Lê Đông Sơn và Thường Mẫn thẫn thờ nhìn về phía trước. "Chú Lê..." "Sự tình nghiêm trọng..." Lê Đông Sơn nắm chặt tóc nói: "Cát trưởng làng cứ như vậy qua đời, sương mù... Sương mù bắt đầu tràn vào thôn trang bên trong." “Làm sao có thể?” Thường Mẫn không thể tin vào mắt mình. Cái cây trước mặt đã bị sương trắng nhấn chìm gần hết, chỉ còn một phần nhỏ cành cây nằm ngoài màn sương trắng. "Những người tuần tra tối nay..." "E là lành ít dữ nhiều..." Lúc này, ngôi làng phía sau anh bắt đầu phát ra nhiều tiếng động
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.