• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Duệ khom người xuống, né tránh tay lớn của Âu Dương Văn, hất cằm nói: “Đương nhiên rồi! Cháu luôn hiểu chuyện mà.”

Âu Dương Văn và Lục Dương cùng nhau chơi với thằng nhóc, rất nhanh liền đến giờ ăn cơm trưa.

Có Đường Thu Diệp cùng Thẩm Đường Cửu đồng thời nấu ăn, đương nhiên sẽ rất nhanh.

Tại thời điểm bọn họ tán gẫu Thẩm Chương Niên cũng đến, ông mang theo hai con gà đã được xử lý tốt, trên gương mặt không khỏi tràn đầy nụ cười.

“Ông nội ~” Thẩm Duệ chạy tới nghênh tiếp Thẩm Chương Niên, bé đưa tay đón lấy túi gà, Thẩm Chương Niên để bé cầm một con, hai ông cháu cười nói đi vào nhà bếp.

Âu Dương Văn và Lục Dương liếc mắt nhìn nhau: “Tôi thế nào cảm giác hai chúng ta thật là dư thừa?”

“Đúng vậy.” Lục Dương lấy điện thoại di động ra, chơi trò chơi, “Bất quá ngày hôm nay là ngày vui vẻ nhất của nhà bọn họ, chúng ta cứ mặt dày ở lại ăn bữa cơm đi, nếu bây giờ rời đi cũng quá thất lễ.”

“Tôi không muốn rời đi, bác gái làm cơm ăn ngon lắm. Không ăn thì phí a.”

Bất quá, vai chính tại lúc mọi người ăn cơm cũng không tỉnh, cậu quá mệt mỏi, sau khi ngủ cũng không thấy buồn nôn, trước khi ăn cơm Thẩm Đường Cửu đi vào phòng xem cậu, thấy cậu vẫn còn ngủ, liền để cậu ngủ.

Đường Thu Diệp mở lửa nhỏ nhất, đem canh gà hầm ở trên bếp, đợi Đàm Minh Triết tính dậy sẽ lấy cho cậu ăn.

Đường Thu Diệp nhiệt tình gắp rau cho Thẩm Duệ: “Bảo bối, ăn nhiều cái này một chút.”

Thẩm Duệ thập phần vui vẻ: “Cảm ơn bà nội.”

“Hôm nay ngủ trưa với bà nội nhé.”

“Dạ ~ “

Mọi người ăn xong cơm, đều lần lượt rời đi.

Thẩm Đường Cửu đi phòng ngủ xem Đàm Minh Triết, thấy cậu còn đang ngủ, liền nằm xuống bên cạnh cậu, ôm cậu cùng nhau ngủ một chút.

Thẩm Chương Niên lại chở Thẩm Duệ đi học chiều.

Tiếng đóng cửa vang lên, Thẩm Đường Cửu đã tỉnh, hắn vừa nghiêng đầu, nhìn thấy Đàm Minh Triết cũng mở to mắt nhìn hắn, “Em tỉnh lúc nào vậy? Cảm thấy đỡ hơn chưa?”

“Mới vừa tỉnh thôi!” Đàm Minh Triết ngáp một cái, Thẩm Đường Cửu gật đầu, “Chúng ta đều ăn rồi. Em có đói bụng không? Chờ, anh mang canh gà hầm cho em.”

“Em không yếu ớt như vậy, cùng đi đi.” Đàm Minh Triết cũng ngồi dậy, cùng Thẩm Đường Cửu đi phòng ăn.

Sau khi ngồi xuống, Thẩm Đường Cửu trước tiên múc một bát canh gà để tới trước mặt cậu.

Đàm Minh Triết dùng cái thìa múc một hớp uống cạn.

“Thế nào?”

“Mùi vị rất thơm.” Đàm Minh Triết trước tiên dùng cái thìa, uống vào mấy ngụm, sau đó nâng bát uống trực tiếp.

Thẩm Đường Cửu thấy khẩu vị của cậu chuyển biến tốt, cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn đem đồ ăn giữ ấm bưng lại đây: “Ăn chút đồ ăn, anh xới cơm cho em.””Ít thôi, em sợ ăn xong lại nôn.”

“Không sao.” Thẩm Đường Cửu đang bới cơm tẻ, nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu nhìn thấy mẹ Thẩm vui vẻ ra mặt đi tới đây.

Đàm Minh Triết lên tiếng chào hỏi: “Mẹ, canh gà mẹ nấu rất ngon.”

“Con thích uống là được rồi. Hiện tại khỏe chưa?” Đường Thu Diệp cười híp mắt nhìn Đàm Minh Triết, “Khó chịu cũng phải ăn chút gì đó, không thể để thân thể chịu đói được. Sau này muốn ăn cái gì, cứ nói cho mẹ, đừng ngại.”

“Không ngại, da mặt con dày như vậy mà.” Đàm Minh Triết gắp đồ ăn mình thích, ăn rất là vui vẻ.

Đường Thu Diệp quay đầu nhìn thấy Thẩm Đường Cửu xới cơm, không nhịn được đứng dậy đi qua quở trách hắn: “Hiện tại khẩu vị của Tiểu Triết không tốt, đừng cho nó ăn cơm. Mẹ đã hấp bánh bao, ăn một chút là được.”

Thẩm Đường Cửu chớp mắt —— mẹ làm bánh bao lúc nào? Hắn làm sao không biết?

Đàm Minh Triết thấy Thẩm Đường Cửu bị quở trách, không nhịn được vui vẻ.

Thẩm Đường Cửu đem bánh bao vàng bên trong nồi hấp gắp ra để vào cái đĩa, bưng đến trước mặt Đàm Minh Triết: “Đây đãi ngộ đặc biệt.”

“Anh có ăn hay không?” Đàm Minh Triết gắp một miếng bánh bao vàng đưa tới bên mép Thẩm Đường Cửu.

Thẩm Đường Cửu há to miệng ăn vào.

Đường Thu Diệp vỗ sau lưng hắn một cái: “Đó là cho Tiểu Triết ăn.”

“Mẹ, mẹ bất công.” Thẩm Đường Cửu nói năng hàm hồ.

“Mẹ không được bất công à?” Đường Thu Diệp tiếp tục ở sau lưng hắn vỗ hai lần.

Thẩm Đường Cửu bận trốn đến phía sau Đàm Minh Triết xin tha: “Được ạ, mẹ đương nhiên muốn làm cái gì cũng được!

Đường Thu Diệp cười vỗ cánh tay hắn, sau đó nhìn Đàm Minh Triết nói: “Tiểu Triết từ từ ăn. Buổi tối muốn ăn cái gì cứ việc nói thẳng. Mẹ đi siêu thị một chuyến, mua thêm nguyên liệu nấu ăn.”

“Để Đường Cửu đi đi ạ, anh ấy nhàn rỗi cũng không có việc gì.”

“Không cần, chờ con ăn xong để nó rửa chén?Để cho nó ở bên cạnh con đi. Nó không kinh nghiệm, không biết mua cái gì tốt cho con và đứa bé.”

“Vậy thì khổ cực mẹ.”

“Không khổ cực, con từ từ ăn, đừng có gấp. Mẹ đi đây.”

Sau khi Đường Thu Diệp rời đi, Thẩm Đường Cửu ngồi bên cạnh Đàm Minh Triết, nhìn cậu ăn.

“Xem ra sau khi ngủ một giấc tốt lắm rồi.”

“Ừm.”

“Phỏng chừng chính là mệt nhọc. Chuyến đi chơi này của hai chúng ta tốn rất nhiều sức lực.”

“Tốn cũng tốt, nếu không trong vòng hai năm tuyệt đối không có cơ hội ra ngoài chơi.”

“Muốn uống canh nữa không?”

“Uống!”

Bữa cơm này ăn xong, Đàm Minh Triết rất nể tình không có nôn, chỉ là hơi nôn khan mấy lần.Đàm Minh Triết ngước nhìn Thẩm Đường Cửu, “Lẽ nào vẫn muốn em nằm trên giường? Bị mọi người nhìn sẽ nghĩ em yếu đuối.”

“Hai tháng trước mệt muốn chết rồi, cho nên tháng thứ ba phải cẩn thận dưỡng thai. Nuôi mập nên mới tốt.” Thẩm Đường Cửu nằm úp sấp bên cạnh Đàm Minh Triết, dùng tay xoa bụng của cậu.

“Ai, thật là khó nghĩ đến cảnh tượng khi bụng em lớn lên sẽ như thế nào.”

“Rất quỷ dị rất đáng sợ.” Đàm Minh Triết khẽ mỉm cười.

“Sẽ không.”

“Chờ anh thấy được liền biết.”

Những ngày mang thai phảng phất bị kéo dài vô thời hạn.

Đàm Minh Triết không có việc gì, Thẩm Đường Cửu cũng không có việc gì, hai người ở nhà tình cờ xem sách, xem đĩa, hoặc là Đàm Minh Triết xem Thẩm Đường Cửu tập thể hình rèn luyện.

Vừa mới bắt đầu bụng không hiện ra, Đàm Minh Triết còn có thể cùng Thẩm Đường Cửu đi công ty một chút, xem người mới huấn luyện.

Có lần cậu ngứa tay ngứa chân muốn đi đánh mấy lần bao cát, đá mấy cái bia ngắm.

Thẩm Đường Cửu sau khi nhìn thấy không nói hai lời đem người xách khỏi phòng huấn luyện, mang về nhà, từ đây về sau không tiếp tục dẫn cậu đến qua công ty nữa.

Sau khi xuân về hoa nở rất nhanh liền đến ngày mùa hè chói chang.

Bụng Đàm Minh Triết lớn lên từng ngày, bây giờ đã mang thai sáu tháng.

Buổi tối lúc ngủ Thẩm Đường Cửu vẫn đặc biệt cẩn thận. Sợ mình nằm mơ đánh võ, không cẩn thận đá vào bụng Minh Triết.

Cũng may đó chỉ là sự lo lắng của hắn, trên thực tế, hắn ôm Đàm Minh Triết ngủ, Đàm Minh Triết hơi nghiêng người nhúc nhích một chút hắn liền tỉnh rồi, so với đồng hồ báo thức còn đúng giờ hơn.

Đường Thu Diệp chỉ giúp đỡ chăm nom hai tháng Đàm Minh Triết khẩu vị không tốt, chờ thời điểm cậu hết ốm nghén, liền giao cho Thẩm Đường Cửu chăm sóc.

Dù sao còn phải có người chăm sóc Tiểu Duệ.

Làm người lớn không thể để cho đứa nhỏ cảm thấy đối xử không công bằng.

Dĩ nhiên, bạn nhỏ Thẩm Duệ xưa nay không cảm thấy bé bị đối xử bất công.

Bé đối với em trai tương lai cũng là hết sức tò mò.

Thời điểm bụng của Đàm Minh Triết hiện ra chân thật ở trước mắt, Thẩm Duệ cũng tin bé cũng là từ trong bụng ba ba bò ra. Bé đối với Đàm Minh Triết càng thân thiết hơn.

Thời điểm Lục Dương giúp Đàm Minh Triết làm kiểm tra, Thẩm Duệ nhìn đứa bé nhỏ biểu hiện ở trên màn ảnh máy vi tính, ánh mắt tràn ngập mong đợi.

Vừa mới bắt đầu, Thẩm Duệ còn không chịu về phòng của mình ngủ, vẫn cứ muốn ngủ chung với Thẩm Đường Cửu bọn họ, trước khi ngủ còn nằm nhoài bên cạnh bụng của Đàm Minh Triết, nói liên miên cằn nhằn với đứa bé trong bụng Đàm Minh Triết.

Đứa nhỏ trở nên đặc dính người.

“Ba ba, con muốn sờ em trai.” Đây là câu nói buổi tối trước khi ngủ Thẩm Duệ nói tới nhiều nhất, cũng là động tác làm nhiều nhất.

“Ba ba, em trai đá con.” Thẩm Duệ thích nhất chơi cái bụng của Đàm Minh Triết. Tay bé di chuyển đến đâu, đứa bé ở bên trong liền đá vào vị trí đó.

“Được rồi được rồi, mau ngủ.” Thẩm Đường Cửu bị con trai chiếm đoạt người yêu, vô cùng oán niệm.

Gần đây sức khỏe Đàm Minh Triết đã vô cùng ổn định, Đàm Minh Triết mấy lần ám chỉ muốn giúp hắn giải quyết nhu cầu, đều bị Thẩm Duệ phá đám. Vì vậy hắn rất đau khổ, chỉ muốn đi tìm bất mãn.

Đàm Minh Triết nhẫn nhịn không ngừng cười trộm.

Chờ sau khi Thẩm Duệ triệt để ngủ, mới để cho Thẩm Đường Cửu đem bé ôm đến căn phòng bên cạnh.

Thẩm Đường Cửu không dám mở máy điều hòa quá thấp, đắp chăn mỏng cho đứa nhỏ xong, mới trở về.

Bởi vì là mùa hè, Đàm Minh Triết mặc quần cộc rộng rãi trên người là áo lót rộng rãi.

Bụng khổng lồ nhô lên cao vút, cậu cố ý xếp đặt cái tư thế câu dẫn, chờ Thẩm Đường Cửu lên giường.

Thẩm Đường Cửu trở về vừa nhìn, không khỏi cảm thấy rục rịch.

Bụng nhô ra quá chói mắt.

Hắn bò lên, ôm Đàm Minh Triết hôn một hồi: “Anh sắp nghẹn chết rồi.”

“Duệ Duệ dù sao lần đầu thấy em như vậy, vẫn còn có chút tò mò.”

“Dẹp đi đi, nó đã hiếu kỳ hai tháng rồi.” Tay lớn của Thẩm Đường Cửu xoa bụng nhô lên của Đàm Minh Triết, đứa nhỏ bên trong cũng hưng phấn đá hai chân, lực đạo còn không nhỏ.

Thẩm Đường Cửu động tác hơi ngừng lại: “Ai, có thể do dưỡng thai quá tốt hay không?”

“Nó biết cái đếch gì.” Đàm Minh Triết trả lời.

Thẩm Đường Cửu: “...”

Hắn cầm lấy tay Đàm Minh Triết để đến dưới thân hắn, Đàm Minh Triết lại lấy tay đẩy lồng ngực hắn một cái.

“Làm gì? Lấy tay là được, em còn dự định tự mình ra trận sao?” Thẩm Đường Cửu nhìn ra ý đồ của Đàm Minh Triết, bị câu dẫn có chút thay lòng đổi dạ, rồi lại kiên trì ngăn chặn mê hoặc.

“Không có chuyện gì, em hỏi Lục Dương rồi. Anh ta nói tháng này thai nhi đã ổn định, anh có thể cùng em làm vận động.” Đàm Minh Triết duỗi chân ra đạp vào ngực Thẩm Đường Cửu, “Đến thôi! Anh nhẹ chút là được.”

“Vậy anh đến thật a...”

“Ừ.” Đàm Minh Triết cười nói.

Thẩm Đường Cửu không cần phải nhiều lời nữa, mà là dùng hành động thực tế bày tỏ sự dẻo dai của hắn.

Nín nhịn mấy tháng, Thẩm Đường Cửu quả thật là có chút hưng phấn, bắt đầu còn cảm thấy Đàm Minh Triết bụng lớn có chút vướng bận, hắn không dám dùng sức quá mạnh, mà sau đó lại cảm thấy cúi đầu xuống có thể hôn đến cái bụng Đàm Minh Triết rất có tình ý, cho nên, từ đêm đó lên, hắn yêu trúng loại phương thức ân ái này.

Đương nhiên, Đàm Minh Triết tính dẻo dai tcũng không tồi.

Chỉ có điều, tính dẻo dai dù tốt nhưng dù sao cũng là trong bụng có đứa nhỏ, một cái tư thế lâu bụng liền bị chèn ép khó chịu, cậu liền nghiêng người hoặc là nằm úp sấp, để bụng có lực điểm, không khó chịu như vậy.

Nói tóm lại, con đường ân ái của hai người liền mở ra tân hoan lộ thênh thang...

Hết chương 75.

Edit có lời muốn nói: Chương sau có biến rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK