• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phượng Di Khanh để ly trà đang bưng trên tay xuống , ánh mắt điềm tĩnh nhìn Phượng Thất Tầm , " Tỷ và Cửu Dạ luôn *minh tranh ám đấu , hơn nữa thực lực không phân cao thấp , nhưng nếu là không phải phân ra cao thấp , sợ rằng Cửu Dạ được cha mẹ thiên vị , muốn tăng thêm một bậc! "


*minh tranh ám đấu :明争暗斗✚[míngzhēngàndòu] : tranh giành cấu xé lẫn nhau (mâu thuẫn cùng cực, tranh đấu gay gắt, không khoan nhượng)


Đối với phân tích chính xác của Phượng Di Khanh , Phượng Thất Tầm không thể không nói rất là tán thưởng . Nàng cầm ly khẽ cười nói :" Nếu ngươi biết bàn về thực lực Cửu Dạ càng có ưu thế , thì tại sao lựa chọn tới cầu ta giúp một tay chứ ?"


" Tỷ cho là , *thêm gấm thêm hoa cùng giúp người đang gặp nạn , cái nào dễ dàng được trọng dụng hơn chứ ? " Phượng Di Khanh không đáp hỏi ngược lại .


*thêm gấm thêm hoa : 锦上添花✚[jǐnshàngtiānhuā] dệt hoa trên gấm; thêu hoa trên gấm; thêu gấm thêu hoa (ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn)


Phượng Thất Tầm nhẹ cười ra tiếng , nhàn nhạt nói : " Dĩ nhiên là người sau , chẳng qua ngươi làm sao có thể chắc chắn ngươi giúp ta , ta liền nhất định sẽ thắng chứ ? Ngộ nhỡ ta thua , như vậy ngươi cũng sẽ cùng *vạn kiếp bất phục !"


*vạn kiếp bất phục : 万劫不复✚[wànjiébùfù] muôn đời muôn kiếp không trở lại được


" Sẽ không !" Phượng Di khanh trả lời rất chắc chắn , " Bởi vì sau lưng tỷ là Thái tử ! Tuy Ung vương phủ thế lực khổng lồ , quyền khuynh triều đình , nhưng mà nói cho cùng giang sơn Đại Lẫm hướng vẫn là họ Hách Liên , là thiên hạ Hách Liên gia ! Thái tử bây giờ là trữ quân , ngày sau sẽ trở thành đế quân , mà Ung vương phủ cũng không biết là Ung vương phủ , càng không biết luôn tay cầm trọng binh! "


" Vậy ngươi cảm thấy mình có thể giúp ta cái gì ? Ta lại dựa vào cái gì sẽ cần ngươi trợ giúp ? "


Phượng Thất Tầm chính xác rất là tò mò , phần tự tin này của Phượng Di Khanh rốt cuộc từ đâu tới ?


" Thái tử thân phận mặc dù tôn quý , nhưng mà lại không thể quá đáng nhúng tay vào chuyện nhà Ung vương phủ . Tỷ một người ở trong phủ cô độc chiến đấu anh dũng , thế lực không khỏi có chút đơn bạc . Khanh nhi không thể hứa hẹn nói bất cứ chuyện gì cũng có thể làm được , nhưng mà nhất định ở thời khắc mấu chốt có thể trợ giúp tỷ , giúp tỷ diệt trừ Phượng Cửu Dạ . Đến lúc đó , Phượng gia chỉ có một đích nữ là tỷ , tất cả tự nhiên ở trong lòng bàn tay tỷ !"


Phượng Di Khanh nói , cũng là lo lắng Phương Thất Tầm ---- thế lực đơn bạc , chiến đấu cô độc , nàng lấy lực lượng một người đối kháng Phượng Cửu Dạ được cha mẹ độc sủng , đương nhiên rất là cố hết sức , nhưng mà . . . Nàng nhìn về phía dung nhan thanh lệ đối diện , nhưng mà dã tâm trong con ngươi Phượng Di Khanh cũng không yếu đi.


Cái thứ muội này , há lại sẽ chịu làm vật trong ao ?


Nhưnng mà , mọi việc đều có trước có sau, mà nhiệm vụ cấp bách của nàng hiện tại là diệt trừ Phượng Cửu Dạ , vừa báo thù đời trước phản bội cùng mối thù giết con !


Ngón trỏ Phượng Thất Tầm gõ trên mặt bàn đột nhiên dừng lại , ngước mắt trở về nhìn Phượng Di Khanh , " Điều kiện? Điều kiện ngươi đáp ứng giúp ta ?"


Nàng hỏi như vậy , là tiếp nhận liên hợp giữa hai người .


Phượng Di Khanh lộ ra nụ cười trong dự liệu , giọng nhàn nhạt nói : " Khanh nhi chỉ có một điều kiện ---- ngày đó tỷ gả cho Thái tử , thành Thái tử phi , lại vào đông cung sau trở thành mẫu nghi thiên hạ , có thể vì Khanh nhi mà lưu lại một chỗ ngồi quý phi là được ! "


Phượng Thất Tầm nghe vậy hừ lạnh một tiếng , con mắt chất vấn : " Ai nói ta muốn gả cho Thái tử? Cho tới bây giờ ta chưa từng nghĩ làm Thái tử phi , càng chưa từng nghĩ làm hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ!" Nếu như có thể, thậm chí nàng cũng không muốn có bất kỳ quan hệ gì cùng Hách Liên gia.


Phượng Di Khanh chỉ giật mình trong chốt lát, rất nhanh khôi phục bình thường, cười nói: " Chẳng qua bây giờ tỷ ở đây nói vậy thôi . . . Không có người nào không hướng tới quyền lực , càng không có ai sẽ không có một chút dã tâm ! Đến lúc đó nếu tỷ còn không muốn leo lên hậu vị , Khanh nhi không ngại thay thế tỷ ngồi lên cái vị trí kia!"


Phượng Thất Tầm híp mắt lại, không kiềm được nói: " Tứ muội đúng là dã tâm rất lớn !"


Phượng Di Khanh ngược lại cũng không khiêm tốn, "Tỷ quá khen!"


Phượng Thất Tầm cười nhưng không nói, cho mình thêm chút trà nóng lần nữa, lẳng lặng thưởng thức. Phượng Di Khanh thì đứng dậy, tự mình nhẹ làm một lễ nói: "Như vậy, Khanh nhi liền cáo từ!"


" Ừ."


Phượng Thất Tầm khẽ gật đầu, đứng dậy cùng nàng đi đến trước cửa, đưa tay mở cửa phòng ra.


Nàng cùng Trăn nhi đưa mắt nhìn Phượng Di Khanh giống như lúc tới vậy, biến mất trong làn mưa liên miên . Trăn nhi đứng ở một bên, tò mò hỏi: "Tiểu thư, Tứ tiểu thư tới làm gì?"


#YY


Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. 💜💜💜
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé 😘
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK