Mười ngày sau, trong một hang động, trên vách đá cắm đầy các viên ngọc màu đỏ mà xung quanh hang động khắp nơi đều là sương mù, trong sương mù bò ra một con rắn nhỏ mắt sáng long lanh như đèn pha được chiếu rọi bởi những viên ngọc màu đỏ, con rắn nhỏ này bỗng nhiên biến thành một người thanh niên, người này chính là Du Vân mười ngày trước tiến vào khe hở.
"Ha ha ha.... Ở chỗ này không biết ta tu luyện đến cảnh giới nào nữa... Quá tuyệt!"
Du Vân cười to lên rồi ngồi xuống vận chuyển Long Vân Quyết. Từng tia thiên địa long khí bắt đầu tiến vào thân thể Du Vân bằng nhiều hướng khác nhau, long khí tiến vào trong thân thể rồi vận chuyển theo Long Vân Quyết chạy khắp các kinh mạch, long khí nhiễm vào trong màu thịt khiến máu của hắn từ màu đỏ tươi bắt đầu có lấm tấm điểm vàng, long khí tiến vào trong cốt tủy biến tủy và xương cũng lấm tấm điểm vàng, mà long khí sau khi vận chuyển xong thì biến thành dịch mà đi vào trong đan điền, mà đan điền của Du Vân từ khi đến Long Dịch cảnh thì mở rộng ra, dịch thể bắt đầu nhiều ra vài giọt...
Mà ở bên ngoài thì cả Thái Dương Tông sôi sục lên mà tìm kiếm Du Vân, có những người bay đi xuống vực sâu mà bắt đầu tìm kiếm Du Vân nhưng không có thu hoạch gì mà bay lên, các thành thị trong phạm vi quản hạt và các tông môn khác bắt đầu dán hình ảnh Du Vân lên mà tìm kiếm, phần thưởng to lớn khiến mọi người sôi trào lên, vô số tán tu bắt đầu tìm kiếm tung tích Du Vân mà tin tức Lục Bình thiếu tông chủ Thái Dương Tông cũng bắt đầu truyền ra, vô số người bất ngờ, dửng dưng hoặc là không quan tâm đến tin tức này....
Năm năm sau.
Trong hang động dưới vực sâu, Du Vân vẫn ngồi chỗ cũ mà tu luyện, bỗng nhiên trong thân thể "Rắc" một tiếng như cái gì bị phá vỡ, mà thân thể Du Vân bắt đầu nổi lên những hình ảnh con rồng nhỏ lượn lờ du đãng mà gào thét như vui mừng vì Du Vân tăng tiến tu vi.
"Long Dịch cảnh hậu kỳ... Ha ha ha thật là tốt!"
Trong năm năm này Du Vân đã tiến cảnh Long Dịch hậu kỳ, có lẽ chậm rất nhiều nhưng như thế cũng đủ rồi, không chỉ thế có thiên địa long khí pháp lực của Du Vân tinh thuần hơn rất nhiều tu sĩ khác...
"Không biết đã qua bao lâu rồi? Ra ngoài có an toàn không nữa? Chẵng lẽ phải tu luyện lên Long Đan cảnh sao?"
Du Vân thì thào rồi nhịn mọi nơi xung quanh, khắp cả hang động không còn sương mù mà long ngọc thì mờ đi rất nhiều, năm năm này Du Vân đã hút hết linh khí ở trong hang động này không còn một mảnh.
"Phải đổi chỗ khác thôi... Mà cũng nên đi xem xét chỗ này dẫn đến đâu, có đường đi ra nơi này không nữa..."
Du Vân đứng dậy sau đó tiếp tục đi về phía trước, đường đi ở đây rât rộng rãi, không những thế trên vách đá gắn đầy long ngọc, Du Vân lấy con dao găm ra vừa đi vừa đào ra những viên long ngọc này.