- Lục Lục, em rất muốn biết những chuyện xảy ra sau khi em rời đi ở kiếp trước. Hạ Hạ và Lộ Cảnh Vũ như thế nào rồi? Hai người họ luôn chảnh choẹ đấu võ mồm với nhau liệu có tu thành chính quả không? Còn Lương Ly nữa dù em không thích cô ấy lắm nhưng đến cuối cùng cô ấy vẫn giúp chúng ta. Giờ cô ấy ra sao rồi? Rồi Lạc Hoa, Quận chúa nữa.....
Dương Lục bất lực thở dài:
- Nhược Lam đây không biết là lần thứ bao nhiêu em hỏi anh về chuyện này rồi đó.
- Em vẫn muốn nghe tiếp.
- Được rồi. Hạ Hạ và Lộ Cảnh Vũ đã ở bên nhau và cũng bái đường rồi. Bình thường trông hai người luôn đấu đá nhau nhưng từ khi về bên nhau Lộ Cảnh Vũ luôn nhường nhịn Hạ Hạ, họ cũng không còn chí choé với nhau nữa. Còn Lương Hạ tuy không thích lắm nhưng vẫn quyết định bái đường cùng Lục Bạch Ngôn. Họ có một đứa con trai rất mũm mĩm và dễ thương. Lạc Hoa và Quận chúa thì.....
Dương Lục dù đã kể đi kể lại rất nhiều lần nhưng anh vẫn kiên nhẫn kể lại cho Ái Nhược Lam nghe. Thấy mọi người ai cũng gặt được cho mình trái ngọt, Ái Nhược Lam vô cùng vui vẻ. Như vậy thì cô cũng mừng rồi.
Ngày lành tháng tốt đã đến, hôm nay chính là một ngày vô cùng quan trọng đối với Dương Lục và Ái Nhược Lam-đó là ngày hai người chính thức về chung một nhà, ngày kết hôn. Mới sáng sớm, Ái Nhược Lam đã bị đánh thức bởi các stylist. Nào là làm tóc, trang điểm, thay váy. Bộ váy cưới của Ái Nhược Lam là do chính tay Dương Lục thiết kế. Bộ váy màu trắng tinh khiết cùng những viên kim cương to nhỏ khác nhau lấp la lấp lánh. Đi kèm với bộ váy còn có chiếc vương miện đính kim cương. Mặc bộ váy lên mình, Ái Nhược Lam như một nàng tiên nữ bước ra từ thế giới phép màu vậy.
Cánh cửa phòng mở ra, Giang Hạ trong bộ váy màu hồng nhạt bước vào. Nhìn Giang Hạ vẫn xinh đẹp như ngày nào.
- Lam Lam, tân hôn vui vẻ nha!
Lấy chiếc vòng cổ phiên bản giới hạn được cất cẩn thận trong chiếc hộp bằng nhung đỏ ra, Giang Hạ cẩn thận đeo lên cổ cho Ái Nhược Lam. Sờ vào mặt dây chuyền, Ái Nhược Lam vui vẻ đáp:
- Cảm ơn cậu Hạ Hạ!
Hai người nói chuyện với nhau được một lúc thì Hà Tuấn Minh bước vào. Nhìn hai cô công chúa xinh đẹp ở trước mặt, Hà Tuấn Minh không kiềm được lòng mà thốt lên:
- Chết rồi! Tôi đi nhầm phòng rồi đúng không? Tôi muốn đến phòng của bạn thân tôi sao lại đi nhầm vào phòng của các công chúa thế này.
- Hà Tuấn Minh cậu làm trò đủ rồi nha.
Bước đến gần hai cô bạn của mình, Hà Tuấn Minh vui vẻ nói chuyện. Cả ba vui vẻ ôn lại những kỉ niệm trong quá khứ với nhau cho đến khi tiếng của MC bên ngoài vang lên:
- Mời cô dâu Ái Nhược Lam của chúng ta tiến vào lễ đường.
Bước vào lễ đường, đặt bàn tay mình lên tay của Dương Lục, Ái Nhược Lam hạnh phúc vô cùng. Đây là lần thứ ba cô gả cho anh rồi nhưng với cô nó vẫn như lần đầu vậy. Được ở bên anh, được anh yêu thương là điều may mắn nhất của cuộc đời cô. Chắc hẳn cô đã phải giải cứu cả một dải ngân hà nên cô mới được hạnh phúc như vậy.
Đến màn tung hoa. Nhìn cô bạn thân Giang Hạ của mình ở phía dưới, Ái Nhược Lam khẽ mỉm cười. Quay lưng lại với mọi người, Ái Nhược Lam canh đúng lực ném bó hoa ra đằng sau. Quả như dự đoán, bó hoa nằm gọn trong tay của Giang Hạ. Giang Hạ lúng túng nhìn bó hoa ở trong tay mình, cô vừa bất ngờ vừa lo lắng. Mọi người xung quanh không ngừng vỗ tay chúc mừng cho Giang Hạ. Cô còn chưa có người yêu thì sao có thể kết hôn được đây.
Từ đằng sau, một bàn tay chạm vào vai của Giang Hạ. Quay lại người lại nhìn hoá ra người ấy là Hà Tuấn Minh. Nhìn cô gái trước mặt bằng ánh mắt trìu mến, Hà Tuấn Minh lên tiếng:
- Hạ Hạ! Có lẽ cậu không biết rằng bao nhiêu năm đi du học người tớ luôn nhớ đến không phải là Lam Lam mà luôn là cậu nhưng tớ luôn sợ rằng cậu không còn coi tớ là bạn thân như trước nữa. Tớ rất sợ việc làm phiền cậu nên tớ không dám liên lạc với cậu nhưng cậu có thể hỏi Lam Lam, tớ luôn luôn theo dõi cuộc sống và đồng hành cùng cậu qua cậu ấy. Tớ mong cậu có thể rộng lượng bỏ qua cho sự hèn nhát này của tớ. Khi tớ vừa trở về nước, nơi đầu tiên tớ đến không phải là nhà tớ mà chính là nhà cậu. Gặp được cậu khiến tớ cảm thấy rất vui. Lúc này tớ nhận ra rằng dường như tớ đã thích cậu mất rồi. Hạ Hạ, ngày hôm nay dù cho kết quả có thế nào đi nữa tớ vẫn muốn hỏi cậu một câu, cậu có đồng ý làm bạn gái tớ không?
Lời tỏ tình bất ngờ của Hà Tuấn Minh khiến Giang Hạ vô cùng xúc động. Đây chính là câu nói mà cô đã mong đợi không biết bao nhiêu năm mới được. Nước mắt đã trào ra khoé mi, Giang Hạ đáp:
- Tớ đồng ý!
Tất cả mọi người có mặt đều vô cùng vui vẻ chúc mừng cho đôi uyên ương. Nhưng hình như có người đang không được vui lắm. Hôn lễ của người ta mà dám tỏ tình với nhau ở đây. Định chiếm sự chú ý chứ gì? Nhìn khuôn mặt cau có của chồng, Ái Nhược Lam nhân lúc mọi người không chú ý mà nhón chân lên hôn vào môi anh:
- Đừng giận mà chồng, tối nay bù cho anh nha.
Nghe câu nói này của Ái Nhược Lam, sắc mặt Dương Lục thay đổi 360 độ luôn:
- Đây là em nói đó nha vợ!
- -----------end------------
LỜI TÁC GIẢ.
Bộ truyện "Vương gia, ta trùng sinh là để yêu ngài!" đã kết thúc một cách vô cùng viên mãn. Tớ cảm ơn mọi người đã luôn đồng hành với tớ trong suốt những thời gian qua. Mong rằng những bộ truyện tiếp theo của tớ cũng sẽ được mọi người đón nhận và ủng hộ. Một lần nữa tớ xin cảm ơn mọi người!