• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tuy yêu đương nhưng Lâm Yên Nhiên cũng không phải là người đầu óc chỉ có tình tình ái ái, cô còn phải chiến đấu với mấy mẫu luận văn rồi đi làm thiết kế.
Hồi đầu năm nhất, cô còn sống chung với Đỗ Hiểu Phù ở một căn chung cư ở thành phố C.

Đó là do vì cô mới lên đại học năm nhất nên mẹ không yên tâm và mới chuyển đến thành phố C sống rồi chăm sóc cho cô.
Nhưng Lâm Yên Nhiên tự nhận mình không phải trẻ con, nên cũng tự lo lấy cuộc sống cho mình và năm sau, vì cậu gặp tai nạn nên mẹ phải về Thâm Quyến.

Thế là cô cũng chuyển vào ký túc xá với các bạn.
Dù ở xa nhà nhưng Lâm Yên Nhiên vẫn thường liên lạc về nhà hay với Chương Tuyết Trình đang học ở thành phố B bên cạnh.
Những câu chuyện thì cũng xoay quanh mấy đề như ăn uống, đi học.
Tuy tài khoản của Lâm Yên Nhiên không thiếu tiền nhưng mà Đỗ Hiểu Phù vẫn thường thăm hỏi cô, hỏi cô mấy câu như đồ ăn ngon không, có thiếu tiền không, học tập thế nào, rồi dặn dò cô phải ngoan ngoãn rồi chú ý an toàn các thứ.
Lâm Yên Nhiên đương nhiên đáp ứng, còn bảo nghỉ hè về.
Đỗ Hiểu Phù cười tủm tỉm rồi nhẹ nhàng hỏi cô:
“Nhiên Nhiên, có phải đang yêu không?”
Lâm Yên Nhiên đang cong môi cười cũng giật mình, suy nghĩ một chút vẫn là thành thật trả lời:

“Dạ!”
Đỗ Hiểu Phù ngay lập tức hoá thân thành một vị cảnh sát đang hỏi cung phạm nhân:
“Cậu ta tên gì?”
Lâm Yên Nhiên trả lời:
“Anh ấy họ Đường, Đường Thành Huân”.
Con gái cũng hơn 20 rồi, Đỗ Hiểu Phù cũng không ngăn cấm con yêu đương, bà thở phào một hơi trong lòng, chỉ cần không phải Tống Tranh là được.
Bà lại tiếp tục tra hỏi:
“Cậu ta bao nhiêu tuổi? Là người ở đâu, tính cách thế nào? Hai đứa quen ở đâu?”
Lâm Yên Nhiên từ từ trả lời từng vấn đề một:
“Anh ấy là sinh viên năm ba, nghĩa là bằng tuổi với con, quê quán ở đâu thì con không rõ lắm, nhưng hình như là thành phố B.

Tính cách thì rất tốt, khiêm tốn, ít nói, tuy hơi lạnh lùng nhưng rất dịu dàng với con, còn biết nấu ăn nữa.

Bọn con thì quen nhau trong thư viện.

Anh ấy theo đuổi con mấy tháng, nhưng mà quan hệ thì cũng mới chỉ xác nhận gần đây thôi”.
Đỗ Hiểu Phù tạm yên lòng, tuy Tống Tranh cũng là người thành phố B nhưng mà hai cái tên khác nhau, không thể là cũng một được, với lại cậu bạn trai kia là sinh viên đại học trong nước chứ không phải đi du học như Tống Tranh.

Mà qua lời kể của con gái, người kia đối xử với nó rất tốt, đương nhiên không bài trừ khả năng là mới yêu nên cố ghi điểm.

Còn có hai đứa gặp nhau trong thư viện, chắc bên kia cũng là người chăm chỉ đèn sách, theo đuổi tri thức, lại là sinh viên đại học C nên không kém đi đâu được.

Tuy chưa chắc đã kết hôn nhưng con gái yêu đương với một người như vậy cũng ổn, cậu ta còn biết nấu cơm nữa.
Nhưng người mẹ nào mà không lo cho con, bà càng hỏi tỉ mỉ hơn:
“Thế bố mẹ cậu ta thế nào? Làm nghề gì, có phản đối hai đứa không? Nhà cậu kia còn có anh chị em nào không? Điều kiện kinh tế gia đình thế nào?...”
Đỗ Hiểu Phù còn chưa nói hết thì Lâm Yên Nhiên đã cắt ngang:

“Mẹ! Bọn con chỉ mới yêu đương thôi! Mẹ hỏi nhiều như vậy con làm sao mà trả lời được! Mẹ cứ như đang điều tra hộ khẩu đấy!”
Đỗ Hiểu Phù cũng nhận ra mình quá nóng vội dò la tin tức con nhà người ta, cuối cùng vẫn là dặn dò đủ thứ, nói chuyện thêm cả nửa tiếng mới tắt điện thoại.
Mà tin đồn của Lâm Yên Nhiên trên Tieba cũng ngày càng gay gắt, hướng gió chuyển từ việc Lâm Yên Nhiên đã có người yêu, Lâm Yên Nhiên hẹn hò với Đường Thành Huân thành Lâm Yên Nhiên bị bao nuôi, Lâm Yên Nhiên lúc trước chưa đồng ý hẹn hò vì mấy người kia chưa đủ giàu, Lâm Yên Nhiên có nhiều kim chủ cùng một lúc, Lâm Yên Nhiên một đêm 5000,… thậm chí còn có những lời khó nghe hơn.
Đi kèm với mấy bài đăng như vậy chính là mấy hình ảnh chụp được cảnh cô bước xuống từ những chiếc siêu xe khác nhau.
Phía dưới các bài đăng đều có lượng bình luận cực đông, có tin tưởng, có hoài nghi, có bàng quan đứng ngoài, có đợi chính chủ xác nhận, cũng có đơn giản là quần chúng chạy vào ăn dưa:
[ Nữ sinh bây giờ thật là không biết xấu hổ, chỉ cần có tiền là chạy theo.

Đề nghị trường học xem xét xử lí và sa thải những sinh viên không có liêm sỉ, suy đồi đạo đức như thế này!]
[ Lầu trên chắc còn chưa biết, nghe nói gia thế của hoa khôi trường mình cũng không tầm thường, đâu đến nỗi vì tiền mà câu tam đáp tứ như vậy.

Người ta trước kia còn cự tuyệt rất nhiều người tỏ tình, trong đó có phú nhị đại còn tặng nguyên cả con Audi mà cũng thất bại đấy.

Không nên tin tưởng mấy tin đồn vô căn cứ.

Ở đây chờ tin chính chủ]
[Bây giờ nữ sinh hư vinh, không biết liêm sĩ lễ giáo ngày càng nhiều, không thể nhìn vẻ ngoài mà bắt hình dong được]
[Một đêm mà tận 5000 ư? Đắt show thế cơ à? Làm giàu không khó!]
[Bên ngoài thể hiện thanh thuần vô hại, hoá ra…]

[Là đạo đức xuống dốc hay là nhân tính tha hoá, bị hiện thực ép buộc, đầu hàng trước số phận hay cố tình sa đoạ?]
[Không biết chuyện gì đang xảy ra, hoang mang tột độ! Tui lót dép ngồi đây đợi tin]
[Thật thật giả giả bây giờ lẫn lộn, đang không biết tin ai]
[Quần áo trang phục đồ dùng của Lâm Yên Nhiên toàn nhìn bình thường nhưng toàn là hàng hiệu.

Không biết đây là do hoàn cảnh gia đình khá giả hay phải đi “làm thêm” mua đây.

Không gì là chắc chắn, nhìn xem Hà Ngạo Nhi không phải là con nhà giàu có đấy, vậy mà cũng cặp kè với người đáng tuổi ông mình như Lâm Kiến Danh đó thôi]
[Xem ra lúc trước không đồng ý với Giang Thiếu Hiền, Trịnh Bách, mấy nam thần bên Học viện ngân hàng đều là có lý do hết a: chưa đủ giàu]

Tin đồn lan xa ngày càng nhanh, càng nhiều, tưởng chừng phần lớn những người trong trường học và phụ cận đều nghe qua.

Có người bênh vực, đương nhiên cũng có người vui mừng khi người khác gặp hoạ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK