Tháng bảy, Tấn Thành công bố kết quả thi cấp ba, Tần Y được toại nguyện, trúng tuyển.
Ông bà Tần đang xem về các tour du lịch,
"Y Y, không phải con muốn đến Thổ Nhĩ Kỳ để ngồi khí cầu sao? Y Y -- "
"Bà nội -- con muốn đến thành phố B."
"Mua hè chỗ nào trong nước chả đông, vừa nóng lại vừa bon chen."
Tần Y thở dài, bà nội không hiểu lòng của cô.
"Giữa tháng tám, Nhất Trung đã học quân sự. Ai, con vẫn là ở nhà tu dưỡng thể xác lẫn tinh thần, luyện đàn vậy."
Ông Tần: "..." Lúc trước là chính con muốn ra ngoài chơi mà.
Bà Tần: "..." Tâm tư con gái 15 tuổi thật khó đoán.
Ban tối, Lâm Vu cùng Tần Hành trở về. Bà Tần nói:
"Y Y không muốn ra nước ngoài."
Lâm Vu nghĩ lại đã hiểu,
"Ba mẹ, tùy con bé thôi. Y Y hiện tại nghỉ hè, con bé cũng không nhỏ, một mình ở nhà cũng được." Những năm này may mắn mà có trưởng bối hỗ trợ, chứ không hai người họ bận không chịu được.
Ông Tần cười ha ha,
"Vậy chúng ta liền đi tìm thế giới hai người đi."
Bà Tần ưu thương,
"Tôi vẫn là muốn cùng Y Y du lịch."
Ông Tần biểu lộ như bị thương.
Lâm Vu rửa một chùm nho cầm vào phòng con gái.
Tần Y đang đọc truyện tranh,
"Cảm ơn mẹ."
Lâm Vu ngồi tại mép giường của cô,
"Thật không muốn đi du lịch? Ba năm cấp ba con cũng không có tâm tư đi du lịch đâu đúng không."
Tần Y khép sách lại, cầm một quả nho thả vào trong miệng.
"Mẹ, con không phải học bá, mẹ sẽ thất vọng sao?"
Lâm Vu nhìn cô, đưa tay để cô gối lên trên đùi của mình. Một chớp mắt, Y Y đã mười lăm tuổi, đã lên cấp ba.
"Con biết vẽ, biết đánh đàn, biết trượt tuyết, còn nhiều cái tuyệt hơn! Ba mẹ vẫn cảm thấy Y Y rất đáng gờm."
Tần Y hé miệng cười một tiếng,
"Mẹ, mẹ cùng ba hồi cấp ba đã hẹn hò nhau sao?"
Lâm Vu nói,
"Không có. Mẹ khi đó tập trung học tập, để thi đại học."
"Vậy ba thì sao? Ba đã thích mẹ từ sớm sao?" Đáy mắt Tần Y lóe ánh sáng.
Lâm Vu cười.
"Mẹ, mẹ liền nói một chút đi mà!"
"Ba con ở trường học là nhân vật phong vân, rất được nữ sinh hoan nghênh. Khi đó thường xuyên được tỏ tình."
"Chắc là ba đều từ chối."
"Ba con trước kia tính tình không tốt lắm, rất kiêu ngạo, còn có bệnh thích sạch sẽ."
Tần Y vui vẻ.
"Nhưng đối với người khác rất tốt, người khác tìm đến ba nhờ hỗ trợ ba đều nguyện ý. Có một lần mẹ ở thư viện đọc sách, bị trộm ví, liền là ba con giúp tìm về. Kết quả trong ví tiền tiền cũng mất, ba con đã bỏ tiền tiêu vặt của mình vào. Đến đại học mẹ mới biết được việc này. Thì ra lúc ấy ba định mua giày phiên bản giới hạn, kết quả đưa tiền cho mẹ, cũng không đủ mua."
"Ba thật tốt. Con nghĩ ba ngồi sau mẹ, nhất định thường xuyên nhìn lén mẹ."
Lâm Vu cười.
"Mẹ, hồi cấp ba mẹ thật không có thích ba sao?"
Lâm Vu im lặng chỉ chốc lát, cô nhìn qua ánh mắt của con gái mình, rất giống Tần Hành.
"Thích ba con là một chuyện dễ hiểu, huống chi ba mẹ lúc đó có hơn 800 ngày sớm chiều ở chung."
Tần Y nháy mắt mấy cái,
"Con thật hâm mộ ba mẹ, thật là lãng mạn."
"Y Y, mẹ không tán thành yêu sớm. Mười lăm mười sáu tuổi, còn chưa có đủ thành thục, cũng không đủ lớn để gánh chịu trách nhiệm." Lâm Vu không để lại dấu vết chuyển đổi đề tài.
Tần Y á một tiếng,
"Con sẽ học tập cho giỏi, thi đỗ trường học cũ của ba mẹ."
Tần Hành đứng ở ngoài cửa, khóe miệng khẽ nhếch. Cho tới nay, anh đều tưởng rằng chính mình kiên trì nhưng chưa đủ để đả động cô. Thì ra hồi cấp ba cô đã có hảo cảm với mình.
Tần Hành nhướng nhướng mày, đi đến.
"Đang nói gì đấy?"
Tần Y cười,
"Bí mật."
Tần Hành cưng chiều nhéo nhéo cái mũi của con,
"Con không muốn đi du lịch, vậy thì về Đông Lăng cùng bà ngoại và bà đi."
Tần Y thích Đông Lăng,
"Vâng ạ."
Một nhà ba người nói chuyện một hồi, Lâm Vu cùng Tần Hành mới trở về phòng.
Vào phòng, Tần Hành ôm chặt lấy cô, khóe miệng lên khóe môi của cô.
"Bạn học Lâm, thì ra em đã sớm thầm mến anh! Em cho tới bây giờ đều không nói!"
Lâm Vu bật cười, liền biết anh vừa mới ở ngoài cửa.
"Lớn bao nhiêu rồi, còn không biết xấu hổ hả."
Tần Hành bất mãn,
"Chê anh già? Bây giờ chúng ta vẫn đẻ được thêm cho Y Y một đứa em nữa là!"
Lâm Vu liếc anh một chút,
"Nói cho anh. Y Y không muốn đi du lịch, bởi vì kì nghỉ hè này Mộ Mộ không về, con bé khó chịu."
Tần Hành một mặt bất đắc dĩ,
"Y Y đến cùng giống ai?" ( Edit: Giống Tần Hành chứ ai =)))
Lâm Vu đưa tay vòng cổ của anh,
"Mẹ nói giống anh!"
Tần Hành hôn cô,
"Anh không phản đối yêu sớm, điều kiện kiên quyết là, không ảnh hưởng đến học tập. Có đôi khi hai người cùng một chỗ, cũng sẽ có tác dụng. Hạnh phúc cũng là một loại động lực."
Lâm Vu hỏi ngược lại:
"Nếu Y Y cùng Tư Mộ yêu nhau thì sao? Bác sĩ Tần, anh không phản đối?"
Tần Hành cắn răng,
"Nó dám! Y Y còn bé như thế."
Lâm Vu cười,
"Bác sĩ Tần, anh đang tự vả hả?"