• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phượng Thất Tầm nghe tiếng đứng dậy, chậm rãi bước đi thong thả tới trước cửa. Nàng nhìn thấy trong màn mưa nặng nề, dáng vẻ nữ tử nhỏ bé và yếu ớt và nha hoàn cùng đi, mỉm cười đi vào lăng tương tiểu trúc.


Các nàng cùng giơ một chiếc dù hoa thược dược màu hồng. Nước mưa theo chiếc ô rơi xuống, đập xuống đất trong làn nước, bắn lên từng vòng gợn sóng, rất nhanh gợn sóng bị một đôi giày thêu dẫm vỡ .


" Tỷ tỷ. " Chiếc ô màu hồng thu vào, lộ ra nữ tử da dẻ trắng noãn và dung nhan xinh xắn, cùng với nét mặt dịu dàng vui vẻ.


Phượng Thất Tầm ra hiệu Trăn Nhi bỏ nước nóng và khăn, nàng thì dẫn nữ tử vào phòng. "Trời mưa lạnh, ngươi sao tới lúc này? "


Nữ tử không trả lời, mà đang vào nhà sau đó liền quỳ xuống, vẻ mặt áy náy nói: "Xin lỗi, tỷ tỷ, Khanh Nhi xin lỗi ngươi! "


Phượng Thất Tầm trong đầu đang cười lạnh, nhưng nét mặt là một bộ dạng bất ngờ và khiếp sợ, "Ngươi làm cái gì vậy? "Nói, liền muốn cúi người đi đỡ Phượng Di Khanh đứng lên.


Phượng Di Khanh lắc đầu, trong con ngươi hơi nước mù mịt tràn đầy áy náy, "Tỷ tỷ Khanh Nhi xin lỗi ngươi, nếu như Khanh Nhi sớm biết lòng của đại tỷ ấp ủ suy nghĩ như vậy , cũng sẽ không hại tỷ tỷ ăn nhiều khổ như vậy! "


Lúc này Trăn Nhi bưng chậu đồng đầy nước nóng tới.


Phượng Thất Tầm nhân cơ hội vội vàng nâng Phượng Di Khanh dậy, ngữ khí ôn hòa nói: "Vậy làm sao có thể trách ngươi? Hơn nữa, còn thiệt ngươi để Cầm nhi báo tin đại ca, ta mới có thể đúng lúc được cứu . Nói như vậy, ngươi còn là ân nhân cứu mạng của ta đây! "


" Tỷ tỷ nói quá lời, ân nhân cứu mạng gì gì đó... Khanh Nhi thì không dám! Chúng ta đều là người một nhà! "


" Người một nhà? Đúng, người một nhà! Nếu là người một nhà, thì không nên hơi tí liền quỳ a, càng không nên tùy tiện liền nói rất xin lỗi! "


Phượng Thất Tầm dùng khăn ngâm nước nóng, vắt khô đưa cho Phượng Di Khanh, "Mau xoa một chút trên mặt còn có nước mưa trên người, thời tiết này suy cho cùng vẫn còn thay đổi thất thường, cẩn thận chớ để cảm nhiễm phong hàn. Phong hàn tuy nói là bệnh nhẹ, đau ốm nổi lên cũng là một mạng người! "


Phượng Di Khanh không hiểu vì sao Phượng Thất Tầm nói như vậy, lại bị lời nói thật của nàng sợ hết hồn. Đành phải ngoan ngoãn nhận lấy khăn, lau chùi cái trán thái dương còn có hạt mưa trên sợi tóc.


Đến lúc sau khi Phượng Di Khanh lau xong, Phượng Thất Tầm mới mời nàng ngồi xuống, thờ ơ hỏi: "Ngươi sang đây lúc này, cũng không đơn thuần là nói xin lỗi đi? "


Phượng Di Khanh liếc mắt nhìn Trăn Nhi, thanh âm lãnh đạm nói: "Khanh Nhi là có chuyện riêng muốn nói cùng tỷ tỷ. "


Phượng Thất Tầm hơi nhấc mắt, Trăn Nhi liền gật đầu nói: "Nô tỳ và Cầm nhi đi bên ngoài coi chừng. "Nói xong, nàng cùng Cầm nhi cùng đi ra gian phòng, đem cửa phòng vững vàng đóng lại.


Phượng Thất Tầm rót cho mình và Phượng Di Khanh mỗi người một chén trà, "Hiện tại có thể nói đi ? "


"Khanh Nhi biết tỷ tỷ và Cửu Dạ trước giờ không hoà hợp, cho nên đặc biệt tới giúp tỷ tỷ một tay —— diệt trừ Cửu Dạ. "Phượng Di Khanh đi thẳng vào vấn đề nói.


Phượng Thất Tầm sớm liền nghĩ đến cái thứ muội này không đơn giản, chỉ là không ngờ tới nàng lại có thể không thêm giấu diếm như vậy.


" Là ai tuỳ tiện tung tin nhảm ta và Cửu Dạ không hoà hợp? Chúng ta đúng là thân tỷ muội một trứng sinh đôi. "


Hình như dự đoán Phượng Thất Tầm sẽ nói như vậy, Phượng Di Khanh ngược lại cũng không hoảng hốt, nụ cười vẫn như cũ ôn nhu nhìn nàng, "Tỷ tỷ, chúng ta người quang minh chính đại trước mặt không nói mờ ám. Con gái Phượng gia, hiện tại ngoại trừ Phượng Di Dao đang bị đưa đi tịnh từ am Hạc Châu, ai là người tâm tư đơn thuần chân chính? Có một số việc không nói, không phải là bởi vì nhìn không thấu, mà là không muốn xem đi! "


" Nga? Vậy hỏi tứ muội xem thấu chút gì? "


#YY


Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. 💜💜💜
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé 😘
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK