"Chị……" Cận Vân Nhiên nhìn vào chân chị gái mình, nàng đang đi một đôi dép nhẹ. Chị gái cô đã sụt cân rất nhiều sau đám tang. Có lẽ chính vì hai yếu tố này mà nàng bước đi không phát ra tiếng động... phải không? “Nào, uống sữa đi.” Cận Vân Lan bước tới và đưa sữa cho Cận Vân Nhiên. Cận Vân Nhiên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhận lấy cốc sữa. "Mau uống đi, chị vừa hâm nóng bằng lò vi sóng." "Chị, em..." Cận Vân Nhiên muốn nói là mình không muốn uống sữa, nhưng chị gái của cô
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.