Sáng sớm hôm sau tôi bị tiếng chuông di động inh ỏi đánh thức, vừa mở ra đã thấy tên người gọi là Lôi Nam Vũ.
“Kỳ Diễn, về chưa? Đã mua nhẫn cho anh chưa?”
“Cái đó…em đem cầu hôn anh em rồi.”
“Aaaaa? Aaaaa? Chúc mừng! Anh đây người ngoài cuộc cũng thấy vội muốn chết, hai người cuối cùng cũng đến với nhau!”
“Cảm ơn đã quan tâm.”
“Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn. Tối hôm qua nhất định rất cuồng nhiệt đi?”
“…Anh chết đi.”
“Không phải nên báo đáp anh sao? Tốt xấu gì anh cũng có công nhé.”
“…”
“Từ từ, vừa rồi không để ý, ý em là nhẫn đó không thể đưa anh sao?”
“Ừ.”
“Này này này! Anh đây làm sao bây giờ?!”
“Không biết.”
“Kỳ Diễn! Không thể! Đưa nhẫn đây aaaa! Nhẫn đó rất quan trọng!”
“…”
“Kỳ Diễn! Đi chết đi!”
-Hết-
-Toàn văn hoàn-
Danh Sách Chương: