Mục lục
Tự Dưng Phát Hiện Em Trai Rất Đáng Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi công bố xong thứ hạng thì tâm trạng các thí sinh đều hỗn loạn, có người thì vui mừng vì được vào vòng trong, có người lại buồn bã vì bị loại, tuy vậy bọn họ vẫn cùng nhau quay trở lại con đường cũ đón những người bạn bị bỏ lại ở các trạm cùng nhau trở về nơi xuất phát.

Thẩm Mặc an ủi Tân Hào và cổ vũ cho Trình Thụy để hai người bớt buồn bã, chưa bao giờ cậu thấy hai cậu nhóc này im lặng như vậy, cũng may sau khi nghe Thẩm Mặc nói thì hai người họ đã khởi sắc lên một chút. Tân Hào còn vỗ vai Trình Thụy " Cậu phải thi đấu thay phần của tôi đó nha, khi trở về tôi sẽ bình chọn cho cậu đó, cuối cùng cũng được lấy điện thoại để chơi game rồi, nhớ chết mất".

Khi trở về nơi tập kết thì như đã nói thì chương trình công bố phần thưởng của nhóm 10 thí sinh đến đích đầu tiên, " Phần thưởng của các bạn là sẽ được livestream giao lưu cùng fan hâm mộ trong vòng nửa tiếng, hãy công bố thứ hạng của mình và tranh thủ gọi phiếu bầu nhé".

Nhóm Thẩm Mặc, Kỳ Phong và Quân Hoàng đều biết bản thân sẽ không thể ra mắt cho nên đều không muốn kéo phiếu gì cả mà chỉ là ngồi nói chuyện vu vơ với fan mà thôi.

Thẩm Mặc không cảm thấy buồn chút nào, cậu còn muốn nhanh chóng về nhà cũng Thẩm Kỳ, trước kia trong nhà không có ai đợi cậu nên có đi đâu cũng sẽ không nhớ nhà, hiện tại thì đã có rồi nên cảm giác nhớ nhà rất rõ ràng, muốn trở về ổ chăn của mình, muốn được làm hộp nhạc, trước khi tham gia chương trình cậu cũng đã báo cho sư phụ rồi nên thời gian này không nhận đơn hàng nào.

Thẩm Mặc lần đầu livestream nên lúng túng không biết nên làm gì. Phòng live vừa mở đã có tới mấy chục nghìn người vào, qua một lúc đã nhiều thêm một con số rồi, vô số quà và hoa nhảy lên màn hình làm Thẩm Mặc luống cuống vô cùng " Mọi người đừng tặng hoa nữa ạ!".

Bên dưới phần bình luận nhảy lên liên tục " Giọng nói ngọt ngào quá".

" Mặc Mặc, mẹ yêu con!!".

Thẩm Mặc lúng túng gãi đầu, quên mất hình tượng bản thân vì bị chương trình chơi khăm nên đầu còn chưa chải, mặt cũng chưa rửa, do vận động nhiều mà mặt đỏ bừng lên trông rất ủy khuất.

" Sao trông con lại thê thảm vậy, tổ chương trình bắt nạt con hả?".

Thẩm Mặc không có cha mẹ, sau khi được nhà Thẩm nhận nuôi thì cũng không dám gọi cha mẹ Thẩm là cha mẹ, bọn họ cũng không coi cậu là con cho nên Thẩm Mặc rất mẫn cảm với từ cha mẹ này, vậy mà lúc này rất nhiều fan hâm mộ đều gọi cậu là con khiến Thẩm Mặc rất cảm động, hỏi ra mới biết đó là fan của cậu thống nhất cách gọi như vậy làm cậu cảm thấy hơi xấu hổ.

Thẩm Mặc nói chuyện với bọn họ một lúc, sau đó công bố thứ hạng lần này của mình, fan nhìn thấy cậu chỉ đạt hạng 6 thì vô cùng bất bình mà kêu gào tên của tổ chương trình, Thẩm Mặc quyết định một lần nữa nhắc lại những lời khi nãy cậu nói với máy quay rằng không muốn fan bình chọn cho mình nữa, cậu sợ bọn họ hiểu lầm nên giải thích rất cặn kẽ nguyên nhân, fan của Thẩm Mặc rất nhiều người là người lớn rồi không phải là thanh thiếu niên nữa, bọn họ đương nhiên hiểu được nỗi lòng của cậu mà đồng ý, nhưng vẫn có không ít fan nhỏ tuổi vẫn cố chấp. Phải đến khi Thẩm Mặc hứa hẹn sẽ quay trở lại ở sân khấu khác thì bọn họ mới tha cho cậu, vừa lúc cũng kết thúc thời gian livestream.

Buổi trưa chương trình đưa các thí sinh trở về ký túc xá để ăn trưa, sau đó hoạt động của ngày hôm nay kết thúc. Sáng hôm sau sẽ có xe của chương trình đến đưa những thí sinh bị loại rời khỏi đây cho nên cũng có nghĩa tối nay là buổi tối cuối cùng bọn họ ở bên nhau. Các thí sinh đều nhất trí tổ chức một bữa tiệc tối để kỉ niệm.

Từ chiều bọn họ đã cử một nhóm xin chương trình chở đi siêu thị để mua đồ, còn một nhóm sẽ nấu ăn. Thẩm Mặc bị phân vào nhóm nấu ăn, dù sao đều là thanh thiếu niên, người biết nấu ăn không nhiều lắm, những người khác chủ yếu là giúp đỡ nhặt rau, rửa bát.

Sau khi thống nhất thì bọn họ quyết định tổ chức tiệc nướng, mời cả các ban giám khảo tới cùng nhau ăn uống. Lâu rồi Thẩm Mặc mới lại gặp Quân Tiêu Phàm ở khoảng cách gần như vậy. Từ lần bị anh ta giữ lại trong phòng tập vào buổi đêm đó thì Quân Tiêu Phàm cũng trở nên an tĩnh hơn, anh không cố tình tới tìm cậu nữa khiến Thẩm Mặc an tâm hơn.

Quân Tiêu Phàm đương nhiên biết Thẩm Mặc là người Thẩm gia, cũng biết cậu chỉ là con nuôi, lại càng hiểu đại thiếu gia nhà họ Thẩm có tính tình như thế nào, cho nên vào đêm công diễn đầu tiên Thẩm Kỳ tới làm khách mời thì anh ta đã vô tình biết được một số thứ. Chính là sau khi chương trình kết thúc, Quân Tiêu Phàm muốn đi tìm Thẩm Mặc, thấy cậu đi vào phòng thay đồ muốn đi theo nhưng lại phát hiện ngay khi Thẩm Mặc đi vào thì Thẩm Kỳ cũng từ đâu bước tới mà vào đó, còn có cả thư ký đứng canh bên ngoài không cho ai vào, suốt thời gian hai người ở bên trong không biết đã làm những gì nhưng anh ta đã đứng đợi ở đó mãi.

Mãi lâu sau khi Thẩm Mặc lén lút đi ra khỏi đó với khuôn mặt ủy khuất kia thì anh ta hình như đã hiểu ra, lúc Thẩm Kỳ đi ra khỏi đó, anh ta còn đến chất vấn Thẩm Kỳ vấn đề hai người là anh em không phù hợp, sau đó liền bị Thẩm Kỳ cảnh cáo. Anh ta mãi mới gây dựng được sự nghiệp như thế này cho nên không muốn mất đi nó, vậy nên đành phải từ bỏ tiếp cận Thẩm Mặc, thậm chí là xa lánh cậu. Quân Tiêu Phàm đã quên mất mục đích ban đầu khi anh ta gây dựng sự nghiệp này là vì để có thể xứng đôi với Thẩm Mặc, vậy mà lại vì một câu cảnh cáo của Thẩm Kỳ mà bảo vệ lấy sự nghiệp, không muốn tiếp tục theo đuổi người mình thích nhiều năm nữa.

Thẩm Kỳ đương nhiên đã điều tra ra chuyện Quân Tiêu Phàm thầm thích Thẩm Mặc cho nên mới thử dọa dẫm anh ta, không ngờ yếu bóng vía như vậy, xem ra tình cảm kia cũng không có mấy phần là thật.

Vì Quân Tiêu Phàm cũng biết nấu ăn nên không tính toán bản thân là giám khảo mà cùng các thí sinh vào bếp. Thẩm Mặc cũng vào bếp nên hai người cũng có tiếp xúc một chút gọi là cùng nấu ăn mà thôi, ngoài hai người ra vẫn còn nhiều người khác nữa.

Thẩm Mặc không hiểu sao tối hôm đó Quân Tiêu Phàm tỏ vẻ quyết liệt như vậy mà ngay sau đó lại tỏ ra như chưa từng có chuyện gì xảy ra, cậu thầm nghĩ, không lẽ anh ta bị tâm thần phân liệt. Cậu cũng không để chuyện này lâu trong đầu mà tập trung vào nấu ăn, do tham gia chương trình nên lâu rồi cậu không vào bếp, nhưng không hề lúng túng chút nào, có lẽ là do làm nhiều rồi nên quen tay.

Thẩm Mặc phụ trách làm salad, nước sốt và một số đồ ăn kèm, bên khác sẽ phụ trách thái thịt và xiên thịt vào que xiên, còn có một nhóm phụ trách việc nướng đồ ăn. Tối hôm đó mọi người đều vui vẻ quây quần bên nhau dù thân hay không thân.

Thẩm Mặc để ý thấy Thẩm Hà trốn ở một góc không tham gia thì cầm mấy xiên thịt đi tới chỗ Thẩm Hà, cậu cảm giác như thời gian quay ngược về những năm tháng trong trại trẻ, Thẩm Hà ngại ăn chung với mọi người nên thường bị mấy đứa trẻ khác ăn mất phần, là Thẩm Mặc cố chen vào lấy được chút đồ ăn mang đi cho Thẩm Hà, hai người cùng nhau im lặng ngồi ăn ở một góc. Đáng lẽ Thẩm Mặc không bị cô lập, nhưng bởi vì cậu chơi với người mà những đứa trẻ khác ghét cho nên cũng bị vạ lây theo.

Thẩm Hà ngạc nhiên nhìn mấy que xiên xuất hiện trước mắt mà ngẩng đầu nhìn Thẩm Mặc, cậu ta cầm lấy, cũng không nói cảm ơn mà dịch người sang để Thẩm Mặc có chỗ ngồi ở bên cạnh.

Thẩm Hà ăn một miếng, lúc này bọn họ không đeo mic, cũng không bị máy quay quay tới nên có thể tự do nói chuyện " Thật ra...tôi cảm thấy cậu không đáng ghét như tôi vẫn tưởng".

Thẩm Mặc cũng ăn một miếng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời " Em cũng vậy, thực ra trước giờ em chưa từng ghét anh". Thẩm Hà ngạc nhiên nhìn cậu thiếu niên đang mỉm cười bên cạnh " Xin lỗi cậu vì những chuyện trước kia".

Thẩm Mặc thờ dài một hơi " Chuyện gì đã qua thì cho qua đi, chỉ cần sau này anh em nhà chúng ta hòa thuận là được".

Thẩm Hà nghe vậy thì quay sang nhìn cậu nói " Thật ra, chuyện giữa cậu và anh cả tôi đã biết rồi". Thẩm Mặc kinh ngạc tới mức làm rơi cả miệng thịt sắp vào trong miệng, cậu tròn mắt nói không nên lời, miếng thịt nhai dở trong miệng cũng nghẹn lại phồng lên hai má.

" Anh...Anh... Anh làm sao biết được?".

Thẩm Hà hạ mắt nhìn về phía trước cười trêu chọc " Không nói cho cậu biết!" rồi đứng lên rời đi tới chỗ nướng thịt. Thẩm Mặc cố đuổi theo để hỏi nhưng lại thấy Thẩm Hà giơ một ngón tay trước miệng suỵt một tiếng " Tôi sẽ không nói cho ai đâu, đừng lo, vậy nên cậu đừng hô lên, nếu không mọi người đều sẽ chú ý". Thẩm Mặc ngoan ngoãn nghe lời gật đầu. Nhưng biết Thẩm Hà biết chuyện của cậu và Thẩm Kỳ thì không khỏi cảm thấy vô cùng ngại ngùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK