Mục lục
XUYÊN THƯ CHI BẢO BỐI LÀ HIỆU ỨNG CÁNH BƯỚM
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Phi nửa ôm nửa kéo người về phòng, đặt Hàn Thiên đã say như chết lên giường cuối đầu hơi bất đắc dĩ.



"Anh bảo tiểu Liên ăn ít bánh thôi trong khi đó anh bên thì ăn bên thì uống, hơn phân nửa rượu chắc vào bụng anh hết."



Cao Phi một bên oán thầm một bên cởi giày cho Hàn Thiên.



Hàn Thiên nằm trên giường khó chịu trở người, miệng lầm bà lầm bầm nói mớ.



"Hừ, mấy tiểu tử, chảy chậm thôi..."



Cao Phi nghe anh lẩm bẩm bỗng nhiên nhớ về rất nhiều năm trước, lúc đó hắn mới chuyển đến và cùng với Lí Hoài nhà gần nhau cũng gần Hàn gia cho nên hẹn nhau tới Hàn gia chơi. Vừa đến thì thấy hai đứa nhóc rất đáng yêu đang chơi với nhau một là Hàn Liên còn một là Hàn Diệp.



Chỉ là hai đứa nhỏ dường như rất mâu thuẫn với nhau, Hàn Diệp như có như không luôn muốn cướp đồ chơi của Hàn Liên, còn Hàn Liên thì ra sức giành lại. Trong lúc giành giật thì Hàn Diệp mất đà ngã xuống.



Lúc đó Lí Hoài bên cạnh hắn lập tức chạy tới đỡ lấy Hàn Diệp, sau đó đi tới đẩy ngả Hàn Liên và đòi nghỉ chơi với nhóc con. Khiến Hàn Liên _ người vốn rất thích Lí Hoài đỏ hoe cả mắt.



Đúng lúc Cao Phi nhị không nổi nữa muốn đi lên giúp đỡ cậu thì đã có người nhanh hơn hắn.



Hàn Thiên tuy còn nhỏ nhưng một bộ dạng hùng hổ đi tới, tràn đầy uy nghiệm thuộc về anh cả, anh chống nạnh nghiêm mặt chắn trước Hàn Liên.



"Hong cho ăn hiếp em trai của tui!"



Vẻ mặt Hàn Thiên còn vẻ phúng phính của nhóc con, ra vẻ uy nghiêm thật khiến người khác rất mắc cười, tuy vậy cũng có phần rất đáng yêu.



Hàn Thiên mạnh mẽ xử trí Lí Hoài lại hòa giải cho hai đứa nhỏ xong xuôi lại ra vẻ anh trai răn dạy hai đứa nhỏ. Răn dạy xong xuôi tất cả rồi mới để ý tới Cao Phi.



Anh chống nạnh hùng hổ nhìn Cao Phi, miệng hơi chu chu:" Cậu là bạn mới tới đúng hong? Muốn chơi cùng chúng tui cũng được nhưng mà hong được ăn hiếp mấy em của tui tui mới cho chơi chung nha."



Hàn Thiên nói rất nghiêm túc, Cao Phi cũng rất nghiêm túc gật đầu đồng ý, chỉ có đều trong lòng hắn khi đó lại lóe lên một ý nghĩ.



Muốn cưới nhóc này về làm vợ.



Nghĩ là làm hắn lập tức tiến lên kéo lấy tay áo Hàn Thiên. Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.



"Sau này lớn lên tôi nhất định lấy anh về làm vợ!".



Hàn Thiên có hơi bất ngờ, nhưng sau đó lại mỉm cười với hắn:" Được thôi! Cậu nhớ đấy!".



Dòng kí ức trôi qua, Cao Phi bất lực nhìn người đang bức bối cởi đồ trên giường, miệng còn la lối bảo nóng.



Có vẻ anh ta đã quên rồi chăng? Nhưng không sao hắn nhớ là được.



"Anh muốn tắm không?". Cao Phi ép lại cơn nóng trong người ghé lại sờ trán Hàn Thiên muốn thử nhiệt độ của anh.



Hàn Thiên nghe tiếng nói thì mở mắt ra, trong đồi mắt nửa mơ màng nửa tỉnh táo, anh lắc đầu:" Không muốn, nước lạnh..."



"Để tôi chính nhiệt độ nước cho anh?". Cao Phi nói, cảm thấy trong người mình bất giác cũng nóng, khi nãy hắn cũng uống không ít hơn Hàn Thiên bao nhiêu.



Hàn Thiên nhìn Cao Phi xoay lưng đi ánh mắt khẽ híp lại, đôi môi khẽ kéo lên một độ cong tùy ý, nào còn dáng vẻ nửa say nửa tỉnh như khi nãy nữa.



Anh nghiêng người ôm lấy eo Cao Phi, trong giọng nói còn chứa vài phần nũng nịu:" Hong tắm mà ~"



Cao Phi hơi bất đắc dĩ:" Không tắm thì làm sao hết nóng được?".



Hàn Thiên ngước mắt lên nhìn Cao Phi đôi mắt như chứa hơi nước mông lung lại đầy quyến rũ.



"Nếu không...cậu giúp tôi đi?". Hàn Thiên vô tội nói.



Giúp?



Cao Phi cảm giác hình như từ giúp này không phải giúp mà hắn đang nghĩ thì phải.



"Đúng vậy..." Hàn Thiên ngồi dậy, cầm lấy tay Cao Phi.



