"Chó má."
Lãnh Loan Loan đang ẩn thân nghe lời nói của Ninh Phong Cách, trong lòng nổi lên lửa giận. Cái gì mà để cân bằng thế lực trong triều đinh lập phi là một phương pháp có lợi? Xú nam nhân đó rõ ràng là vô năng còn muốn liên lụy đến nữ nhân. Dựa vào cái gì bọn họ phải hy sinh hạnh phúc? Nếu Dạ Thần dám lấy lý do này để lập phi, nàng sẽ giết hắn.
Đột nhiên xuất hiện thanh âm làm Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách cả kinh, tâm căng thẳng.
"Ai?"
Lãnh Loan Loan thấy mình không cẩn thận nói ra, liền hiện thân.
"Ta." Thân ảnh đỏ rực dẫn theo Thủy Dao, tuyết lang nghênh ngang đi vào trong phòng.
"Cửu Nhi?" Dạ Thần nhìn đến người xuất hiện cư nhiên là tiểu thê tử của mình, kinh ngạc.
"Sao nàng lại ở đây?" Nàng không phải đang ngủ sao?
"Thần, chẳng lẽ nàng là tiểu thái tử phi?"
Nghe được bằng hữu gọi Cửu Nhi, Ninh Phong Cách cũng đoán được thân phận người vừa tới. Nhưng sao tiểu thái tử phi lại tới nơi này? Chẳng lẽ nàng theo dõi Thần sao? Đôi mắt thâm thúy đánh giá Lãnh Loan Loan, thấy nàng phấn điêu ngọc mài, mắt ngọc mày ngài... Y phục đỏ rực, đồng tử trong sáng như có ngọn lửa cháy, làm cho người ta vừa nhìn liền bị mê hoặc.
"Bởi vì ngươi ở đây."
Lãnh Loan Loan trả lời, nàng là ai a. Nàng là một linh hồn từ thế kỷ hai mươi mốt tới ***, nàng là Cửu công chúa được sủng ái nhất của Xà giới, nàng lại là sáu tuổi tiểu thái tử phi, sự tình gì có thể làm khó nàng.
Dạ Thần sửng sốt, biết Cửu Nhi chỉ là giả bộ ngủ.
"Tiểu thái tử phi thật sự chỉ có sáu tuổi sao?"
Ninh Phong Cách nhìn Lãnh Loan Loan có khí thế như vậy, rất hoài nghi. Xem trên, xem dưới, xem trái, xem phải, nhìn thế nào tiểu oa nhi này cũng không giống bộ dáng mới sáu tuổi, thậm chí khí thế của nàng so với bọn hắn còn hơn.
Lãnh Loan Lan coi Ninh Phong Cách là không khí, tuy nam nhân này tuấn tú ôn hòa, nhưng nàng cũng không quên vừa rồi hắn nói cái gì nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường. Phi, chỉ là một nam nhân cổ hủ.
Nhìn Lãnh Loan Loan ngay cả ánh mắt cũng keo kiệt cho hắn, Ninh Phong Cách xấu hổ sờ mũi. Hắn không biết mình đã đắc tội tiểu thái tử phi từ lúc nào, xem bộ dáng của nàng là rõ ràng cố ý xem nhẹ mình.
"Nơi này nên thủ hộ chặt hơn." Ninh Phong Cách nói, tiểu thái tử phi mang một nam một nữ tiến vào cư nhiên không có người phát hiện.
Lãnh Loan Loan bĩu môi, thêm nữa cũng vô dụng. Bọn họ tiến vào cũng không có người thấy.
"Nơi này rốt cuộc là nơi nào?" Lãnh Loan Loan ngồi bên cạnh bàn, ngẩng đầu lên nhìn Dạ Thần.
Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách nhìn nhau, nghĩ xem có thể nói cho nàng không.
"Đừng gạt ta." Lãnh Loan Loan cảnh cáo nhìn Dạ Thần, nàng hy vọng hắn nói mà không cần nàng phải đi tìm hiểu.
Dạ Thần lắc đầu, xem ra không nói cho nàng không được, hắn vốn không muốn đem nàng cuốn vào trong đó.
"Đây là U Ảnh lâu."
"Để làm gì?" Lãnh Loan Loan vuốt cằm, nghe như một tổ chức sát thủ.
"Rất phức tạp, ngươi có thể gọi nó là tổ chức tình báo, cùng có thể gọi là tổ chức sát thủ." Ninh Phong Cách nói tiếp.
Lãnh Loan Loan liếc hắn một cái, rốt cuộc cũng nhìn hắn.
"Ngươi là ai?"
"Ninh Phong Cách." Ninh Phong Cách bạc môi khẽ nhếch, câu ra tươi cười tự giễu. Thật không dễ dàng a, tiểu thái tử phi rốt cuộc cũng hỏi hắn. Thật là ngạc nhiên, từ khi nào Ninh Phong Cách hắn đã bị người khác coi thường rồi.
"Cửu Nhi, Phong Cách là bằng hữu tốt của ta." Dạ Thần bổ sung, hắn nhìn ra được Cửu Nhi không quá thích Phong Cách. Nhưng một bên là tiểu thê tử, một bên là bằng hữu tốt. Hắn hy vọng họ có thể hữu hảo ở chung.
"Nguyệt Diễm thủ phủ." Lãnh Loan Loan đương nhiên biết được thân phận Ninh Phong Cách, thủ phủ trẻ tuổi của Nguyệt Diễm quốc, thật ra là một thư sinh nhu nhược.
Ninh Phong Cách mím môi cười yếu ớt, không khiêm tốn. Dù sao nhà hắn cũng có rất nhiều tiền, tuy vẫn kém Hoàng đế.
"U Ảnh lâu là ngươi lập?" Ánh mắt rơi trên người Dạ Thần, vừa rồi hắc y nhân gọi hắn là lâu chủ.
"Phải." Dạ Thần gật đầu.
"Không phải tìm tiểu mật." Lãnh Loan Loan nói, nàng đúng là có nghĩ hắn đêm hôm khuya khoắt đi ra ngoài giải quyết sinh lý ***. Nàng cũng biết thân thể mình là tiểu oa nhi sáu tuổi, mà Dạ Thần cũng đã là một thiếu niên mười tám tuổi.
"Tiểu mật?"
Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách hai mặt nhìn nhau, là cái gì vậy?
"Là vợ bé, hoặc là tiểu thiếp." Lãnh Loan Loan nhún vai, miệng nhỏ nhắn nói ra lời nói khiến hai nam nhân không biết khóc hay cười.
"Cửu Nhi."
Dạ Thần cười khổ, nàng đến tột cùng có phải hay không là một tiểu oa nhi? Nói như vậy mà bộ dáng vẫn rất tự nhiên.
"Ha ha ha..." Ninh Phong Cách nhìn vẻ mặt tự nhiên của Lãnh Loan Loan, lại nhìn vẻ mặt cười khổ của bằng hữu. Không khỏi cười lớn, tay chụp vào bả vai của Dạ Thần, cười trêu tức.
"Thần, xem ra tiểu thái tử phi của ngươi thật sự không giống người thường." Làm cho người ta không thể dùng ánh mắt như nhìn đứa nhỏ khác nhìn nàng.
"Tiểu thái tử phi, ta rất ngạc nhiên. Nếu Thần thật sự đi tìm tiểu mật thì ngươi sẽ làm thế nào?" Ánh mắt mỉm cười nhìn Lãnh Loan Loan, Ninh Phong Cách cũng muốn biết tiểu bằng hữu không giống người thường sẽ phản ứng thế nào?
"Phong Cách..." Dạ Thần thở dài, thật sự là chọn không đúng bằng hữu mà.
Lãnh Loan Loan nhướn mi, nhìn Ninh Phong Cách. Lạnh lạnh nói:
"Nham hiểm, ta sao phải nói cho ngươi?"
"Nham hiểm?" Ninh Phong Cách chỉ vào chính mình, "Ta?"