Những chủ đề chủ yếu được Lâm Thanh Tuyền là sau này đặt tên con là gì, Tương lai sau này con sẽ như thế nào.Bla bla… Nàng muốn Hoàng Long bớt đi vài phần lo lắng a.
Hoàng Long thì bắt đầu thấy hơi đáng sợ rồi a. Suốt đêm hắn cũng quên bớt vài phần cho việc đăng cơ đại điển thật, nó chuyển sang là lo lắng lại phải trả bài tiếp a. Thật sự là làm việc ấy đúng là sung sướng thật nhưng mà hôm trước hắn suýt tí bị vắt thành thây khô xong. Giờ hắn vẫn còn hơi sợ:)
Sáng tinh mơ hôm sau. Một nhóm cung nữ mang Long Bào, Long Mão đến để chuẩn bị cho Hoàng Long.
Nhắc đến cung nữ và trong cung mới nhớ, tất cả đều là Á Nhân a, Họ tình nguyện vào đây chứ không hề bị ép buộc như trong chế độ phong kiến trong phim. Đây cũng như là một nghề nghiệp được trả lương hẳn hoi a. Không hề có thái giám các thứ nữa, thêm cả là còn được nghỉ phép về nhà nữa.
Cũng chính vì thế mà trong cung cũng rất là vui a. Rất nhiều cặp Á Nhân đã được tác thành nhờ vào cung a.
Khoác lên mình một bộ Long Bào Vàng óng thêu đầy những thứ họa tiết xa hoa, rườm rà. Bộ Long Bào này được Hoàng Long mua từ Hệ Thống với giá khá hời là 50 Bạc. Hắn mua về rồi giao cho mấy nô tỳ để chuẩn bị.
Lâm Thanh Tuyền cũng bị bắt mặc một bộ y phục đỏ hoa lệ rất đẹp a, hôm nay nàng cũng bị bắt phải mặc và cùng Hoàng Long tham gia Đăng cơ đại điển với tư cách Vương Hậu của Á Nhân Quốc.
Lúc biết tin này nàng cũng lo lắng hồi hội lắm nhưng mà giờ đã đỡ rồi. Dù gì nàng cũng chỉ là kép phụ cho Hoàng Long thôi. Nên chẳng việc gì phải lo lắng quá nhiều, chỉ cần đẹp lộng lẫy là được rồi.
Mọi thứ chuẩn bị đã xem như là xong, Vệ Quốc Quân xếp thành hai hàng dài từ phía cung điện thẳng đến Đài Đăng Cơ. Quân đội này hết chín phần là Á Nhân và một phần còn lại là Nhân Tộc, cảnh giới cũng không phải là quá tệ, đều trên Tụ Linh cảnh a.
Hoàng Long thì.. vẫn là một tên Ngưng Đan cảnh Tứ Tầng. Ài…
Một Báo Nhân mặc quân phục uy nghiêm gầm lên một tiếng.
- Tân Quốc Vương…. Giá đáo…
Người dân xung quanh đều hóng chờ nhìn chằm chằm vào Long xa có bốn con Long Mã oai vệ kéo. Tướng Quân Thi Vong được gửi cho trọng trách cầm lấy cương Long Mã, rất là oai a.
Từng tiếng bàn tán xôn xao bắt đầu nổi lên, bọn hắn người thì tung hô chào đón tân quốc vương, đám thì xúm lại bàn tán Tân Quốc Vương lại là một tên Ngưng Đan nhỏ nhoi, liệu có phải là phế vật bị dựng lên làm bù nhìn hay không?
Đủ mọi kiểu bàn tán, đúng là miệng đời mà. Hoàng Long cùng Thanh Tuyền ngồi trong Long xa nắm tay nhau. Hoàng Long hiện tại thực sự là lo lắng a.
Tiến đến trước Đăng Cơ Đài, Cửa của Long Xa mở ra. Những cô nương Á Nhân hai mắt tỏa sáng, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ ngưỡng mộ cùng ao ước kèm theo một chút ganh tị với Lâm Thanh Tuyền a, Nàng quá đẹp, quá lộng lẫy a.
Hoàng Long mặc dù có phần lo lắng nhưng vẫn cố tỏ ra là bình tĩnh. Mỗi bước đi, phong thái cũng toát ra một vẻ quân vương oai phong a. Cái vẻ Quân Vương kia là hắn cũng mua từ hệ thống một cái gọi là Bá Vương Khí với giá là 100 Bạc làm hắn âm cả tiền a. Cũng nhờ Bá Vương Khí kia công nhận là có hiệu quả tốt hơn hắn nghĩ, cái khí thế đứng trên bàn dân thiên hạ, như là chân long thiên tử a.
Lúc Hoàng Long bước ra khỏi Long Xa, hắn mới kích hoạt cái khí thế kia. Mọi người trước đó bàn tán về hắn là một tên Ngưng Đan cảnh hiện tại cũng đã ngừng lại vì cái khí thế Quân Vương kia. Trong lòng bọn hắn tự sinh ra một loại cảm giác gì đó rất khó giải thích như là thần phục vị Tân Quốc Vương này vậy.
Hoàng Long cùng Lâm Thanh Tuyền bước lên Đăng Cơ đài. Ở đỉnh đang là Đại Bá cùng với cả Râu Trắng, hai người quyền lực nhất Á Nhân Quốc.
Buổi lễ Đăng Cơ đại điển chính thức bắt đầu. Đại Bá bắt đầu đọc một bài diễn văn dài dòng đủ kiểu, nghe đúng kiểu rất là buồn ngủ a, Cuối cùng bài diễn văn kia là lễ trao Long Tỷ cùng thoái vị của Đại Bá.
Tên này mặt mày lúc này hớn hở như không thể nào hớn hở hơn, cuối cùng sau không biết bao lâu chờ đợi hắn cũng đã được rũ bỏ cái trọng trách mệt mỏi này.
- Nếu như không có ai phản đối việc Đăng Cơ. Ta tuyên bố Hoàng Long..
- Khoan…
Ngay lúc này những con rối trong kế hoạch của đám quái vật kia đã bắt đầu được giật dây.
- Chúng ta phản đối. Một tên Ngưng Đan cảnh phế vật mà cũng đòi làm Quốc Vương sao?
Lúc này cũng có những thành phần nữa bị đám đông kích động cũng bắt đầu xồn xồn cả lên.
Hoàng Long đứng trên đài cao nhìn xuống đám người này, cười mỉa mai.
- Các ngươi muốn thách đấu với ta sao?
- Ngươi sao? Một cái búng tay của ta cũng đủ lấy mạng ngươi rồi. Ha haha. Nếu ngươi thua vậy vị trí Quốc Vương của ngươi cũng sẽ là của ta được chứ? Cả mỹ nhân bên cạnh ngươi ta cũng sẽ thay ngươi sũng hạnh a. Ha ha ha ha.
Cả đám kia cười nói ra vẻ kiểu khinh thường rất dâm ô.
- Được a. Các ngươi muốn đánh như thế nào.
Không biết Hoàng Long lấy đâu ra cái tự tin như vậy trong khi hắn chỉ mới là Ngưng Đan Tứ Tầng a.
- Một chọi một đánh đến chết! Thế nào?
Tên Á Nhân này hình như là của một loài cá nào đấy có hai cái râu trông rất là gợi đòn.
- Được! Theo ý ngươi vậy.
Hoàng Long chẳng có chút do dự nào mà đồng ý. Cũng đúng, đây là một cơ hội tốt để hắn thăng cấp chút ít.
Nhanh chóng, Đăng Cơ đài được dọn dẹp đi, dù gì cũng đã xong cái thủ tục rườm rà đó rồi, Râu Trắng cũng cảm nhận được những ánh mắt bất hảo hướng về mình, nhưng ông ấy không hề quan tâm chút nào, trong tay vẫn cầm lấy một bình chứa đầy bia lạnh lấy từ chỗ Hoàng Long uống một hơi thật dài sản khoái.
Một lôi đài được dựng lên nhanh chóng ngay sau đó, Cái lôi đài này lấy từ chỗ Đại Hầu của Địa Tông đưa cho a, Bọn hắn đã thay y phục khác để đảm bảo rằng không ai nhận ra mình là người của Địa Tông, thêm nữa là từ lúc đến chỗ Hoàng Long bọn hắn học được cách làm một món cực kì đơn giản nhưng không kém phần siêu phẩm đó là Bỏng Ngô. Mỗi tên một cái hộp bằng lá cây lớn, bên trong là bỏng ngô, mùi thơm rất là quyến rũ a.
Mấy tên này có chuẩn bị sẵn mấy món ăn cùng một ít bia để nhâm nhi xem chuyện hay lúc đăng cơ này a.
Đám đông cũng bị cái mùi thơm này thu hút nhưng cũng chẳng dám đến hỏi hay đòi gì. Vì lý do đơn giản là không nhìn ra được tu vi của đám người này a, chỉ có hai trường hợp một là quá yếu đến mức không có tu vi để xem, hai là bọn hắn ở một đẳng cấp hoàn toàn khác với đám người còn lại. Và khả năng cao là trường hợp hai hơn.
Lôi đài cũng đã chuẩn bị xong, Hoàng Long cũng đã thay Long Bào ra, mặc lên người một bộ hộ giáp mà hồi trước còn ở chung với Địa Lão hắn lén rèn lấy. Bộ giám đen bóng, khá là mỏng nhẹ nhưng tin chắc rằng không hề tầm thường a. Riêng những viên than đá hay tinh thiết để Hoàng Long rèn binh khí đã nặng rất nặng rồi, nhưng những viên để rèn bộ giáp này lại rất nặng với cực kì khó rèn. Lúc rèn xong thì lại cực kì nhẹ nên Hoàng Long tin chắc là hàng xịn nên đã thó lấy một bộ.
Hoàng Long bước lên lôi đài, tóc tai cắt ngắn gọn gàng. Hiện tại trông hắn rất là soái ca a. Tên thách đấu hắn đầu tiên cũng đã lên đài, hắn mang theo hai cái thiết câu đen bóng ánh lên màu đỏ tỏa ra một loại khí tức cực kì khó chịu
Đám người Địa tông ngồi đấy tay bốc bỏng ngô mồm nhai rôm rốp nói với nhau.
- Á Nhân Trạch tộc sao? Trạch tộc mà cũng có nhân tộc yêu được sao? Gu cũng mặn ghê thật.
- Ha ha! Cái này còn phải nói sao. Đến cả tảng đá còn được mà Trạch tộc đã là cái gì.
Nói đến đoạn này, Thạch Thiên Tài, Thạch Tiểu Hiên mặt mày xám ngắt, bực tức nhưng cũng chẳng thể nói gì. Bọn hắn trêu không nổi Địa Tông a, có cha mẹ bọn hắn ở đây may ra còn dám nói vài câu, chứ bọn hắn thì chịu.
Tên Trạch Nhân này cảnh giới mới Tụ Linh Ngũ tầng mà dám mạnh mồm nói như vậy. Hoàng Long xác định tên này trăm phần trăm phải chết rồi.
Một trung niên nhân đến chung vui từ Tứ Bảo Kình Gia được mời làm trọng tài cho trận chiến này. Sau một hồi nói chuyện. Luật của Lôi Đài là đánh nhau đến khi nào một trong hai bên chịu thua hoặc chết thì dừng lại. Không một ai được phép can thiệp vào lôi đài, nếu không sẽ bị vây công đến chết.
Nói vậy thôi chứ cũng chẳng thấy có một chút công bằng nào cho Hoàng Long, nhìn sơ lược qua ở đây thì có vẻ như hắn có vẻ như là người yếu nhất rồi. Hơn trăm tên thách đấu kia đều ít nhất là Tụ Linh cảnh trở lên a.
Khá là khó nhằn cho Hoàng Long rồi. Nhưng Hoàng Long lại có một loại tự tin khó hiểu a.
Trận đầu tiên được bắt đầu. Hoàng Long cũng không muốn để lộ ra quá nhiều. Tên Trạch Nhân kia tấn công trước không hề có một lời nói hay gì khác dư thừa, hai cái thiết câu sắt lẹm của hắn ngay lập tức nhắm thẳng vào cổ Hoàng Long cắt đến.
Hoàng Long thấy rõ từng tí một động tác của tên này ngay cả khi chưa kích hoạt Sharingan. Có phải tên này quá chậm hay là hắn đã tiến bộ nhiều trong suốt thời gian qua hay không.
Hoàng Long dễ dàng né được sát chiêu của tên kia, hắn lách người sang một bên rồi tung một cú móc hàm bất ngờ từ dưới lên. Nào ngờ rằng tên Trạch Nhân kia lại trơn như vậy. Một cú đấm vừa rồi của Hoàng Long lại bị trượt sang một bên.
Tên Trạch Nhân cũng tránh ngay đi.
Hoàng Long cũng lùi vài bước, lúc này hắn mới nhận ra tên này khá là giống con cá trê a, da thì trơn còn có một mùi hôi khó chịu a. Kèm theo sau việc nhận ra tên này giống cá trê là Hoàng Long nhớ đến việc mỗi lần mẹ hắn làm thịt cá này. phải đánh dập đầu mới là cách giết nhanh nhất.
Hoàng Long không suy nghĩ nhiều nữa, hắn móc cây búa rèn của hắn trước đây được Địa Lão cho ra.
Đám Lôi Hầu thấy Hoàng Long lấy cái búa rèn ra cũng ngạc nhiên a.
- Thú vị.!
Tiếp sau đó là pha combat nhanh gọn đến từ vị trí của Hoàng Long, vẫn là để tên Trạch Nhân kia tấn công trước, Hoàng Long né đòn, vung một búa nện thẳng vào đỉnh đầu tên cá trê này.
Một búa của Hoàng Long không biết nặng đến bao nhiêu nhưng chỉ thấy là phần đầu của búa đã cắm thẳng vào trong đầu tên cá trê này. Lúc rút cây búa ra thì hắn ngã xụ lơ ra đất, dẫy dẫy thêm mấy cái rồi tắt thở.
Thế là trận thắng đầu tiên của Hoàng Long trong cái Đăng Cơ đại điển này khá là đơn giản.
*Ting
- “Hệ thống thông báo: Ký chủ giết 1 tên Trạch Nhân Tụ Linh Ngũ tầng nhận được 15600000 EXP 25 Bạc ”
- “Chúc mừng Kí chủ thăng cấp lên thành Ngưng Đan Ngũ tầng. Nhận được 1 lần rút thưởng ngẫu nhiên từ hệ thống, Phải chăng lựa chọn mở ra?”
- Mở ra.
- “ Chúc mừng Kí chủ nhận được Long Nộ.( Tạm khóa) Nộ Khí của Long tộc.”