"Không chỉ nóng người..." Vừa nói anh liền cầm tay Cao Phi chuyển xuống dưới.



"Còn nóng ở đây nữa..."



Cao Phi đứng hình, trố mắt nhìn Hàn Thiên, lại nhìn xuống vật đang trong tay mình. Ý nghĩ bóp nát thứ này đang dâng trào tròn lòng hắn.



Má ơi, sao lại to như vậy?



Rồi lại nhìn vẻ mặt như cười như không của Hàn Thiên. Cao Phi tỏ vẻ có lẽ bản thân mình đã bị lừa rồi.



Má ơi, cứ có cảm giác mình vừa mới lọt vào ổ sói!



Hàn Thiên mở miệng, chất giọng luôn ôn nhu lại hơi vui tai khi tạc mao hằng ngày biến mất thay vào đó là một giọng trầm thấp khàn khàn đầy quyến rũ:" Tiểu Phi Phi~ anh nóng...giúp anh một chút đi...được không?".



Cao Phi muốn rút tay ra nhưng cả thân thế cứ như không còn nghe theo lời hắn nữa vậy.



Cao Phi khẽ gật đầu, cởi quần Hàn Thiên ra, thứ thô to kia như đã chờ không nổi nữa mà bật ra. Cao Phi cảm giác mình muốn khóc.



So với của hắn còn to hơn nữa.



Cao Phi tự nhủ với bản thân mình rằng giúp người thì phải giúp cho tới chót vì vậy liền dùng tay giúp Hàn Thiên giải tỏa.



Hàn Thiên vậy mà cũng chẳng yên phận, một bên thoải mái đến thở dốc mấy tiếng, một bên thì vuốt ve vòng eo mảnh của Cao Phi, còn không quên bên tai trêu chọc gọi:" Chồng ơi ~".



Cao Phi nghe mà mềm cả chân, muốn đè người xuống chinh phạt một phen. Mà sự thật hắn cũng đã làm như vậy.



Cao Phi đè Hàn Thiên xuống, đôi mắt như bốc lửa nhìn Hàn Thiên:" Là anh tự tìm đường chết đó!".



Cao Phi vừa nói vừa dùng tốc độ nhanh nhất cởi hết cả hai, trong quá trình này Hàn Thiên là một bộ dạng híp mắt hưởng thụ.



Cho đến khi Cao Phi nâng chân anh lên định tiến vào thì anh mới lật một phát đè người xuống.



(Khúc này là Cao Phi không biết vụ phải chuẩn bị trước nha, mẻ chỉ biết tiến vào thôi ha ha)



Cao Phi hơi thở dốc, hơi vùng vẫy vậy mà không thoát ra được khỏi tay Hàn Thiên. Dường như Hàn Thiên ban ngày hoàn toàn không phải là Hàn Thiên bây giờ vậy, đối mặt với anh còn có cảm giác...bị lép vế?



"Cậu muốn đè tôi sao?". Hàn Thiên cuối người xuống hôn hôn Cao Phi.



Cao Phi thở hơi gấp, gật đầu:" Đúng vậy, tôi là chồng mà"



"Vậy cậu có biết phải chuẩn bị trước cho người ở dưới không? Nếu không sẽ bị thương." Hàn Thiên cười nhìn hắn



"K..không biết.." Giọng Cao Phi hơi nhỏ.



Hàn Thiên cười:" Vậy để tôi hướng dẫn cậu rồi sau đó thực hành thế nào?"



Cao Phi nghĩ một chút, gật đầu:" Được."



Hàn Thiên cuối người xuống, một bên ngậm lấy nhũ hoa của Cao Phi chăm sóc một tay chăm sóc nhũ hoa còn lại. Tay kia thì với xuống vuốt ve nơi đã thẳng đứng kia.



Một phen chơi đùa hết ba chổ yếu điểm nhất trên cơ thể, quả thật là khiến Cao Phi vô cùng thoải mái, bất giác không kìm được tiếng rên rỉ, rất nhanh đã bắn ra.



Hàn Thiên làm gì cho hắn cơ hội để hồi phục tinh thần sau cơn sung sướng, lập tức dùng **** **** của hắn là chất bôi trơn từ từ thâm nhập vào động nhỏ phía sau.



Vừa làm vừa nói:" Sau khi khiến tiểu thụ sung sướng rồi thì cậu mới tiến hành bước tiếp theo là mở rộng phía sau, có thể hơi đau cậu nhịn một chút".



Cao Phi vừa lên đỉnh một lần, lại có hơi men trong người không nhận ra được có gì đó sai sai, chỉ ôm lấy cổ Hàn Thiên thút thít bảo đau quá.



Hàn Thiên cưng chiều ôm lấy hắn hôn hôn trán hắn, lát sẽ không đau nữa.



Đợi đến khi Cao Phi phản ứng lại được thì bản thân đã bị ăn sạch sẽ từ đầu đến chân từ trong ra ngoài.



Cao Phi Σ(▼□▼メ) đm lừa gạt. Ông là công có được không?



_______________________



Lúc đầu định không có H đâu, nhưng lúc sau tui nghĩ lại là hết hè là hai đứa 18 tuổi rồi nên cho H luôn.



Ố ồ bẻ lái kiểu này có ai nhập viện chưa ta┐(´∇`)┌. Đầu chương tui chỉ nói chồng dợ chứ hổng có nói công thụ à nha┐(´∇`)┌ ôi những con người ngây thơ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK