Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 700

“Ừ.” Du Ân gật đầu: “Vốn đang phiền vì không biết viết thế nào, vừa nhìn thấy ly cà phê của anh là vui vẻ liền.”

Phó Đình Viễn nhìn xuống cô và nghiêm nghị nói: “Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy dáng vẻ khi em viết gì đó.”

Trớ trêu thay, họ đã sống với nhau ba năm, nhưng anh chưa bao giờ biết cô có thể viết truyện, anh cũng chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ cô viết trước máy tính.

Du Ân có chút ngượng ngùng nói: “Có phải rất hấp tấp cáu kỉnh không?”

Cô đã quen với việc ở một mình khi viết, vừa nãy còn quên rằng Phó Đình Viễn vẫn ở bên cạnh cô.

Không biết cô có giật tóc lo lắng khi không biết viết gì hay không, khi nghiêm trọng thì cô còn đập bàn…

“Không có.” Phó Đình Viễn ngay lập tức phủ nhận lời nói của cô, suy nghĩ một chút, anh nói: “Rất dễ thương.”

Khi không thể viết bản thảo, cô sẽ buồn chán cắn môi và bĩu môi giận dữ hoặc thở dài và kéo tóc, anh cảm thấy điều này rất đáng yêu.

Ngày thường cô không có nhiều cử chỉ nhỏ như vậy, ăn nói cũng rất đàng hoàng, hiếm khi buông thả như thế này, sao có thể nói là hấp tấp cáu kỉnh chứ.

Du Ân ậm ừ: “Anh đúng là có khát vọng sống đấy.”

Phó Đình Viễn phản đối: “Anh nói thật mà.”

Hai người cứ tán gẫu như vậy, khi bốn mắt nhìn nhau, cũng không biết là ai bắt đầu trước, thế nhưng cả hai lại cùng hôn nhau.

Đây đúng là thử thách không hề nhỏ đối với Phó Đình Viễn, phải biết rằng Du Ân chưa bao giờ thân mật với anh như thế này kể từ khi anh bị Thẩm Dao hãm hại cho đến khi anh bình phục và xuất viện.

Lúc này hương thơm ấm áp này đã ở trong vòng tay của anh, anh chỉ muốn đưa người lên giường thôi.

Nhưng anh thật sự đánh giá thấp quyết tâm của Du Ân, sau khi nhận ra ý định của anh, cô lập tức giơ tay đẩy anh ra: “Không nên, không nên, em còn phải viết bản thảo…”

Phó Đình Viễn khàn giọng dỗ dành: “Viết sau đi.”

Bây giờ còn viết cái gì chứ? Điều quan trọng là phải cứu mạng anh đây này.

Có trời mới biết anh đã trải qua những ngày tháng nằm viện như thế nào, ngày nào anh cũng ôm cô ngủ nhưng không thể làm gì được, anh đã bị ngạt thở từ lâu rồi.

Du Ân muốn tiếp tục vùng vẫy, nhưng Phó Đình Viễn dứt khoát ôm eo cô lên, vì vậy cô chỉ có hai chân đung đưa trong không khí để phản đối.

Dưới sự quấy nhiễu của Phó Đình Viễn, mãi tới ban đêm bản thảo của Du Ân cuối cùng đã được hoàn thành.

Đối với những vấn đề khác, Phó Đình Viễn đã sắp xếp trước, tất cả các điểm giới thiệu truyền thông nên mua đều đã được mua, chỉ đợi bản thảo của Du Ân và video ghi âm của Tôn Vĩ Phương là có thể bắt đầu phản kích.

Phó Đình Viễn đã cố tình chọn công bố thông tin này sau 12 giờ đêm. Thứ nhất, vào thời điểm này, khả năng kích thích giác quan của những người ăn dưa vào lúc nửa đêm sẽ được phát huy tối đa. Thứ hai, theo báo cáo của những người được anh sắp xếp xung quanh biệt thự của Từ Sướng, buổi tối Từ Sướng tắt đèn đi ngủ sớm.

Bằng cách này, khi Từ Sướng thức dậy vào ngày hôm sau, mọi thứ đã hoàn toàn nháo nhào.

Bản thảo này Du Ân không sử dụng tài khoản của mình để xuất bản, nó được Phó Đình Viễn giao cho các tài khoản tiếp thị lớn và phát hành cùng lúc. Sau khi xuất bản, Du Ân nằm trên giường với Phó Đình Viễn và chờ câu chuyện lên men.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ27 Tháng chín, 2022 17:25
đọc mà như kiểu mình xem phim ý
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ27 Tháng chín, 2022 17:24
Ủng hộ ngược nam 9
BÌNH LUẬN FACEBOOK