Hận tôi họ sẽ cảm thán thịt chắt tươi ngon, không tầm thường, nhưng chỉ cần có một tia ký ức tốt đẹp, liền sẽ...... Hệ thống sao cậu lại răng va lập cập rồi? Tôi cũng có kể chuyện ma đâu? 】

6362 "......" Cậu đúng là không kể chuyện ma, nhưng dường như không có lúc nào là không ở kể chuyện ma.

【 Tóm lại tôi chính là đau tới mức phải nói, nếu không thì sẽ càng ngày càng bị nhiều dây thừng bó chặt tay chân, bị lấp kín miệng, cuối cùng biến thành con cua, không quan hệ không đau khổ, không người biết đến, cho nên, chúng ta đi ăn khuya đi, tôi đột nhiên rất muốn ăn cá lư hấp. 】 Tiểu Thất nhìn nhà hàng cách đó không xa, nháy mắt tinh thần phấn chấn.

6362 "......" Nói cá không hợp ăn, nói một đống chuyện lung tung rối loạn, thật ra cũng chỉ vì muốn ăn cá.

Hôm nay quậy một trận, trong khoảng thời gian ngắn Lục Úy Lam khẳng định không thể quay lại nhà họ Lục, nhưng mà đúng như Tiểu Thất dự đoán, nhà họ Lục cũng không có chặt đứt nguồn kinh tế của cậu, thậm chí ngày hôm sau Trình Nhiên còn trộm chu cấp chuyển tiền qua cho Lục Úy Lam, Lục Hành Chỉ cũng dò hỏi xem ở một mình bên ngoài có yêu cầu gì không.

6362 không biết vì cài gì, đột nhiên có chút chột dạ, sao lại cảm giác thấy hướng đi này không đúng lắm, hình như là nhân vật chính mới có thể hưởng thụ đãi ngộ, thậm chí còn có chút đồng tình với Lục Minh Tư, để cảnh tỉnh chính mình, nên 6362 bắt đầu mỗi ngày đều phát bài hát của tổ thế thân 【 Chúng ta là thế thân ~ chúng ta là thế thân ~ chúng ta là thế thân......】

Tiểu Thất đang ngủ ngon lành sau đó bị đánh thức "......"

Tiểu Thất khi khôi phục lại niềm vui sống một mình, lại lần nữa trầm mê với học tập không cách nào kiềm chế, thậm chí cảm thấy số lớp học để đi còn chưa đủ, hôm nay tan học còn cố ý đeo trên lưng một cái cặp sách to, chạy tới hiệu sách lớn nhất gần đây chuẩn bị càn quét.

Mà hôm nay, các thành viên của câu lạc bộ SGL cũng vừa lúc ra cửa, trong câu lạc bộ vừa lúc có người mê truyện tranh, xúi giục cả nhóm vào đây, đoàn người đi vào hiệu sách càn quét truyện tranh.

Ở cửa hiệu sách,vài người hi hi ha ha vừa lúc gặp được Tiểu Thất ôm một chồng sách thật dày đang chờ đợi tính tiền, thật sự là Lục Úy Lam, cái đầu màu xanh kia quá là chói mắt, liếc mắt một cái liền thấy cậu bắt mắt nhất, đương nhiên, hấp dẫn ánh mắt người khác, còn có một chồng sách cao hơn đỉnh đầu của cậu.

Một người trong SGL chọc chọc người bên cạnh, người bên cạnh chọc chọc một người khác, cuối cùng đương nhiên cũng chọc tới chỗ Túc Minh Ca.

"Tôi thấy rồi." Túc Minh Ca ngữ khí nhàn nhạt, như là chỉ thấy một người không liên quan

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đoán không biết Túc Minh Ca đến cuối cùng là nghĩ như thế nào, vì sao vẫn có thể bình tĩnh như vậy? Hơn nữa cục diện hiện tại như này, bọn họ đến cuối cùng nên đi lên chào hỏi hay không, lỡ như cậu thiếu niên kia trước mặt mọi người nói vài câu tục tĩu thì nên làm cái gì bây giờ? Câu lạc bộ gần đây có nhiều chuyện rồi, không thể rối thêm nữa, nếu không trở về khẳng định không thể thiếu việc bị huấn luyện viên chỉnh đốn.

Mọi người ở SGL chần chờ một lúc, Tiểu Thất cũng nhờ 6362 nhắc nhở mà thấy được Túc Minh Ca ở cuối hàng, vừa ngẩng đầu, hai bên nhìn nhau.

【 Đây là anh ruột tôi à? 】

【 Đúng vậy đúng vậy. 】6362 gật đầu.

【 Lớn lên nhìn không giống nhau như đúc, chỉ có thể nói là không hề có quan hệ gì đâu. 】 Tiểu Thất nghi hoặc nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Túc Minh Ca một hồi, xác nhận không thấy Túc Minh Ca và Lục Úy Lam có chỗ nào giống nhau, khó trách bị trao nhầm nhiều năm không ai phát hiện.


【 Nhân loại không phải đều cùng một dạng sao? 】 Đối mặt với nghi vấn của kí chủ, 6362 cũng cực kỳ nghi hoặc.

Tiểu Thất??? Như là phát hiện ra một bí mật nhỏ, nhưng mà lúc này không phải lúc truy vấn việc hệ thống mù mặt, đối diện với Túc Minh Ca đã đi tới, phía sau anh còn có các đồng đội đi theo.

Mọi người trong SGL thấy Lục Úy Lam nghiêng đầu, vẻ mặt nghi hoặc đánh giá mình thì tất cả đều theo bản năng đứng thẳng lưng, không nói cái khác, đứa em trai ruột này có giá trị nhan giá cực cao, đặc biệt là khi nghiêng đầu làm cậu nhìn ngoan ngoãn hơn, khiến người ta rất muốn xoa vài cái. Sau đó, đội trưởng nhà mình đi, vài người thấy thế lập tức đuổi kịp.

Bước chân của Túc Minh Ca dài, vài bước liền đến bên người Lục Úy Lam, ngay lập tức giơ tay xoa xoa đầu Lục Úy Lam, sau đó duỗi tay nhận lấy chồng sách kia, "Tới mua sách à?"

Tiểu Thất theo bản năng ngửi ngửi, cậu ngửi thấy được một mùi hương tươi mát trong sương sớm còn phảng phất hương vị cải thìa, nghe được câu hỏi gật gật đầu, "Đúng vậy, cảm thấy sách trong trường học không đủ dùng."

"Ngày thường đọc nhiều sách khá tốt." Túc Minh Ca gật gật đầu.

Những người khác trong SGL nhìn nhau, không phải nói đội trưởng nhà mình cùng em trai ruột của ảnh trước nay chưa thấy qua sao? Saobộ dạng lại giống như rất quen thuộc? Nhưng mà rất nhanh sau, bọn họ liền chắc chắn, đúng là không quen biết, bởi vì hai bên rất mau đã bắt đầu tự giới thiệu.

"Anh tên Túc Minh Ca, em chắc là đã biết, về sau em chính là em trai anh, gặp vấn đề gì có thể tới tìm anh." Lần đầu tiên gặp mặt, Túc Minh Ca cũng không có nói gì như kêu Lục Úy Lam trở về, ngược lại còn có cảm giác việc công xử theo phép công.

Tiểu Thất từ hơi thở đầu mùi cải trắng nhỏ lấy lại tinh thần, "Em tên Lục Úy Lam, chắc anh cũng đã biết, về sau anh chính là anh trai em, về sau lúc không có cơm ăn có thể đến tìm em, em chăn heo nuôi anh." Nói xong làm như muốn gia tăng mức độ đáng tin, còn vỗ vỗ ngực.

Mọi người trong SGL "......"

Túc Minh Ca cười một chút nói, "Được."

Lát sau hai bên liền lâm vào trầm mặc, không khí trong SGL luôn tương đối sinh động, Lục Vực thấy thế bắt đầu tìm kiếm đề tài, tính toán đánh vỡ bầu không khí xấu hổ này, "Em trai Úy Lam yêu học tập như vậy, đúng là đứa trẻ ngoan, về sau tốt nghiệp khẳng định không hề kém."

Lục Úy Lam tự tin gật đầu, "Đúng vậy."

Lục Vực "......" Nhiều ít cũng nên khiêm tốn một chút để cho hắn dễ tiếp tục câu chuyện chứ, "Em trai Úy Lam này mua sách gì vậy? Có sách gì hay để đề cử không?"

Nói rồi, Lục Vực cầm lấy quyển sách trên cùng, theo bản năng đọc tên sách, "Luận về sự khác nhau khi chăn nuôi heo cái và heo đực, sách hay...... Ừm?"

Lục Vực cầm sách lâm vào sự hoài nghi của bản thân thật lâu, hoài nghi bản thân có phải nhìn lầm rồi hay không, vẫn là không biết nói gì.

"Đúng là sách hay, em vừa mới lật vài tờ, giảng cực kỳ kỹ càng và tỉ mỉ, hơn nữa còn đơn giản dễ hiểu, em thật sự rất đề cử!" Tiểu Thất cảm thấy tìm được đồng đội cùng chung chí hướng, nhiệt tình đề cử sách bản thân đã mua.

Những người khác trong SGL "......"

Tiểu Thất cứ thao thao bất tuyệt, nhưng đã đến phiên cậu tính tiền, vì thế chỉ có thể tiếc nuối mở miệng, "Đợi lát nữa em cùng anh nói tỉ mỉ kỹ càng thêm."

Túc Minh Ca đem một chồng sách đặt ở trên quầy, nhân viên thu ngân bắt đầu lấy một quyển để quét mã, mà mỗi lần quét mã, tên sách cùng giá đều sẽ hiện trên màn hình điện tử, cuối cùng tạo thành một danh sách thật dài.

Từ luận về sự khác nhau khi chăn nuôi heo cái và heo đực, đến cách nuôi thả heo con, lại đến chăm sóc heo mẹ sau sinh, tức khắc hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh, thậm chí có người nhận ra Lục Úy Lam cùng SGL nên đã bắt đầu trộm ghi hình.

Mọi người trong SGL duy trì tư thế bất động, nghẹn đến đỏ mặt, trong lòng đã dự cảm rằng hôm nay khi trở về huấn luyện viên sẽ bạo nộ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK