Biết sao được, ai đang đi mà đạp trúng phân cũng sẽ bực thôi.
"Hoàng hậu nương nương, từ khi xa nhau đến giờ vẫn ổn chứ."
Nhìn vị khách không mời mà đến trước mắt, Tống Bảo lộ vẻ chán ngán.
Ai kêu đời người có ba việc gấp, Tống Bảo mắc tiểu.
Y chỉ ra sân sau đi tiểu mà thôi, ai ngờ vừa ra nhà xí lại gặp trúng quỷ.
Lần cuối gặp là lúc nào nhỉ? Tống Bảo suy tư một lát, khó khăn lắm mới nhớ ra hình như kiếp trước mình lưu vong đi theo xe chở tù đã thấy khuôn mặt dương dương đắc ý này bên đường.
Kiếp trước y quá ngu ngốc, đường đường là Hoàng hậu mà bị một họa sĩ cung đình dụ dỗ xoay quanh, vinh hoa phú quý tướng công con cái đều bị y ném ra sau ót, cuối cùng không chỉ hại mình mà còn hại cả cha mẹ.
Trước kia cứ nhớ lại chuyện này thì trong lòng y tràn ngập sợ hãi, nhưng bây giờ đối đầu trực diện, Tống Bảo chỉ thấy trong lòng phẫn uất tột độ.
"Bớt ra vẻ quen biết đi, đâu phải con chó con mèo nào bản cung cũng biết."
——————
Kẻ đối diện sửng sốt thấy rõ.
"Hoàng hậu nương nương khách khí quá."
Hồi lâu sau Tiểu Dịch mới mở miệng, hắn vốn định cười tà mị một tiếng, tiếc là lần trước hắn bị một gia đình không biết từ đâu tới vùi xuống hố phân, giờ chỉ còn một cái mạng cuối cùng.
Có thể tạm dừng thời gian để chặn đường Tống Bảo đã là nỏ mạnh hết đà, thật sự không thể vẽ rắn thêm chân được nữa.
Hắn từ dị giới đến đây để hấp thu vận may, kiếp trước đã quen thuận buồm xuôi gió, dù là Tống Bảo hay bất kỳ ai khác cũng đều nằm trong tay hắn, toàn bộ tuyến thế giới bị hắn quậy long trời lở đất, gần như sụp đổ, chỉ còn một bước nữa là nhiệm vụ thành công.
Nếu không phải, nếu không phải......
Tiểu Dịch sầm mặt, hiện giờ quan hệ giữa Đường Cảnh Hạo và Tống Bảo thân mật khắng khít, thiên tử tương lai thông minh khỏe mạnh, ngay cả Thái hậu lẽ ra phải trúng độc chết bất đắc kỳ tử cũng bình an vô sự, toàn bộ tuyến thế giới vững chắc kiên cố khiến thời gian của hắn ngày càng giảm đi.
Nếu vẫn không thể phá vỡ phòng tuyến tâm lý của Tống Bảo hèn nhát, khiến tinh thần y suy sụp tan rã, chủ động giao vận may của nhân vật chính cho hắn thì năng lượng xuyên không sẽ cạn kiệt, hắn chỉ có thể chôn thân ngay tại đây.
Hắn bình tĩnh giương mắt nhìn Tống Bảo, ánh mắt lạnh lẽo thèm khát khiến người ta tê cả da đầu.
Tiếc là hắn vẫn cho rằng Tống Bảo còn hèn nhát như kiếp trước, chắc chắn sẽ đi vào con đường diệt vong.