Mục lục
Âm Hôn Khó Chia Lìa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Chuyện ấy giữa tôi và Mặc Dật, từ trước đến nay đều do y chủ động trước, đôi khi tôi sẽ chống cự lại một chút, nhiều nhất vẫn là ý loạn tình mê(*) bị y dẫn dắt chìm nổi.

Hôm nay đột nhiên nhận được sự nhiệt tình như thế làm cho Mặc Dật không khỏi hừ nhẹ ra tiếng, hai mắt càng thêm trầm mê!(*)
Tôi hoàn toàn buông thả chính mình, để bản thân phập phồng chìm nổi trong nước suối, chưa bao giờ nghĩ mình có lúc sẽ biến thành như vầy.

Không biết qua bao lâu, cho dù tôi đang ngâm mình trong nước lạnh nhưng vẫn không ngừng toát ra mồ hôi nóng.

Sau khi ân ái, Mặc Dật dùng nước suối lạnh cọ rửa thân thể của tôi từng chút một, rồi bọc tôi lại bằng áo choàng đen và bế lên giường.

Tôi thật sự mệt lử cả người, trên giường này toả ra mùi hương quen thuộc, tôi khẽ cựa mình rồi chìm vào giấc ngủ.

Vừa tiến vào mộng, bốn cây cột kia cùng với một người đang tụng, niệm cái gì đó liền xuất hiện.

Cổ quái chính là lần này tôi nghe thấy nhưng lại không di chuyển, vu nữ kia đang vây quanh tôi còn không ngừng niệm nhưng tôi vẫn như cũ không hề có ý nhấc chân đi theo.


Ngay cả trong giấc mơ mà tôi vẫn cảm thấy rất kỳ quái, dường như vu nữ kia có chút tức giận, làm cho tiếng lục lạc ngân vang cùng tiếng niệm càng lớn hơn nhưng tôi cũng không mê mang đi theo.

Ngủ một giấc tỉnh dậy thấy mình nằm ở trên giường trong nhà mình, Mặc Dật đã không còn ở bên cạnh.

Tôi ôm chăn, tôi nghĩ kỹ về những điều xảy ra tối qua cùng với hang cổ đó, sau đó mặc quần áo đi ra ngoài tìm Mặc Dật.

Kể quả vừa ra khỏi phòng, tôi đã ngửi thấy mùi thơm của cháo trắng, còn có mùi thơm hấp dẫn của canh gà.

Mùi canh gà này có chút quen thuộc, tôi hơi kinh ngạc, vội vã đi vào phòng bếp.

Vừa đến cửa phòng bếp liền bắt gặp Đại Bạch giống như con chó Nhật nằm ghé vào ngưỡng cửa, chảy nước miếng ròng ròng, nó nhìn thấy tôi mới lấy chân lau lau khoé miệng, chào một tiếng: "Chị Vân Thanh.

"
Hà Thi Di chắc còn chưa chịu dậy, tôi giơ chân đá nó một cái, nó mới miễn cưỡng rời đi, mỗi bước đi đều lưu luyến không thôi.

Tôi thật sự không biết nó là cẩu hay là hồ ly thành tinh, vừa định giơ tay lên gõ cửa thì Tề Sở đã bưng một bát canh gà, mở cửa đi ra, trực tiếp đưa cho tôi, còn ấm ức nói: "Anh chồng quỷ nhà cô vào nửa đêm qua đã lôi tôi tới đây, nói cô bây giờ cần dưỡng thai, phải ăn đồ bổ mà tự cô làm cơm thì sẽ mệt.

Còn nói Đạo gia chúng tôi dưỡng sinh tốt cho nên để tôi tới nấu cơm cho cô.

"
Khi anh ta nói lời này giọng điệu vô cùng ai oán.

Chén canh gà hầm nhừ phía trên có hai quả táo đỏ, hương thơm rất hấp dẫn người, tôi hít hít cái mũi, Tề Sở từ ai oán chuyển ngay sang hưng phấn còn có chút đắc ý hướng tôi nói: "Đây là tôi bảo con hồ ly hoa lên trên núi bắt gà rừng, sau đó hầm trong niêu qua hai canh giờ, trong đó còn cho thêm chân giò hun khói cùng một chút đảng sâm(*), mượn táo đỏ, cẩu kỷ, cam thảo khử tanh, luộc lấy nước mà không cần dầu mỡ, dư vị đọng lại đủ lâu.

Từ lúc tôi bắt đầu hầm, con hồ ly hoa kia liền canh giữ ở cửa, cô có phúc lắm mới được uống đó nhen.


"
Quả nhiên là thế, Tề Sở vừa nói dứt lời, ngoài cửa liền truyền tới tiếng Hà Thi Di nuốt nước miếng kêu than ôi và cả con hồ ly hoa cũng rất thèm ăn.

Tề Sở đối với việc làm cơm rất nhiệt tình, để xoa dịu sự ai oán của anh ta, tôi nhận lấy chén canh gà, một ngụm một ngụm liền uống hết chén canh, còn cho anh ta một biểu cảm khen ngon, anh ta lập tức phấn khích nói: "Cô đi rửa mặt đi, tôi còn làm nhiều món ngon lắm, đảm bảo đầy dinh dưỡng và ngon miệng.

"
Nhìn dáng vẻ anh ta vui vẻ như vầy có lẽ đã chấp nhận cái danh đầu bếp riêng của tôi, cũng không còn ai oán nữa.

Tôi chép miệng lại không biết Mặc Dật đang làm cái quỷ gì.

Tôi dạo qua phòng một vòng vẫn không tìm được Mặc Dật thế là đi rửa mặt, cũng thu dọn tốt một số thứ, rồi muốn đi sang phòng Nam Nhã tìm cô ấy hỏi một chút chuyện liên quan tới sự kiện kia, tôi mở cửa đi vào thì phát hiện Nam Nhã không có trong phòng.

Thật là lạ, cùng lúc nghe thấy tiếng xe ô tô gầm rú ở bên ngoài nhà, chỉ cần nghe qua đã biết xe này rất tốt.

Tôi nghĩ không phải lại có người tìm đến tôi để xem hương nữa chứ, tôi thăm dò nhìn nhìn ra ngoài thì thấy Mặc Dật vô cùng ngầu bước ra từ ghế lái của chiếc xe việt dã, còn vừa lòng nhìn chiếc xe một cái rồi mới đi nhanh vào nhà.

Ở phía sau xe việt dã, Nam Nhã với vẻ mặt hoảng sợ bước xuống xe rồi chạy sang bên cạnh nôn.


"Em thu dọn xong chưa? Chúng ta ăn sáng rồi đi.

" Biểu tình của Mặc Dật vô cùng sảng khoái, vừa bước vào cửa đã liếc mắt nhìn tôi: "Tối hôm qua ngủ ngon không?"
Ghi chú:
Ý loạn tình mê: Say mê, bấn loạn trong chuyện tình cảm.

Trầm mê: Chìm đắm say mê.

Đảng sâm: Một loại thảo dược.

Mình hoạ:


Editor: Alissa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK