“Em sẽ ở lại nhà một thời gian.”
Giờ cơm chiều, Tần Ca ngồi đối diện đang ăn uống vô cùng ưu nhã đột nhiên ném ra một quả bom có uy lực không nhỏ, nhưng bởi Tần phu nhân không ở nên bom không phát huy được uy lực của nó.
Nếu Tần phu nhân biết, đại khái sẽ rất hối hận ngày đó đã nhất thời xúc động bỏ nhà đi, về bây giờ bà cũng cảm thấy mất mặt, Lộ Lê rất hoài nghi Tần Ca đột nhiên về nhà ở có phải do Tần phu nhân không có ở đây hay không.
“Một thời gian là bao lâu?” Lộ Lê tò mò hỏi.
“Xem tình huống đi.” Tần Ca nuốt miệng bò bít tết, lại bưng ly rượu lên uống, nhất cử nhất động giống như phim ảnh đã được tỉ mỉ xử lý, đồ họa đẹp mắt, đương nhiên, người càng đẹp hơn.
Tần Ca về nhà nên bữa tối là cơm Tây, ngẫu nhiên thay đổi khẩu vị vẫn có thể, cho nên Lộ Lê và Tần Vũ cũng ăn cơm Tây.
Nghe vậy, Lộ Lê không truy vấn tiếp.
Tần Ca bưng ly rượu vang đỏ, đôi môi bởi màu rượu đỏ dễ chịu mà càng thêm hồng nhuận, đôi mắt đào hoa hơi nheo lại, hẹp dài mang độ cong câu nhân.
Nếu giờ phút này ngồi trước mặt hắn là fan của anh ta thì nhất định sẽ hạnh phúc đến té xỉu.
Lộ Lê trong lòng thầm so với Tần Vũ, tuy rằng Tần Ca rất tuấn mỹ, là người đàn ông đẹp nhất y từng gặp, không gì sánh nổi, nhưng y chỉ cảm thấy đẹp chứ không còn cảm giác nào khác, nếu bảo y nhìn chằm chằm Tần Vũ thì y có thể hiểu cảm nhận của những người ái mộ Tần Ca.
“Không ngờ đầu bếp làm cơm Tây mà tay nghề cũng không kém.” Lộ Lê ăn một lát, ấn tượng trước kia về cơm Tây liền thay đổi, đâu chỉ là không kém, nói đúng ra là còn ngon hơn khi làm đồ ăn Trung Quốc.
Y không thích cơm Tây, trước kia khi ở nhà toàn làm đồ ăn Trung Quốc, cái nhìn đối cơm Tây chỉ giới hạn trong vẻ bề ngoài, bày biện rất tinh mỹ, không đặc biệt ngon, hương vị chỉ có thể tính tạm được, khuyết điểm lớn nhất chính là không đủ no.
Nhưng họ đang ăn ở nhà, đầu bếp làm cơm Tây đều dựa theo lượng ăn ngày thường của họ, ngay cả Tần Ca đã hồi lâu không trở về, đầu bếp vẫn nhớ rõ lượng ăn của anh ta.
Đừng nghĩ Tần Ca nhất cử nhất động đều ưu nhã giống tính toán tỉ mỉ, trêи thực tế lượng ăn của anh ta cũng rất lớn, toàn bộ Tần gia đại khái cũng chỉ kém Tần Vũ.
Lộ Lê lần đầu tiên nhìn thấy đã bị lượng ăn kinh người dọa.
“Cơm Tây là sở trường của ông ấy.”
Lộ Lê ‘ồ’ một tiếng, y thật không biết chuyên môn của đầu bếp là đồ ăn Tây, rõ ràng ông ấy làm đồ ăn Trung Quốc rất ngon.
“Khẩu vị của mọi người khác nhau, Tần Ca thích cơm Tây, phụ thân mẫu thân thích đồ Trung Quốc.” Tần Vũ nhìn ra nghi hoặc của y.
Có thể vào làm đầu bếp của Tần gia cũng là một phần vinh dự lớn, rất nhiều đầu bếp đều tranh đoạt chức vị này.
Đầu bếp được mời tới đây, đương nhiên phải nỗ lực nghiên cứu đồ ăn Trung Quốc mà chủ nhà thích.
Thiên phú làm đồ ăn Trung Quốc của đầu bếp không tồi, làm nhiều, trù nghệ chậm rãi tăng lên.
“Nghe nói chị dâu cũng biết nấu ăn, khẩu vị của anh cả rất kén chọn, đừng thấy ngày thường anh ấy ăn mà không nói gì, đó là bởi vì đồ ăn đều do đầu bếp trong nhà nấu.” Nghe được đối thoại của hai người, Tần Ca cũng cắm vào.
Lộ Lê vừa nghe đã vui rạo rực, khi ở quân khu y đã làm mì sợi cho Tần Vũ, hắn ăn, còn nói không tồi, không phải là nói đồ ăn y làm cũng có tiêu chuẩn của đầu bếp đỉnh cấp?
Phản ứng của y không như Tần Ca dự đoán, khẽ nhúc nhích nhướn mi, thật là càng ngày càng thú vị, chị dâu của anh ta.
Sau khi ăn xong, Tần Ca ra ngoài, không biết đi đâu làm gì, Lộ Lê không có tâm tư quan tâm bởi vì Tần Vũ không cho y tiến vào Tinh Võng.
“Lúc này còn sớm, anh kéo em về phòng làm gì?” Lộ Lê bị hắn kéo lên trêи lầu, còn tưởng rằng có chuyện quan trọng.
Tần Vũ không nói gì, vào phòng rồi mới buông tay y, tháo caravat, cởi cúc áo, để lộ làn da màu đồng, cơ bắp rắn chắc ẩn chứa sức mạnh cường đại.
Ánh mắt Lộ Lê di động theo hầu kết Tần Vũ, không tự chủ được nuốt nước miếng, khi y ý thức được thì lập tức xấu hổ dời tầm mắt, “Kéo em lên, rốt cuộc làm sao vậy?”
Tần Vũ thong thả ung dung cởi quần áo, từng chiếc từng chiếc, thân hình tinh tráng từng chút hiện ra.
Ánh mắt Lộ Lê tức khắc không dời ra được, nhìn chằm chằm nửa người trêи trần trụi như chưa từng được thấy, lúc này nếu còn không rõ ý của Tần Vũ thì y cũng không cần sống nữa, no ấm tư ɖâʍ ɖu͙ƈ, không ngờ Tần Vũ được xưng không có thất tình lục ɖu͙ƈ cũng không thoát.
“Như vậy không tốt lắm đâu, chúng ta vừa mới ăn xong, nghe nói ăn no không thể vận động kịch liệt.” Tuy y cũng có chút cảm giác, nhưng sắc trời còn sớm, hiện tại mới hơn 7h, Tần Vũ thế này rõ ràng là muốn làm đến nửa đêm, suy nghĩ cho mạng nhỏ, y cảm thấy cần thiết phải ngăn cản.
Tần Vũ không đáp, cởi quần áo xong, cơ thể trần trụi đường cong rõ ràng cơ bắp no đủ đi về phía y, đôi mắt đen nhánh mang cảm giác áp bách, như có xoáy nước sâu trong đáy mắt.
Đầu không tự chủ được phác hoạ ra tiểu đệ của Tần Vũ, Lộ Lê theo bản năng cúc hoa căng thẳng, mỗi lần đi vào đều phải phí một phen công phu.
Lui ra phía sau vài bước, gót chân y đụng tới chân bàn, lại bị kéo vào khuôn ngực cứng rắn, ngẩng đầu nhìn Tần Vũ, tốc độ nhanh đến y không kịp phản ứng.
Một trận thiên huyền địa chuyển, y bị Tần Vũ áp đến trêи giường, dưới lòng bàn tay là làn da săn chắc, còn chưa bắt đầu, mặt y đã đỏ rực.
Lộ Lê ngẩng đầu muốn nói, Tần Vũ đã cúi đầu lấp kín miệng y, trước sau như một bá đạo, đầu lưỡi giống nam châm lướt qua từng chỗ, ʍút̼ đến miệng hắn tê rần, quần áo bất tri bất giác đã bị lột sạch.
Y không mảnh vải che thân, Tần Vũ còn nhiều hơn y một cái quần, hai thân thể trần trụi ma xát, hỏa hoa bắn ra kịch liệt.
Tới bước này rồi ra vẻ cũng không có nghĩa, Lộ Lê phóng túng chính mình trong bể ɖu͙ƈ Tần Vũ bện ra, phập phập phồng phồng.
Hai người làm từ hơn 7h giờ đến nửa đêm.
Tần Vũ rời khỏi cơ thể Lộ Lê, tròng lên quần dài, để chân trần xuống giường.
Lộ Lê hôn hôn trầm trầm, mơ hồ thấy Tần Vũ mở cửa đi ra ngoài, nằm một hồi lâu mới hồi phục tinh thần, không biết Tần Vũ đi ra ngoài làm gì, ôm cơ thể che kín vệt đỏ đi vào phòng tắm.
Tần Vũ đi vào phòng bếp, ánh mắt sắc bén quét một vòng rồi dừng lại trêи một cái nồi nấu canh, bên trong quả nhiên có cháo, múc một chén mang đi.
Chợt có tiếng mở cửa rất nhỏ vang lên, ngoài phòng bếp ra, bốn phía đều không bật đèn, nhưng không ngăn được Tần Vũ nhìn mặt đối phương.
Là Tần Ca ăn xong rồi ra ngoài đến bây giờ mới trở về.
Tần Ca hiển nhiên cũng phát hiện sự hiện diện của đối phương, đi ra từ bóng tối, ánh mắt đầu tiên chú ý tới nửa người trêи trần trụi của Tần Vũ, khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc thoáng chốc nhuộm đẫm ý cười nhạo mãnh liệt, “Thật là kịch liệt, không thể nhìn ra khí chất của chị dâu ôn hòa như vậy mà ở trêи giường cũng là mèo hoang.”
Nửa người trêи trần trụi của Tần Vũ che kín vết cào đáng sợ, đặc biệt là sau lưng, một vết cào, hai vết ba vết,… mười mấy vết.
Tần Vũ nhăn mày: “Không được để bị bắt.”
Nếu là ngày thường, Tần Vũ căn bản sẽ không nhiều lời, đại để là tâm trạng tốt, Tần Ca hiển nhiên cũng biết vậy.
“Sao có thể, em là ai chứ.” Tần Ca không chút để ý xua xua tay, không ngờ sáng hôm sau đã bị vả mặt.
Tần Vũ không nói gì, bưng chén lên lầu trở về phòng.
Tần Ca bình tĩnh nhìn chằm chằm bóng lưng hắn, ‘xùy’ một tiếng, mũi chó, mùi nhạt vậy mà vẫn ngửi ra được, không hổ là người biến chủng mạnh nhất.
Tần Vũ trở lại phòng, Lộ Lê vừa tắm xong đi ra, thấy hắn bưng một chén cháo, lập tức ném khăn lông, vui vẻ đi tới, “Vừa lúc em đang đói.”
Cháo vốn dĩ là lấy cho Lộ Lê, Tần Vũ đưa cho y, Lộ lê đứng uống, cháo không nhiều lắm, vừa vặn có thể lót dạ, cháo còn ấm làm từ trong ra ngoài đều cảm thấy ấm dào dạt, uống xong cháo là muốn ngủ.
Lộ Lê muốn đổi ga trải giường cùng chăn còn tản ra mùi lạ, còn chưa đi qua đã bị Tần Vũ bế lên áp lên giường, vừa định hỏi hắn làm sao vậy, nhấc đầu đã thấy đôi mắt hắn lại phủ lên một tầng đen nhánh, chưa kịp tự hỏi nguyên nhân đã cảm giác được dưới ʍôиɠ có nguồn nhiệt, độ ấm càng ngày càng cao, cũng càng ngày càng dọa người.
“Từ từ, làm hơn bốn tiếng mà anh còn chưa thỏa mãn?” Y cảm thấy ʍôиɠ y đã thỏa mãn, làm tiếp thì sẽ trầy da mất, lúc tắm y đã kiểm tra, toàn bộ đã sưng đỏ.
Tần Vũ dùng hành động nói cho y, ɖu͙ƈ vọng của hắn không dễ thỏa mãn như vậy, đừng xem thường thể lực của người biến chủng mạnh nhất, làm một ngày cũng sẽ không thấy mệt, ngày thường chỉ là thông cảm Lộ Lê không thể thừa nhận thời gian vận động lâu như vậy.
Lộ Lê bị làm đến mơ mơ màng màng, tổng cảm thấy đêm nay Tần Vũ dị thường nhiệt tình, đến rạng sáng mới buông tha y.
Lộ Lê ngủ thật sự sâu, trời sập cũng đừng mong đánh thức.
Có thể là quá mệt mỏi, chất lượng giấc ngủ lại khá tốt, vài tiếng đồng hồ đều là ngủ sâu, không đến 8h sáng đã tỉnh.
Xét thấy lượng vận động tối qua có hơi nhiều, sáng nay Lộ Lê không chạy bộ.
“Buổi sáng tốt lành, chị dâu, xem ra giấc ngủ tối qua không tệ.” Tần Ca Sớm đã ngồi ở trêи bàn cơm, đôi mắt mang theo ý cười, còn như có như không liếc Tần Vũ.
Lộ Lê cảm thấy thái độ của anh ta có điểm kỳ quái, nhưng không nghĩ nhiều, trở về một câu buổi sáng tốt lành rồi ngồi xuống, bữa sáng luôn là Trung Quốc cùng cơm Tây hỗn hợp, muốn ăn loại nào thì chọn.
Tần Vũ ăn cùng y rồi lên lầu thay quần áo.
Hôm nay hắn cũng phải đến quân khu, đã muộn nửa giờ so với ngày thường.
“Hôm nay không cần đi làm sao?” Lộ Lê quay đầu nhìn Tần Ca đã ngồi trêи sô pha xem báo, nhàn nhã như vậy.
“Bộ trưởng ngẫu nhiên cũng phải nghỉ.” Tần Ca lật tờ báo, khóe miệng cong lên, nhan sắc cộng thêm biểu cảm biến thành hoàn mỹ mười phần.
Khó trách đột nhiên trở về, Lộ Lê hiểu, đại khái là ở bên ngoài một mình không ai chiếu cố thì nhiều ít cũng có chút không tiện.
Lộ Lê cầm một tờ báo khác trêи bàn, mỗi sáng đều có người đưa báo tới, vài tờ, chủng loại nào cũng có, y không để ý mình xem báo gì, tùy tay mở ra, đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Chương 72: Tai tiếng của Tần Ca.
Danh Sách Chương: