Hôm nay anh sẽ phỏng vấn Thẩm Lẫm – một doanh nhân nổi tiếng ở thành phố Z, chuyện xưa của cậu gần như có thể được gọi là truyền kỳ. Bốn năm trước, cậu đột nhiên dẫn theo vợ chưa cưới Finmeca về nước, dành lấy được Cẩm Thịnh từ trong cha và anh trai, dùng thời gian ba năm để đưa Cẩm Thịnh sánh vai cùng Thụy Càn. Trải qua sự cố máy bay năm ngoái, sau khi bình phục lại ngăn cơn sóng dữ, cứu Cẩm Thịnh gần như sắp phá sản ra khỏi bùn lầy. Khi thấy Cẩm Thịnh phát triển không ngừng, chính lúc là phát triển tốt nhất, cậu lại đột nhiên lựa chọn từ chức, rời khỏi tập đoàn gia tộc mà cậu đã tốn sức phát triển nhiều năm, lựa chọn bắt đầu sự nghiệp của mình, thành lập một công ty đầu tư mạo hiểm, bây giờ đã đầu tư thành công vào một số công ty mới nổi, tương lai của cậu là vô hạn.
Đối với bối cảnh của Thẩm Lẫm, Tiểu Chu đã viết tràn đầy hai mươi bốn trang bút ký, có thể đảm bảo là rõ như lòng bàn tay về quá khứ của cậu, nhưng điều duy nhất làm anh cảm thấy bất an chính là tính cách của Thẩm Lẫm. Nghe nói Thẩm Lẫm là kiểu người khẩu phật tâm xà, không dễ ở chung, hơn nữa một khi đắc tội cậu thì hậu quả khó mà lường được, Tiểu Chu nhìn mấy ví dụ đã đối nghịch với Cẩm Thịnh trước đó, sau đó bị trả thù đến nỗi không thể xoay người được nữa
Nhưng mà mạo hiểm và cơ hội luôn cùng tồn tại với nhau, tổng biên tập đã thẳng thắn ngỏ lời, chỉ cần làm xong phỏng vấn lần này thì những biên tập giống như Tiểu Chu có thể trực tiếp được thăng chức lên làm chủ biên. Không ít người cảm thấy mạo hiểm quá lớn mà lựa chọn lùi bước, Tiểu Chu lại muốn đánh cược một phen, thế là sau khi tích cực tranh thủ, anh đã đạt được cơ hội lần này.
Buổi phỏng vấn chính thức bắt đầu vào lúc mười giờ sáng, Thẩm Lẫm sẽ đến trường quay vào lúc chín rưỡi sáng, hai bên sẽ kiểm tra đối chiếu quá trình phỏng vấn một lần nữa, nếu không có vấn đề thì có thể chính thức bắt đầu.
Cả đêm Tiểu Chu ngủ không ngon, buổi sáng hơn năm giờ đã tỉnh dậy, chưa đến bảy giờ anh đã đến công ty, anh xem đi xem lại bản thảo phỏng vấn nhiều lần, trong đó có mấy cái vấn đề là trọng điểm trong buổi phỏng vấn lần này, ví dụ như “Cậu nghĩ như thế nào về mâu thuẫn giữa Cẩm Thịnh và Thụy Càn?”, “Mối quan hệ giữa cậu và cậu Tạ Đạc là như thế nào?” …
Như trước đây, không có phóng viên nào dám hỏi những vấn đề này trước mặt Thẩm Lẫm, bởi vì quan hệ giữa hai người này tệ đến mức không thể xuất hiện cùng một nơi. Nhưng gần đây hướng gió đột ngột thay đổi, từ sau khi Thẩm Lẫm rời khỏi Cẩm Thịnh, cậu và Tạ Đạc trở nên thân thiết hơn, gần đây có nhiều phóng viên báo lá cải đã chụp được ảnh hai người đi ăn cơm cùng nhau.
Anh cứ miên man suy nghĩ về nó, đến lúc chín giờ hai mươi lăm phút, Thẩm Lẫm đã xuất hiện, âu phục thẳng thớm, anh tuấn đẹp trai, bước đi rất phong độ, càng giống nam minh tinh hơn là doanh nhân tinh anh.
Dúng như Tiểu Chu dự đoán, Thẩm Lẫm xuất hiện liền xuất hiện dàn trận lớn, trưởng ban biên tập tạp chí có thể tới thì đều tới, một đám người đi theo sau lưng Thẩm Lẫm, trên mặt người nào người nấy đều treo nụ cười.
Tiểu Chu càng khẩn trương hơn, gấp đến nỗi dù cuộc phỏng vấn đã bắt đầu mà anh vẫn không biết làm gì.
Nhưng cũng chính vì khẩn trương quá mức nên Tiểu Chu lại quên đi những tin đồn thất thiệt liên quan tới Thẩm Lẫm. Anh đã tập trung hết sức làm bài phỏng vấn, anh chú ý đặt câu hỏi, khống chế tiết tấu, khi thời gian đã được phỏng vấn hơn phân nửa anh mới phát hiện, hóa ra Thẩm Lẫm cũng không đáng sợ như bên ngoài vẫn hay đồn. Cậu ngồi đối diện với Tiểu Chu, cử chỉ lễ phép đúng mực, trả lời vấn rõ ràng, mạch lạc, thỉnh thoảng sẽ kể một ít chuyện cười để điều tiết bầu không khí, cuộc phỏng vấn được diễn ra vô cùng thuận lợi.
Tuy nhiên, những câu hỏi ở phần đầu phỏng vấn đều là những câu hỏi đơn giản cơ bản, nửa sau cuộc phỏng vấn mới là điểm nhấn.
“Mọi người đều biết Cẩm Thịnh và Thụy Càn tập đoàn thường sẽ xảy ra cạnh tranh vì nghiệp vụ trùng điệp, như vậy nên dưới góc nhìn của ngoại giới thì hai tập đoàn đang ở mối quan hệ thù địch như nước với lửa, vậy xin hỏi cậu Thẩm nhìn nhận như thế nào về mối quan hệ giữa hai tập đoàn?”
“Đã có trùng điệp nghiệp vụ thì sẽ xảy ra cạnh tranh với nhau cũng là chuyện bình thường, thị trường trước giờ luôn chọn cái tốt nhất, sản phẩm của ai tốt hơn thì chọn sản phẩm của người đó cho nên xích mích cũng là chuyện thường, nhưng vẫn chưa đến mức đối địch, chúng tôi là cạnh tranh lành mạnh.” Thẩm Lẫm vừa cười vừa nói.
Không biết vì sao, Tiểu Chu luôn cảm thấy nụ cười của Thẩm Lẫm có ý gì đó sâu xa khác.
“Trước đây, vì cậu Thẩm đảm nhiệm chức vụ ở Cẩm Thịnh, mà Tạ tiên sinh lại là tổng giám đốc Thụy Càn cho nên mọi người sẽ cảm thấy quan hệ giữa hai người khá xa cách, nhưng từ sau khi cậu rời Cẩm Thịnh, quan hệ giữa hai người dường như thân thiết hơn rất nhiều?”
“Ừm, nói như vậy cũng không sai, trước đó bởi vì không quen biết nhau nhiều, giao lưu rất ít, cho nên nhìn qua thì mối quan hệ có vẻ không tốt, nhưng thật ra không phải, công ty là công ty, người là người, hiện tại chúng tôi đã kết hôn.”
“Ồ, hóa ra là kết hôn à.” Tiểu Chu cúi đầu ghi chép, hai giây sau đột nhiên ngẩng đầu: “Kết hôn?!”
Từ trong đến ngoài của toàn bộ trường quay hoàn toàn yên lặng
“Đúng vậy, kết hôn.” Thẩm Lẫm cười thêm xán lạn, bất kể là cặp mắt đào hoa đang cong lên hay khóe miệng đang cười cũng hiện lên bốn chữ lớn “Không có ý tốt”.
Trong nháy mắt, tiếng còi báo động trong lòng Tiểu Chu reo lên, cuối cùng cũng xuất hiện! Anh biết mà, Thẩm Lẫm không phải là người dễ đối phó như vậy, anh có thể thuận lợi thăng chức hay không đều dựa vào cửa ải này!
Trong mấy giây đối mặt nhìn nhau, đại não Tiểu Chu cấp tốc hoạt động, vô số phương án lần lượt hiện ra trong đầu, tất cả mọi người đang chờ anh ứng đối.
Bọn họ vừa đang nói chuyện kinh doanh sao lại đột nhiên lại nhắc tới kết hôn? Rốt cuộc đây là cố ý làm khó dễ hay là có ám chỉ gì khác?
Đột nhiên, linh hồn Tiểu Chu thăng hoa, anh đột nhiên thông suốt bừng tỉnh nhận ra: ” Tập đoàn Thụy Càn sẽ cùng hợp tác với An Đạc Ventures? Thẩm tiên sinh, cách dùng từ “kết hôn” để ví von của ngài thật là hay đó!”
Khóe miệng nhếch lên của Thẩm Lẫm lập tức giật giật.
Tiểu Chu đắm chìm trong sự cơ trí của mình: “Không biết cậu Thẩm có thể tiết lộ sơ sơ một chút hay không, cuối cùng là hợp tác như thế nào?”
…
Khi cuộc phỏng vấn sắp kết thúc, Tiểu Chu phát hiện thái độ của Thẩm Lẫm không còn được tích cực như lúc vừa mới bắt đầu, trả lời cũng qua loa. Nhưng Tiểu Chu chỉ cho là phỏng vấn thời gian quá dài khiến cho Thẩm Lẫm mệt mỏi, bởi vậy anh đẩy nhanh quá trình, nhanh chóng kết thúc phỏng vấn.
Nhìn thấy bóng lưng rời đi của Thẩm Lẫm, trong lòng Tiểu Chu vui mừng reo hò, Tiểu Chu làm được rồi! Tiểu Chu là tuyệt nhất!
Vài ngày sau, trên trang chủ Website tạp chí tài chính và kinh tế thành phố Z đã đăng một bài phóng sự phỏng vấn về Thẩm Lẫm, với tựa đề bắt mắt đập vào lòng người—— « ‘Đối thủ một mất một còn’ cuối cùng cũng thành người nhà, Thụy Càn và An Đạc có thể thành chuyện tốt ».
Ai cũng không biết người trong cuộc là Thẩm Lẫm đang tức giận đến mức lăn lộn trên giường.