Bờ môi gã khẽ mở, để lộ hai hàm răng, con mắt ngây dại mà vô thần, lông mày thoáng rủ xuống phía dưới, giống như đang cưỡng ép chính mình phải lộ ra một nụ cười tươi. Và nụ cười tươi này chính là biểu hiện rõ ràng nhất cho thấy một người đã mất đi trí lực. Bởi vì nó vốn là một nụ cười hồn nhiên, ngây dại của một thằng khờ... Lý Thủy Đạo ngồi xổm xuống trước mặt Đường Ngân Đông, đối diện với đôi mắt đang nhìn thẳng lên trời của gã Đường Ngân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.