Cũng may bất khuất tâm pháp đang vận chuyển làm cho Phương Thần dễ chịu hơn rất nhiều.
Hắn cười khổ nói: "Nếu không phải ta có Kiếm Ma Chi Thể, có thể hấp thu hoàn toàn dược lực của chữa thương đan, cộng thêm Thối Thể Cảnh cấp bảy, nếu không thì đã chết trong tay của Đỗ Thiên Cường rồi”.
Sau khi băng bó vết thương, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất để kiểm tra tình trạng của bản thân.
Sau khi kiểm tra xong thì hắn liền kinh hãi!
"Chờ một chút! Thân thể của ta sao lai đột phá đến Thối Thể cảnh cấp chín! Chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Giờ phút này thân thể của hắn thật sự đột phá trong lúc hắn đang hôn mê, hơn nữa căn cơ cũng được củng cố!
"Chuyện này là vì Kiếm Ma Chỉ Thể, thân thể bị thương cũng đồng dạng với luyện thể cho nên có thể cải thiện thể chất, cảnh giới tăng lên không chậm hơn lúc dùng máu Kiếm Ma bao nhiêu".
"Chỉ có điều chuyện này cũng rất nguy hiểm, dù sao bị thương đều có thể chết tại chỗ, hoặc là tạo cơ hội cho kẻ khác lợi dụng. Không ngờ lần này ta phúc
lớn mạng lớn, thực lực tu vi đã tăng lên không ít!"
"Lần tới gặp phải cường giả cấp bảy thì ta cũng sẽ không còn chật vật như vậy nữa, đánh nhau một trận cũng không thành vấn đề!"
Nghĩ tới đây, trong mắt Phương Thần hiện lên một tia lạnh lùng.
Hắn cũng không có ý định cứ trốn như thế này cho đến khi lối ra mở, nếu đối phương đã muốn giết chết hắn ở tân thế giới này thì hắn cũng không ngại giết sạch tất cả bọn chúng tại đây!
Một Phương Thần đã nhập ma cũng không còn thiện lương!
"Trước tiên phải xem trong túi trữ vật của Đỗ Thiên Cường có bảo vật gì”.
Hắn mở túi trữ vật và đưa tay vào trong tìm kiếm.
Pháp bảo của Đỗ Thiên Cường tốt hơn nhiều so với những người khác, túi trữ vật rộng khoảng ba trượng.
Chỉ riêng linh thạch đã có hơn ba ngàn viên, ngoài ra còn có rất nhiều vật liệu, dược liệu các loại, trị giá ước chừng khoảng mấy vạn.
Trong đó có không ít vật liệu cấp hai, cấp ba, cũng có vô số vật liệu hiếm.
Đan dược cũng có không ít, ước năm sáu bình.
Chữa thương đan cùng khôi phục linh lực đan của hẳn ta đều là loại cao cấp, thứ khiến cho Phương Thần vui mừng nhất chính là bên trong còn có ba bình Đề Linh đan!
Nếu như dùng hết thì Phương Thần muốn đột phá đến cấp bốn cũng không có vấn đề gì! Ngoài ra còn có không ít pháp bảo, bảo đao mà Đỗ Thiên Cường sử dụng là
một pháp bảo Hoàng phẩm cấp ba, vô cùng trân quý.
Đáng tiếc Phương Thần tu kiếm, nếu không thì chiến lực của hắn sẽ lại tăng lên.
Ngoài ra hắn còn thu hoạch được một bộ móng vuốt sói, một tấm khiên và một hộp kim dài.
Sau một hồi mày mò, Phương Thần đã hiểu được công dụng của chúng.
"Đây hẳn là bảo bối dùng để theo dõi ta, nhưng nó chỉ có thể cho ra phương hướng sơ bộ. Cho nên bọn chúng mới chưa tìm được ta".
“Tạm thời giữ nó lại, có thể sau này sẽ có ích”. Hắn đặt hộp kim dài vào túi trữ vật của mình.
Hắn tiếp tục kiểm tra xem trong túi trữ vật còn có thứ gì tốt khác hay không, quả thực hẳn đã tìm được một bình ngọc tinh xảo.
Khi hắn mở bình ngọc ra, đan hương đột nhiên xộc vào mũi! Phương Thần mơ hồ cảm thấy tu vi của mình hơi tăng lên một chút!
"Đây lài" Hai mắt Phương Thần lóe lên! Đổ đan dược trong bình ngọc ra!
Một loại đan dược màu đỏ vàng xuất hiện trong tay Phương Thần, tỏa ra hương thơm mê người.
"Linh mạch đan cấp ba! Cái này không hề thua kém Khai mạch Thiên đan! Nếu ta dùng bây giờ thì việc khai mở mạch thứ hai sẽ không có vấn đề gì".
"Đầu tiên khai mở mạch, sau đó đột phá đến Hậu Thiên Cảnh cấp bốn, rồi dùng hai mạch luyện ra Ma Kiếm quyết sắc bén, lúc đó muốn đột phá đến cấp bốn sẽ không còn gì khó. Thực lực của ta chắc chắn sẽ tăng lên theo cấp số nhân!"
Khóe miệng Phương Thần hơi nhếch lên, lần này nếu như gặp lại cường giả cấp bảy thì sẽ không chỉ là một cuộc chiến so chiến lực nữa.
Chỉ có điều hắn cũng không vội vàng tu luyện, trước tiên hắn sắp xếp đồ đạc, những thứ hữu dụng cất vào trong túi trữ vật, những thứ vô dụng thì để vào một túi trữ vật khác.
Sau đó hắn lại xem xét túi trữ vật của cấp sáu, nhưng thất vọng vì tên này chẳng có của cải gì, chỉ có vài viên Đề Linh đan, còn không bằng tên cấp sáu chết trước đó.