• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit by Vân Hi

A Chiêu nhìn Bắc Định Vương một cái, xong lại quay đầu nhìn Triệu Dận một cái.

Cứ cảm thấy giữa hai người này, giống như là có giao dịch bí mật gì mà không thể nói cho ai biết nhỉ.

Nhưng rõ ràng là hai người không ai muốn nói cho nàng cả.

A Chiêu cuối cùng cũng chọn rời đi với Bắc Định Vương.

Bởi Triệu Dận cứ nói mình sẽ ra ngoài sớm thôi, nên lúc nàng rời đi thì chỉ có hơi lo lắng một chút.

Thấy A Chiêu có bộ dáng này, Bắc Định Vương không khỏi có chút đố kị.

Hắn chua lòm nói: "Chiêu Chiêu, con không cần lo lắng cho cái tên tiểu tử Triệu Dận kia, phụ hoàng hắn coi trọng hắn chết đi được, làm sao có thể thật sự để hắn phí cả đời trong lãnh cung?"

A Chiêu trong lòng nói, các người chưa nghĩ đến, Triệu Dận đúng là phí thời gian ở trong lãnh cung đến chết.

Chỉ là lời này nàng sẽ không nói ra.

Nàng đến đây chính là bởi muốn thay đổi kết cục của nam chủ.

Mà hiện tại mọi thứ đều đi theo chiều hướng tốt.

--

Bắc Định Vương đưa Yến Vương Phi ra khỏi An Nhạc Cung!

Trong vòng chưa đầy ngắn ngủi một canh giờ, tin tức này liền truyền khắp trong giới quyền quý của Yến Đô.

Tất cả mọi người đều chú ý đến tình hình diễn biến tiếp theo.

Bắc Định Vương đây là có ý gì?

Hoặc là, ý của bệ hạ là gì?

Là muốn hoàn toàn từ bỏ Yến Vương?

Hay là Yến Vương lập tức phải đi ra?

Đáng tiếc, sau khi Bắc Định Vương mang con gái về nhà, liền bắt đầu đóng cửa từ chối tiếp khách, ai đến cũng không hỏi thăm được tin tức gì.

Mà bệ hạ nơi đó...... ngươi có gan thì đi mà hỏi?

Trong cung cùng Bắc Định Vương đều đang đợi.

Kết quả bọn họ điều tra là chuyện vu cổ có liên quan tới Phúc Vương.

Nhưng Huệ Tông cũng hiểu đứa con trai này.

Có lẽ hắn có cái ý định này, nhưng mà tuyệt đối không có cái đầu, từ việc này đến việc khác, mọi chuyện đều đổ lên đầu Yến Vương, còn làm người ta tra không ra. Phúc Vương không thể nào làm chu toàn chuyện này được.

Sau lưng Phúc Vương có người.

Hoặc có thể nói, sau chuyện này còn có một con chim sẻ khác. 【 bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn 】

(*) Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn (螳螂捕蝉,黄雀在后): tham lợi trước mắt, quên hoạ sau lưng。

Đáng tiếc, người này quá trầm ổn, vậy mà vẫn luôn không có động tĩnh.

Lúc này, Yến Vương đang ở An Nhạc Cung đột nhiên lâm bệnh nặng.

Bệnh tình đổ ập tới, Huệ Tông không có cách nào đợi thêm được nữa, chỉ có thể thay đổi kế hoạch, suốt đêm sai người đến đón Yến Vương.

Bởi Yến Vương phủ bị niêm phong, Huệ Tông trực tiếp đưa người vào cung điện của mình, hơn phân nửa ngự y của Ngự Y viện đều bị gọi đến đây đợi mệnh.

Đại điện tràn ngập mây đen u ám, tại Bắc Định Vương phủ, A Chiêu bị dọa chết khiếp.

Triệu Dận bị bệnh?

Có phải là căn bệnh đã giết hắn trong cốt truyện?

Nghĩ đến điều này, cả người A Chiêu cảm thấy không tốt chút nào.

"Con không cần lo lắng, đại phu tốt nhất trên khắp thiên hạ đều ở trong cung mà!" Bắc Định Vương nhìn tinh thần lo lắng của con gái, cảm nhận sâu sắc được bi thương của một lão phụ thân.

Aiya, con gái đáng yêu như vậy, một khi đã gả chồng, khiến nó khẩn trương nhất lại không phải người cha này.

A Chiêu nói: "Con phải đi xem chàng ấy."

Bắc Định Vương lắc đầu: "Không được, con đã quên quan hệ của con và Yến Vương?"

A Chiêu đột nhiên ngẩng đầu: "Cha, người với bệ hạ, còn có Triệu Dận, giấu giếm con chuyện gì?"

Nàng không phải nhìn không ra, chỉ là dù sao phía trước cũng không có việc gì, phối hợp với bọn họ cũng được.

Hiện tại Triệu Dận bị bệnh, nàng đương nhiên không muốn giả mù nữa.

Bắc Định Vương nhìn vẻ mặt nghiêm túc của con gái.

Hắn từ nhỏ nuông chiều con gái, chỉ hy vọng nàng cả đời vô ưu, không cần hiểu được máy cái âm mưu tính kế đó.

Nhưng mà nàng rốt cuộc cũng thông minh, có một số việc, không cần dạy cũng có thể nhận ra được.

"Chuyện vu cổ đã tra ra, là Phúc Vương động tay."

A Chiêu mẫn cảm nhận thấy được Bắc Định Vương chưa nói hết: "Sau đó?"

"Cha cùng bệ hạ đã điều tra ra được phía sau còn có người thúc đẩy, nhưng mà manh mối lại bị chặt đứt, tìm không thấy người kia."

--

Lời của tác giả:

Canh bốn.

Hôm nay 520, hãy đem tình yêu của tui tới tất cả các đại bảo bối, yêu các bạn, (づ ̄3 ̄)づ╭?~

~~~~~

Lời của editor:

Hello!!! Tui lại ngoi lên đây và thông báo nhé!

Tui quyết định lại tên truyện dịch lại thành "Xuyên nhanh: nam chủ bật hack sao?" nhé!

Ảnh bìa xinh xẻo mình được bạn @EirylsAgnes giúp.Xuyên Nhanh: Nam Chủ, Bật Hack Sao? - Chương 77: Vương gia nghèo túng quá ngạo kiều (33)

Và tui để đậm hơn xíu để bìa nhìn nổi hơn.Xuyên Nhanh: Nam Chủ, Bật Hack Sao? - Chương 77: Vương gia nghèo túng quá ngạo kiều (33)

Có một chương tui thông báo đổi tên cũ, có bạn @vir_kiku khuyên tui dịch lại ra bởi có nhiều bạn có thể không hiểu từ "khai quải" là "bật hack". Cho nên đúng lúc tui đang đi nhờ des bìa thì đổi luôn tên truyện.

Một lần nữa cảm ơn bạn @EirlysAgnes đã design bìa và @vir_kiku đã cho lời khuyên nhé!

~~~~~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK