Cô sợ hãi kinh khủng.
Người đàn ông vòng tay qua ôm eo cô ” Không sao đâu, có anh ở đây”.
Thư Tâm trong lòng thả lỏng một chút, duỗi đầu nhìn theo tầm mắt, chỉ cảm thấy trong đầu choáng váng.
” Lăng Thiệu, em sợ….” Chân đang run rẩy.
Lăng Thiệu ôm ngang người cô vào trong ngực, bước tới trước mặt nhân viên, đợi cho đến khi dây an toàn trên người hai người đều được buộc chặt, lúc này mới đem Thư Tâm buông xuống, ôm chặt cô vào lòng.
” Bảo bối, đây là nơi sẽ làm người ta quên đi mọi phiền muộn, em sợ thì nhắm mắt lại, ôm chặt anh”. Lăng Thiệu cúi đầu hôn lên đôi mắt nhắm nghiền của cô, sau đó ôm cô nghiêng người ngã xuống.
Tốc độ xuống quá nhanh, Thư Tâm ở trong ngực anh hét lên, tim cô gần như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, cô rúc chặt vào vòng tay của người đàn ông, lớn tiếng thét chói tai.
Lăng Thiệu cũng đang hét lên điều gì đó.
Màng nhĩ cô ong ong không thể nghe thấy gì, chờ cả người rơi xuống đáy, treo lủng lẳng với Lăng Thiệu, mới nghe thấy anh hét lên chính là:
” Cưới anh nhé——— được không——— Thư Tâm———”
Trái tim cô run lên, lông mi chớp chớp, khẽ mở mắt, người đàn ông vẫn đang hét lên rằng ” Anh yêu em———Thư Tâm——lấy anh——được không?”
Thấy cô mở mắt, Lăng Thiệu nhìn cô cười cười ” Nếu em không muốn kết hôn thì sang năm anh sẽ đưa em đến hỏi lần nữa, dù sao anh cũng có thời gian, sẽ chiều chuộng em cả đời, anh cũng không tin em thực sự không chịu gả cho anh“.
” Năm nay…..thời điểm Tết Nguyên Đán” cô nhẹ nhàng nói ” Nếu…..chúng ta vẫn còn bên nhau”.
Anh ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào cô.
Liền nghe cô nói tiếp ” Chúng ta…..liền kết hôn”.
Lăng Thiệu đột nhiên ôm lấy khuôn mặt cô, cúi đầu và hôn cô một cách mãnh liệt.
Cô bị hôn đến thiếu oxy, tiếng nói mềm mại kêu ” Ngô…..đừng…..có người..”
Lăng Thiệu đêm đó rất vui vẻ, hạnh phúc như điên.
Trên vòng tròn bạn bè, anh đăng những bức ảnh chính mình cùng Thư Tâm chụp trong lúc nhảy bungee.
Liền phát 99 bức, bức cuối cùng là hình trái tim yêu thương.
Cô lướt qua một vòng bạn bè, nhìn thấy hành vi trẻ con của anh, chỉ cảm thấy buồn cười.
Cô đã bình luận ở bên dưới.
?
Vào buổi tối, Lăng Thiệu theo thường lệ đưa cô đến cửa nhà rồi muốn đi, Thư Tâm để anh ở lại ăn tối, anh cũng không khách khí mà đi theo lên.
Cơm nước xong, anh chủ động rửa bát, lau sàn cho Thư Tâm, dọn dẹp phòng khách, thu dọn quần áo trên ban công cho cô, giúp cô xếp gọn gàng.
Cô tắm rửa xong bước ra khỏi phòng tắm, Lăng Thiệu đang mang đồ lót của cô bỏ vào trong tủ.
“…”
Thư Tâm liếc nhìn thứ trong tay, hờn dỗi nhìn anh, theo sau tiến lên một bước đem quần lót giật lấy nhét vào trong tủ.
Cô vừa mới tắm xong, cơ thể thơm tho, trên người mặc một bộ đồ ngủ màu đen mượt mà, mái tóc đen dài đã được sấy khô trong phòng tắm, buông lỏng trên vai sau, làn da lộ ra bên cực kỳ trắng nõn.
Hầu kết anh lăn lăn, đột ngột đảo mắt sang một bên ” Anh về đây, sáng mai anh lại tới đón em”.
Khi đến gần cửa, Thư Tâm còn đi theo phía sau.
Anh quay đầu nhìn lại, thấy người phụ nữ ăn mặc thực sự rất gợi cảm, bên trong không mặc đồ lót, núm vú của cô nhẹ nhàng đỉnh lên bộ đồ, để lộ nửa bộ ngực đầy đặn.
” TĐM….” Anh liếm liếm đầu răng, kiên nhẫn đi đóng cửa lại.
Thư Tâm đưa tay ra kéo lấy anh.
Nó giống như một tín hiệu.
Lăng Thiệu đột nhiên đẩy cửa tiến vào, một bên cởi quần áo, một bên đẩy cô ra sau cánh cửa, hôn lên môi cô một cách nóng bỏng.