Chính vì được các thầy cô giao cho cả đống giáo đồ án, còn phải đi tuyên truyền cho đại hội thiết kế của khoa, Triển Nha thật sự bị bóc lột tới không kịp thở...
Hơi mở miệng, làn khói trắng mềm mại lơ lững giữa không trung dần dần biến mất, Triển Nha đưa bàn tay lạnh đờ vỗ vỗ lên mặt, vén mấy cọng tóc lòa xòa lên, đây chính là cuộc sống sinh viên người người mơ ước, bản thân chính là phải cố gắng thật tốt mới được!
Điện thoại trong túi rung lên, là Đường Tiểu Tịch, đặt đống giấy xuống ghế bên cạnh, Triển Nha vừa nhận máy cô nàng đã mở miệng đe dọa
"Triển Nha, ruốt cuộc cậu có tới không? Cậu dám không tới tớ sẽ chặt hai chân cậu cho cá mập ăn!"
Cô có chút bất lực lắc đầu
"Tớ phải làm xong việc chủ nhiệm giao đã, tớ còn muốn qua môn, tớ hứa nhất định sẽ tới đúng giờ mà!". Tì𝗺 t𝗋𝓊𝔂ệ𝓷 ha𝔂 tại — T𝗋 ù𝗺T𝗋𝓊𝔂ệ𝓷.𝓥N —
Đường Tiểu Tịch đầu bên kia lảm nhảm một trận
"Cậu tưởng ai cũng như cậu à? cậu xem người ta nằm ườn ra đó mà vẫn qua môn, cậu cố gắng tới như vậy để làm gì chứ!"
Lại thao thao bất tuyệt một hồi, Triển Nha có chút không biết bản thân nên làm gì, nhanh một chút cô liền viện cớ cúp máy
Hôm nay là sinh nhật Đường Tiểu Tịch, cô không thể tới sớm để chúc mừng cô ấy thực sự rất có lỗi, thầm áy náy trong lòng, tối nay cô nhất định sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của cô nàng, khiến cô ấy có một ngày thật vui vẻ
Triển Nha làm xong liền quay về Thượng Uyển lấy đồ, đã hơn năm giờ chiều, tia tà dương cuối cùng đậu bên song chấn cửa sổ cũng dần biến mất
Cô thật sự không biết nên tặng cô nàng thứ gì để làm quà sinh nhật, mấy loại như quần áo, mỹ phẩm nước hoa hay túi xách gì đó Đường Tiểu Tịch đều không thiếu, quan trọng cô cũng không phải là người có nhiều tiền, suy nghĩ thật lâu chỉ có thể cặm cụi vẽ tặng cô nàng một bức tranh bằng tất cả tâm ý của mình
Vào trong nhà quả thực ấm hơn hẳn, dì Trần sớm đã đến nấu bữa tối, Triển Nha liền mỉm cười chào hỏi
"Xin chào, dì Trần."
Dì Trần nhìn thấy cô liền nở nụ cười hiền hậu
"Tiểu Nha đấy à, dì có nấu cháo Hạt Sen cháu còn muốn ăn gì khác hay không?"
Cô nhìn nồi cháo thơm ngậy đang tỏa hương liền lắc đầu
"Tối nay cháu đi tham gia sinh nhật một người bạn rất quan trọng, có lẽ không ăn được, trời cũng sắp tối, cháu đi không muộn mất!"
Nói rồi nhanh khoác thêm chiếc áo khoác và cầm bức tranh được gói lại liền. ra ngoài
Sinh nhật cô nàng Đường Tiểu Tịch được tổ chức như một bữa tiệc của một cô công chúa, rất lộng lẫy, quả thực là một tiểu thư rất được nuông chiều, khách khứa đông đúc, có nhiều sinh viên học trưởng học tỷ tới chúc mừng, còn có bạn bè người lớn của ba mẹ cô nàng. Thấy Triển Nha lóng ngóng ở đằng xa, Đường Tiểu Tịch liền đi tới ôm chầm lấy cô, vui vẻ nhận lấy quà cô chuẩn bị, thực sự rất thích!
Hiện tại cô nàng rất xinh đẹp, thường ngày đã rất đẹp, bây giờ còn diễm lệ, ngọt ngào hơn, trời lạnh như vậy nhưng Đường Tiểu Tịch chỉ mặc chiếc váy trắng mỏng manh Triển Nha không nhịn được liền nhíu mày
"Cậu đó, ăn mặc như vậy không sợ bị cảm sao?"
Đường Tiểu Tịch đưa tay véo véo má cô
"Hôm nay là sinh nhật tớ, bị cảm một chút cũng không sao, cậu chính là tới muộn, nói nên phạt cậu như thế nào đây?"
"Cậu uống rượu à?" Triển Nha bất đắc dĩ thở dài, tuy nói "Không có" nhưng gương mặt ửng đỏ cùng mùi rượu, đôi mắt mông lung kia của cô nàng đã phủ nhận nó
"Triển Nha."
Nhìn người gọi mình, là Cố Tịch Nam, suýt thì cô quên mất Đường Tiểu Tịch và cậu ta rất thân. Quả nhiên là sinh nhật bạn thân nên ăn mặc rất chỉnh chu, rất anh tuấn
"Cố Tịch Nam!" Cô đưa hai ngón tay ngoắc ngoắc với cậu ta xem như lời chào,
Cố Tịch Đưa tay xoa đầu cô khẽ thở dài
"Nhìn cậu mặc ấm chưa kìa, tôi thấy hơi lạnh hay là cậu ôm tôi đi."
Triển Nha "..."
Thật khiến người ta muốn đấm cho mấy phát mà!
...