Lương Kinh Đào dừng xe xong xuôi, lại nhìn sang Tiêu Cửu Cửu cười cười, "Đi thôi! Đi lên xem nhà mới của chúng ta một chút."
Nhà mới?
Tiêu Cửu Cửu nhìn Lương Kinh Đào, lúc này vẻ mặt ôn nhu của anh mang theo một chút xíu sự vui vẻ. Anh nói kết hôn là thật sao? Thậm chí ngay cả phòng ốc cũng đã chuẩn bị xong như vậy? Hay là nói, toàn bộ những việc này Lương Kinh Đào làm như vậy là chỉ định đùa giỡn, để cho cô có thể xâm nhập sâu hơn nữa Dieenndkdan/leeequhydonnn vào trong vở diễn hạnh phúc giống như bọt nước kia chăng?
Tiêu Cửu Cửu lặng lẽ đi theo Lương Kinh Đào lên lầu. Thang máy dừng lại ở lầu chín.
Lương Kinh Đào dắt tay của Tiêu Cửu Cửu, nhìn cô vừa dịu dàng vừa thâm tình, nói: "Cửu Cửu, anh đã đặc biệt mua căn chung cư ở lầu chín này, là hi vọng hai chúng ta có thể sống chung một chỗ với nhau thật dài, thật lâu, mãi mãi bên nhau, vĩnh viễn không bao giờ chia cách."
Tiêu Cửu Cửu nhìn sang anh chỉ cười cười, cô nắm chặt tay Lương Kinh Đào, nhưng lại không nói gì hết.
Có mấy lời, Tiêu Cửu Cửu cũng không muốn nói quá nhiều. Cô chỉ muốn quan sát, xem chuyện này có thể tiếp tục phát triển giống như cô đang dự đoán kia hay không?
Lương Kinh Đào mua căn hộ trong khu chung cư này theo kiểu mua lại. Căn hộ nằm ở trong một khu vực tốt như thế này, đoán chừng giá mua lại ít nhất cũng phải trên dưới ba trăm vạn. Bên trong căn hộ được trang trí rất ấm áp. Một tổ hợp các loại đồ dùng gia đình đều có màu vàng nhàn nhạt, chiếc rèm cửa sổ bằng loại lụa trắng quý giá đắt tiền, chiếc đèn chùm bằng thủy tinh lộng lẫy đẹp đẽ, bốn phía còn được trang trí các bồn hoa với những đoá hoa tươi tắn, xinh đẹp bên màu lá xanh biếc. Hương thơm tỏa ra quanh quẩn, khiến trong mũi của cô cũng mơ hồ có hương thơm của hoa.
Toàn bộ căn hộ lúc này tạo một cảm giác làm cho người ta thấy trong sự ấm áp đơn giản đó lại lộ ra một vẻ khiêm tốn mà cao sang. Chỉ nhìn qua cũng biết chủ nhân của căn hộ này là một người rất có khiếu thưởng thức.
"Cửu Cửu, em thấy như thế nào? Có thích không?" Lương Kinh Đào nhìn cô, bộ dáng vẻ mặt như muốn cầu xin khen ngợi, cầu xin một lời khích lệ.
Tiêu Cửu Cửu cũng không phụ công của Lương Kinh Đào, nên cười nói rất nể tình, "Ừ, cực kỳ tuyệt vời! Em rất thích!"
"Đi nào! Để anh dẫn em lên lầu ngắm nghía căn phòng chính của hai chúng ta một chút!"
Một tay Lương Kinh Đào nắm chặt lấy tay của Tiêu Cửu Cửu, kéo cô đi về phía căn phòng ở trên lầu hai.
Lương Kinh Đào đẩy cánh cửa phòng ngủ chính ra, dắt Tiêu Cửu Cửu đi vào. n Đập vào mắt chính của cô chính là, toàn bộ căn phòng, từ chiếc ga phủ giường, từ chiếc rèm cửa sổ mỏng manh, cho đến từng thứ đồ vật nho nhỏ bày biện trong phòng đều có chung một gam màu tím. Cảnh tượng nhìn như mộng như ảo, một phát đánh trúng vào điểm yếu của Tiêu Cửu Cửu.
Quả thật Lương Kinh Đào đã hao tổn không ít tâm tư đối với từng thứ được bày biện ở nơi này. Rõ ràng là anh đã nắm rất vững mọi sở thích của Tiêu Cửu Cửu. Cô thích gì, không thích cái gì, chỉ cần qua cách thiết kế bài trí ở nơi này là nhìn ra được, mọi thứ ở nơi này hoàn toàn phù hợp với những gì mà cô yêu thích.
Tiêu Cửu Cửu chân thành nói với Lương Kinh Đào một tiếng, "A Đào, anh thật hao phí tâm tư rồi!"
Ở trong lòng Tiêu Cửu Cửu nhẹ khẽ thở dài một tiếng. Nếu như không phải có một chút những ân oán khó quên, làm cho người ta cảm thấy khó chịu kia, vắt ngang ở giữa hai người bọn họ như vậy, thì việc Lương Kinh Đào xả thân cứu cô, dụng tâm của anh, lại còn cả ngoại hình của anh quá giống Phượng Thần như vậy, sợ rằng trái tim của Tiêu Cửu Cửu cô đã sớm bị Lương Kinh Đào bắt làm tù binh mất rồi.
Nhưng hết lần này tới lần khác, cô không thể nào quên được sự thù hận kia, dù chỉ một chút.
Một đoạn thù hận kia đã làm cho trong lòng của cô nổi lên sự đề phòng, khiến cho cô không dám dễ dàng thổ lộ ra tình cảm của mình, làm cho cô trong mọi thời khắc đều phải nâng cao cảnh giác, chỉ sợ lại bị người nhà họ Lương đưa vào cạm bẫy!
Lương Kinh Đào kia, không phải anh cũng là người nhà họ Lương đó sao?
Tiêu Cửu Cửu cũng biết, cho dù có là loại trúc xấu cũng có thể sinh ra cây măng tốt. Lương Kinh Đào rốt cuộc là trúc xấu hay là cây măng tốt, chuyện này chẳng phải sẽ còn chờ thời gian chứng minh mới rõ được hay sao?
Cô cũng đã từng nói rằng, chỉ cần là anh có thể bước qua được cửa ải của buổi hôn lễ kia, chỉ cần là anh chân tâm thật ý muốn sống cùng với cô, vậy thì, cô nguyện ý cho Lương Kinh Đào một cơ hội.
Hôm nay, mọi chuyện đang từng bước từng bước chuyển hướng gần đến theo những dự đoán của cô. Chẳng qua là hiện giờ vẫn còn chưa biết, ở trong trò chơi trận đấu với nhà họ Lương này, cô sẽ là người bị thua hay cô sẽ là người thắng cuộc? Hay hoặc là, cả hai bên, cô và gia đình bọn họ đều sẽ bị tổn hại?
Tiêu Cửu Cửu luôn luôn rất tin vào trực giác của mình! Trực giác của cô cho thấy, bản thân mình và Lương Kinh Đào nhất định sẽ không thể đi cùng với nhau được. Nhưng bây giờ nhìn vẻ hòa nhã nơi đáy mắt của Lương Kinh Đào cùng với bộ dạng lấy lòng của anh ta, cô lại không đành lòng cứ như thế mà tách rời ra khỏi Lương Kinh Đào.
Nói đi nói lại, cô vẫn như cũ, chỉ là quyến luyến một chút ít những gì thuộc đặc điểm riêng biệt tương tự như Phượng Thần có ở trên người Lương Kinh Đào mà thôi!
Sau khi xem xong cái gọi là "nhà mới" trong mắt Lương Kinh Đào kia, Lương Kinh Đào hỏi ý kiến của cô, xom còn cần bổ sung thứ gì nữa không. Tiêu Cửu Cửu cũng nói một số ý kiến, sau đó hai người lại lái xe đi ra ngoài, mua toàn bộ những đồ vật mà trong nhà bọn họ vẫn còn thiếu, sau đó trở lại căn hộ chung cư.
Bọn họ còn mua về một ít những nguyên liệu nấu ăn, sau đó Tiêu Cửu Cửu làm đầu bếp chính, Lương Kinh Đào làm trợ thủ. Do thói quen nấu cơm hồi còn ở biệt thự nhỏ trong khu bảo tồn Ngọc Sơn, nên Cửu Cửu rất nhanh chóng liền bày đầy ra nửa cái bàn một mâm cơm phong phú với năm món mặn, một món canh.
Lương Kinh Đào vô cùng kinh ngạc, khi phát hiện ra thêm một ưu điểm nữa của Tiêu Cửu Cửu - tài nấu nướng của cô cũng tốt vô cùng!
Đến khi đưa thức ăn vào miệng, Lương Kinh Đào lại càng thêm chắt lưỡi khen ngợi, "Ăn thật là ngon! Ăn thật là ngon! Cửu Cửu, em quả là rất lợi hại!"
Ở trong lòng Lương Kinh Đào âm thầm vui mừng, Tiêu Cửu Cửu này thật sự là quá xuất sắc! Cô đúng là điển hình của một cực phẩm mỹ nhân: "Lên phòng khách rất tốt, xuống phòng bếp rất giỏi, mà lên được giường lại càng tuyệt vời"! (*)
(*) Ý nói đây là điển hình của một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn, ở bất cứ một lĩnh vực nào cũng làm rất tốt.
Việc này làm cho trong lòng Lương Kinh Đào cảm thấy cực kỳ cao hứng, người phụ nữ này, từ nay về sau sẽ thật sự thuộc về Lương Kinh Đào anh!
Ăn cơm xong, Tiêu Cửu Cửu tìm một cớ để quay trở về ký túc xá.
Lương Kinh Đào bộ mặt buồn bả, hỏi lại: "Cửu Cửu, em nhất định không thể ở lại đây được sao?"
Hai người bọn họ cũng đã có quan hệ da thịt thân thiết như vậy rồi. Lương Kinh Đào còn muốn, sau khi đưa Cửu Cửu đến xem ngôi nhà mới của bọn họ xong xuôi, lại có thể triền miên cùng với Cửu Cửu thêm nhiều lần hơn nữa! Nhưng anh lại không ngờ rằng, Tiêu Cửu Cửu vậy mà lại không hề có ý định tiếp tục thân mật cùng anh một chút. Ngay cả vừa mới rồi, Lương Kinh Đào muốn hôn cô một cái, nhưng cô vẫn từ chối, khiến cho trong lòng anh cảm thấy rất bất mãn. Bây giờ nghe cô nói muốn trở về ký túc xá như vậy, bộ dáng của Lương Kinh Đào lại càng tỏ ra mong ước một cách đáng thương.