• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười năm trước

Trong một căn nhà hoang đổ nát, người đàn ông thoi thóp cứ ôm lấy cơ thể mình, miệng thì cứ mở to rồi thở mạnh, dáng vẻ như một kẻ lên đang lên cơn nghiện, hắn quỳ rạp dưới chân người đàn ông đang ngồi ở cái ghế đối diện, đau khổ cầu xin.

“ Lão đại, xin anh cho tôi, tôi không chịu nổi nữa, anh muốn tôi làm gì tôi cũng làm, xin cho tôi thuốc “.

Bùi Mặc ngồi trên cái ghế sung sướng nhìn cảnh tên đàn ông kia lên cơn thèm thuốc, thong thả mà hút điếu thuốc trên miệng, cách đó vài nước chân còn có một người phụ nữ bị trói chặt vào trụ tường, cũng khóc lóc, van xin thảm thiết: “ Chồng, anh tỉnh táo lại đi, Bùi tổng tôi xin anh tha cho chồng tôi, làm ơn tha cho anh ấy đi “.



Bùi Mặc từ từ đưa đầu nhìn cô ta, tuy tên đàn ông này đã tuổi trung niên nhưng người vợ này của hắn lại quá đỗi trẻ đẹp, nghe đồn đây là người vợ thứ hai của hắn, cô ta nhỏ hơn hắn hẳn mười tuổi, cũng tầm độ tuổi với Bùi Mặc, làn da trắng trẻo kia trong đêm cứ như có thể phát ra ánh sáng khiến người phụ nữ trở nên xinh đẹp vô cùng, Bùi Mặc đưa chân đá mạnh tên đàn ông kia văng ra vứt điếu thuốc đi chầm chậm tiến lại chỗ người phụ nữ kia, hăn ngồi xuống một chân tay nhẹ nhàng xoa lấy hai bên má người phụ nữ. Ủng hộ chính chủ 𝐯ào ngay == 𝙏RUM𝙏RUYỆ𝑁.V𝑁 ==

“ Muốn tôi tha cho chồng em, vậy em dùng gì để đổi mạng của hắn cho tôi”

Người phụ nữ bị trói chặt chỉ có thể quay đầu qua lại né đi sự đụng chạm của Bùi Mặc, Bùi Mặc từ lâu đã luôn thèm khát người phụ nữ này, chuyện này cả cô và tên đàn ông là chồng cô kia đều biết rõ, nhưng hắn không muốn cưỡng ép, hắn là muốn họ tự nguyện dâng hiến cho hắn nhưng người phụ nữ này chính là một người chung tình, cho dù tên chồng này của cô có là một tên nghiện ngập còn là một con nợ của biết bao nhiêu người nhưng cô vì quá yêu hắn mà chấp nhận chịu đựng mọi thứ.

Tên chồng này cũng rất yêu cô chỉ là hắn không thể quay đầu được nữa trước khi cưới cô hắn đã là một tên nghiện rồi, chính vì điều này nên người vợ trước mới ly hôn rồi bỏ đi.

“ Lão đại làm ơn cho tôi thuốc, tôi không muốn chết “

Tên đàn ông cố gắng bò lại chỗ Bùi Mặc nhưng chưa được bao nhiêu đã bị mấy tên đàn em giẫm lên người ngăn lại, nhìn chồng mình đau đớn người phụ nữ càng khóc lớn hơn, Bùi Mặc nhìn là không đành lòng, hắn lại cất giọng xấu xa

“ Bây giờ tôi sẽ cứu chồng em nếu em tự nguyện dâng mình cho tôi, em cũng biết đó tôi không thích chịu thiệt, tôi là người sống có qua có lại “



“ Không, bỏ tôi ra, đừng hòng đụng vào tôi “

Người phụ nữ giãy dụa điên cuồng khỏi bàn tay dơ bẩn kia của hắn, cô lại đưa mắt nhìn chồng mình. Bùi Mặc không còn kiên nhẫn nữa hắn ra hiệu cho mấy tền đàn em dùng roi da đánh tới tấp vào tên đàn ông kia, những tiếng la hét đau thương vang lên trong đêm, khiến người khác nghe thấy cũng không khỏi hoảng sợ, đánh đến mức người đàn ông máu me khắp người, người phụ nữ đau đớn cô ta dù có gập đầu cầu xin ra sao Bùi Mặc cũng vờ như không thấy, hắn nhìn tên đàn ông không khác gì một con chó đang bị chủ trừng phạt kia mà cười lớn.

“ Xin anh tha cho chồng tôi, tôi đồng ý với anh, tôi đồng ý với anh “

Bùi Mặc trừng mắt giơ một tay lên cả bọn đàn em liền ngưng tay ngay lập tức, hắn đi lại chỗ người phụ nữ nhếch môi hỏi: “ Em vừa nói gì “

“ Anh tha cho chồng tôi,…tôi đồng ý với anh “

Bùi Mặc nhìn cô rồi nhìn về phía tên đàn ông đang không tỉnh táo kia, hắn bây giờ chỉ nghĩ tới thuốc hoàn toàn không quan tâm những gì mà cô vợ này của hắn nói, thậm chí hắn còn không them đưa mắt nhìn qua cô.

Bùi Mặc cười khẩy, hắn ra hiệu cho một tên đàn em đến cởi trói cho người phụ nữ, còn tên đàn ông kia thì trói lại, sau đó một tên đàn em khác đi đến bế người phụ nữ đi, hắn quay về lại lạnh lùng nói: “ Chơi một chút rồi xử hắn đi, đừng để lại dấu vết gì “

Dứt câu liền rời đi, bọn đàn em trói chặt tên đàn ông rồi lần nữa đánh đập, hành hạ hắn ta.

Ở một góc khuất nào đó, có một cậu thanh niên cả người ướt đẫm mồ hơi chạy đến, nhìn bọn người kia ra sức vùi dập người đàn ông, cậu ta đã khóc lớn nhưng lại không dám chạy đến, chỉ có thể âm thầm gọi: “ ba “.

Cậu thanh niên năm đó chính là Bạch Viêm, cậu ta đứng ở trên nhìn xuống gương mặt Bùi Mặc hiện rõ trước mắt, hắn đang đùa giỡn với mẹ kế của cậu, gương mặt tên ác quỷ ăn sâu vào trong đôi mắt này từ đó chỉ còn là thù hận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK