Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 876

Cô khó hiểu quay đầu lại, chỉ thấy mặt mày Phó Đình Viễn khó coi đang trừng mình.

Ngẫm lại những lời mình vừa nói, Du Ân nhất thời hiểu ra, anh đang ghen.

Có điều cô cũng không vì cảm nhận của Phó Đình Viễn mà sửa lời, chỉ lạnh lùng thản nhiên nói một câu: “Em ăn ngay nói thật.”

Du Ân tự nhận mình chính trực không sợ gian tà, cô không có ý nghĩ gì khác đối với Chu Dật, chỉ đơn thuần là đánh giá tài năng cùng nhan sắc của cậu ấy, không cần phải chột dạ.

Ngược lại là Phó Đình Viễn, dấm chua gì cũng ăn được, chẳng lẽ anh không nên xem lại bản thân mình sao?

Ở trong mắt anh, cô là loại trăng hoa, hay đổi thất thường động một tí là thèm muốn người đàn ông khác sao?

Từ lúc còn trẻ cho đến bây giờ, cô vẫn luôn chỉ có một người đàn ông là anh.

Vui vẻ cũng là anh, chua xót cũng là anh.

Phó Đình Viễn không nghĩ tới Du Ân chẳng những không thu liễm mà còn thẳng thắn thừa nhận cô thưởng thức Chu Dật, anh lập tức nổi giận nói: “Làm một người phụ nữ đã kết hôn, lẽ nào em không nên là thu liễm chút sao?”

“Phụ nữ đã kết hôn?” Du Ân nhìn anh nói: “Đó là suy nghĩ của mình anh thôi.”

Phó Đình Viễn nghiến răng: “Em đây là muốn chọc anh tức chết sao?”

“Nếu anh dễ dàng tức chết như vậy, chỉ sợ em đã được kế thừa gia tài bạc tỉ của anh rồi.” Du Ân nói xong lập tức xoay người một lần nữa nhìn về phía máy tính của mình, cô hoàn toàn không có hứng thú tiếp tục nói về đề tài này với Phó Đình Viễn.

Anh động một tý là ghen tuông ngút trời, nên biết đủ đi chứ.

Phó Đình Viễn chỉ cảm thấy cái miệng này của cô có thể khiến đầu óc anh ong ong, trước đó đau đầu là trang, hiện tại đau đầu là thật rồi.

“Anh ra ngoài gọi điện thoại.” Anh lườm bóng dáng mảnh khảnh kia một lúc lâu, cuối cùng cầm di động xuống giường đi ra ngoài.

“Ờ…” Du Ân muốn nói anh là người bệnh, nếu thật sự không tiện để cô nghe điện thoại thì có thể bảo cô ra ngoài, không cần phải tự mình ra ngoài.

Kết quả cô còn chưa nói xong, người đã rời khỏi phòng bệnh, cô đành phải để anh đi thôi.

Sở dĩ Phó Đình Viễn muốn ra ngoài gọi điện thoại, là vì anh muốn gọi cho Thiệu Kinh.

Hiện tại Tinh Sang là của anh, Du Ân và Diệp Văn vốn không biết chuyện này, anh đương nhiên muốn giấu cô, hơn nữa hiện tại ở trước mặt cô anh vẫn trong trạng thái “mất trí nhớ”, càng không thể để cho cô biết anh và Thiệu Kinh có liên lạc.

Phó Đình Viễn vừa rồi có gửi tin nhắn wechat cho Thiệu Kinh, bảo Thiệu Kinh không cho phép dùng Chu Dật, Thiệu Kinh vẫn chưa trả lời, anh chỉ đành gọi điện thoại tới.

Điện thoại vang hơn nửa ngày mới được kết nối, giọng nói vô tình của Thiệu Kinh truyền đến từ trong điện thoại: “Sếp Phó, có chuyện gì sao?”

Phó Đình Viễn nhíu mày hỏi: “Ông sao vậy?”

Trước đó Thiệu Kinh nói ông ta đến Mĩ, muốn tìm vợ con đón tết âm lịch, lúc này một nhà đoàn viên, sao ngược lại nghe giọng lại như mất hồn mất vía thế?

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ27 Tháng chín, 2022 17:25
đọc mà như kiểu mình xem phim ý
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ27 Tháng chín, 2022 17:24
Ủng hộ ngược nam 9
BÌNH LUẬN FACEBOOK