• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công khai bạn trai cũng tuyệt đối sẽ không thoát fan!

Lộ Thức Thanh còn đang ăn tôm nõn, ăn từng miếng, lòng thấy mãn nguyện.

Ăn lẩu mà không cay thì lại thiếu mất lạc thú, Lộ Thức Thanh thấy Đậu Trạc với Dung Tự ăn nồi lẩu cay thì suy nghĩ lung lắm, rốt cuộc nhịn không được, ngoan cố gắp con tôm không có ớt.

Dung Tự liếc thấy, hắn nhổm dậy đi tới tủ lạnh làm ly đá viên.

Lộ Thức Thanh nuốt con tôm vào bụng thì vị cay xộc lên đỉnh, cậu cuống cuồng nhét hai viên đá vào miệng, nước mắt chực trào cả ra.

“Tôi với Đậu Trạc đều ăn cay được.” Dung Tự rút khăn giấy ra đưa Lộ Thức Thanh giờ đây đã giàn giụa nước mắt, “Nước cốt lẩu cay hơn bình thường, sợi ớt chuông em còn ăn không được, nuốt miếng này cay luôn tới sáng mai cho xem.”

Lộ Thức Thanh ngậm viên đá, lúng búng “ờ” một tiếng.

Đậu Trạc: “...”

Rốt cuộc Dung Tự hiểu Lộ Thức Thanh tới mức nào mà có thể thực hiện một chuỗi các hành động mượt đến vậy?

Ba người chuyện trò bâng quơ ăn hết nồi lẩu.

Dung Tự làm cơm xong còn đặc biệt làm đá bào tráng miệng. Hắn mân mê rị mọ trong bếp cả ngày trời, làm ra cái khay xinh đẹp, trên khay còn để một nhành hoa hồng đang nở rộ.

Dung Tự đặt khay trước mặt Lộ Thức Thanh rồi nói: “Ăn tráng miệng đá bào cho bớt ngấy.”

Lộ Thức Thanh gật đầu, ánh mắt dừng lại chỗ nhành hoa hồng trên chiếc khay. Cậu ngờ vực cầm nhành hoa hồng đã tước sạch gai lên, khẽ xoay hai vòng.

Ăn miếng đá bào còn để thêm khay hoa hồng chi nhỉ?

Lộ Thức Thanh ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra bên khay của Đậu Trạc sạch bong… Ủa không, Đậu Trạc làm gì có khay, chỉ có cái bát trắng to đùng thảy đại lên bàn.

Lộ Thức Thanh rất hiếm khi nào nghĩ tới mấy chuyện tình cảm, cậu ngỡ đây là quy tắc đặc biệt nào đó mới thắc mắc: “Sao Đậu lão sư không có hoa hồng thế?”

Đậu Trạc vùi đầu ăn đá bào, một tiếng khịt khinh thường bay ra từ mũi y.

Dung Tự cười giả trân: “Cậu ta dị ứng hoa.”

“À à à!” Lộ Thức Thanh vội để bông hoa ra thật xa khỏi chỗ Đậu Trạc, đỡ mất công Đậu lão sư lại sặc.

Ba người đang ôm những suy nghĩ khác nhau ăn đá bào thì tiếng chuông cổng vang kính coong không ngừng.

Dung Tự đi tới nhìn màn hình giám sát ngoài cửa thì khẽ nhướng mày.

Vậy mà lại là Châu Phó à?

Đêm hôm khuya khoắt, anh ta chạy tới đây làm gì thế?

Dung Tự bấm điều khiển từ xa mở khóa, bấm vào phím trò chuyện: “Anh Châu vào đi.”

Châu Phó hỏi ngay: “Thức Thanh có ở nhà Dung lão sư không?”

“Đây nè.”

Châu Phó có vẻ rất sốt ruột, vừa nghe đã phá cửa xông vào ngay, chạy bịch bịch từ ngoài cổng vào phòng khách có 10 giây.

Hình như anh ta xông thẳng từ công ty tới đây, ngày mùa đông mà trán sũng mồ hôi. Anh ta thở hồng hộc, túm lấy tay Lộ Thức Thanh: “Thức Thanh…”

Lộ Thức Thanh ù cạc nhìn lại: “Anh Châu? Có chuyện gì vậy?”

Châu Phó cố gắng duy trì sự bình tĩnh: “Có chút việc gấp, về nhà rồi nói.”

Thấy anh Châu tái mặt như vậy, Lộ Thức Thanh ý thức được đã có chuyện lớn, cậu ngoan ngoãn cầm di động đứng lên.

“Dung Tự, Đậu lão sư, tôi về nhà trước.”

Hẳn nhiên thái độ của Châu Phó là không muốn để hai người họ biết, Dung Tự rất có mắt nhìn, hắn cũng không hỏi nhiều mà gật đầu: “Ừ, đi đi.”

Lộ Thức Thanh đang định thì thì lại ngập ngừng giây lát, cậu đỏ mặt vòng về, cầm nhành hoa hồng lên, ấp úng nói: “Tôi, tôi, cái này,... cũng, cũng cầm đi.”

Dung Tự cười bảo được.

Châu Phó kéo Lộ Thức Thanh chạy như bay.

Nhìn Lộ Thức Thanh rời đi, Dung Tự cười tít mắt, hắn quay sang nói với Đậu Trạc: “Em ấy đã nhận nhành hồng đầu tiên của tôi, mai tôi lại tìm cách tặng hai nhành, mốt thì bốn, cứ như vậy, tuần tự tặng lên. Tôi không tin đến lúc có 99 nhành em ấy còn không hiểu tôi có ý gì…”

Đậu Trạc xem di động rồi chợt nói: “Dung Tự…”

Dung Tự còn đang đắm chìm trong niềm vui sắp tỏ tình thành công, hắn lười nhác nhấc mí mắt: “... Sao?”

Đậu Trạc trông như gặp ma vậy.

“Ông… ông coi hot search.”

***

Lộ Thức Thanh theo Châu Phó về tới nhà.

Cậu chưa bao giờ bắt gặp dáng vẻ sốt ruột như vậy của Châu Phó cả, bất giác căng thẳng theo, lúng túng hỏi: “Anh Châu, em lại gây họa gì rồi à?”

Châu Phó đóng cửa phòng khách lại, lau mồ hôi trên trán, đau đầu nói: “Không phải.”

Trong số tất cả những nghệ sĩ Châu Phó từng dẫn dắt, Lộ Thức Thanh là người ngoan nhất. Hot search hắc tệ nhất cũng chỉ là #Bệnh ngôi sao#, mấy chuyện tệ hại chẳng dính vào, Châu Phó đỡ nhọc lòng biết bao.

Châu Phó dắt Lộ Thức Thanh đến sô pha: “Bé ngoan, cậu ngồi cho vững.”

Lộ Thức Thanh càng quéo, cậu nhích vào trong sô pha: “Ngồi, ngồi vững rồi.”

Châu Phó biết không giấu được, anh ta chuẩn bị thật lâu, cuối cùng nói y như sự thật: “Giờ trên weibo có hot search liên quan cậu, hot search bạo rồi… Khoan! Đừng nóng, không phải hot search xấu!”

Lộ Thức Thanh cuống cuồng mở điện thoại lên.

Cậu tắt âm điện thoại cả tối nên không nhận được cuộc gọi và tin nhắn. Trên màn hình hiện ra mười cuộc gọi tới của Châu Phó, wechat thì có mấy chục tin đến từ Trình Nhất Chiêu.

Chắc chắn là chuyện lớn.

Lộ Thức Thanh thấy da đầu tê dại, cậu làm bộ bình tĩnh bấm bảng hot search trên weibo lên xem.

Hot search no 1: #Đầu tường lão sư Lộ Thức Thanh# kèm theo chữ bạo màu đỏ ngay phía sau.

Lộ Thức Thanh: “...”

Ăn lẩu có một đêm à mà hot search đã lên men tới mức không thể khống chế được nữa.

Ghim đầu hot search là topic đến từ đại fan của Trình Nhất Chiêu.

[Cách tội nghiệp Bát Chiêu online: Đáng ra đang canh giờ chờ Nhất Chiêu share bài bên weibo “Ba đồng tiền” đó. Đúng giờ load được bài nhưng Bát Chiêu xóa ngay, may mà mị nhanh tay lẹ mắt chụp màn hình, nội dung báo hại làm mị tốn sức để hiểu ghê.] [Ảnh chụp màn hình]

Lộ Thức Thanh bấm vào nhìn, sau đó trước mắt tối sầm.

Mong chờ được hợp tác với Lộ lão sư…

@Đầu tường làm fan.

Vừa khéo tin nhắn wechat nhảy ra, là của Trình Bát Chiêu.

[Trình Bát Chiêu: Á á á á á á á á xinnnnn lỗiiiiiii màaaaaaaa xinnnnnn lỗiiiiiiii!!!!!!!]

[Trình Bát Chiêu: Quỳ gối Or2三!!!]

[Trình Bát Chiêu: Lộ lão sư! Tôi sai rồi tôi sai rồi tôi sai rồi! Tín nam nguyện ý mai về nhà trồng trọt nuôi heo, năn nỉ cậu đừng có giận hu hu hu hu]

[Trình Bát Chiêu: Năm đó nhờ có cậu ủng hộ tôi mới thắp lên hy vọng sống thêm lần nữa. Vậy nên weibo mới note cậu là “Ngôi sao may mắn”, lúc share bài đầu óc bị lag, xin lỗi cậu nhiều lắm!]

[Trình Bát Chiêu: Tất cả tổn thất của cậu, có táng gia bại sản tôi cũng sẽ bồi thường hết orz]

Sau khi nhận ra mình tag nhầm người, Trình Nhất Chiêu điên cuồng học tiếng gà kêu “quác quác”. Phản ứng đầu tiên của cu cậu là xóa bài gấp, từ lúc share tới lúc xóa hầu như chỉ mất không đến 3 giây.

Nhưng mà mọi thứ đã muộn rồi.

Đúng là Trình Nhất Chiêu rất nugu nhưng fan hâm mộ bị ngược trở thành fan chân ái cũng không ít. Nội trong hai giây để bài share đó đã có hơn trăm like.

Sau khi xóa thì có người hỏi trực tiếp.

[Trình Bát Chiêu anh tag lộn người hả [Ảnh chụp màn hình]?]

Trình Nhất Chiêu phun máu ra, suýt nữa đã lấy cái chết để tạ tội, máu bắn tại trận.

Lần đầu tiên trong đời cậu ta chỉ ước mình là đứa vô danh tiểu tốt có không tới 100 fans, như vậy sẽ không bị người khác thấy bài tag nhầm này.

Dư luận lên men với tốc độ kinh người, hot search #Đầu tường làm fan# từ từ bò lên trong ánh mắt kinh hoảng của Trình Nhất Chiêu. Bình luận thời gian thực ngày một khủng, nội dung càng lúc càng làm Trình Nhất Chiêu thấy hãi.

[Đầu tường làm fan? Cái ID bí ửn này quen thế.]

[Tao kiếm rồi, hình như là trùm đu idol đó nhỉ? Trình Nhất Chiêu tag sai người à… hay là… cái ID này là clone của Lộ Thức Thanh?]

[A a a a a a! Đầu tường lão sư? Sao tự nhiên Trình Nhất Chiêu đi tag Đầu tường lão sư hả?! Trời ơi, hình như bọn họ còn follow chéo nhau kìa!!!]

[Khoannn, Đầu tường làm fan… Lộ Thức Thanh?]

Tốc độ xin lỗi Lộ Thức Thanh của Trình Nhất Chiêu ngày một nhanh, hận không thể bay sang quỳ xuống nhận lỗi.

Diễn viên bé nhỏ như cậu ta đã thấy cảnh tượng này bao giờ đâu, cũng không dám khinh suất lên phản hồi. Thấy Lộ Thức Thanh mãi cũng chưa trả lời mình, cậu ta run rẩy ngón tay gọi cho người đại diện mình.

Đại diện suýt phun trà ra ngoài.

“Cậu nói gì? Cậu tag nhầm hay cái đó là clone của Lộ thiếu gia thật đó?”

Trình Nhất Chiêu gục xuống làm người nguyên thủy, khóc la hù hụ: “Á á á á á! Làm sao giờ làm sao giờ?!”

Đại diện thấy nghệ sĩ tràn đầy sức sống nhà mình sắp chuyển qua hét giọng cá heo thì dĩ nhiên là đã hiểu. Anh ta chậc một tiếng, vừa khen Lộ thiếu gia biết cách chơi tới vậy vừa nhanh chóng liên lạc bộ phận quan hệ công chúng và Châu Phó để nói rõ tình hình.

Một nửa bộ phận lại ngồi đó cười.

Hình như mỗi lần xử lý hot search cho Lộ Thức Thanh đây thì toàn là kiểu làm người ta dở khóc dở cười.

Quan hệ công chúng để Trình Nhất Chiêu đăng bài làm rõ, cứ nói mình tag nhầm người.

Bài thanh minh đó chẳng những không khống chế được dư luận lên men mà ngược lại, đã hoàn toàn dẫn dắt cư dân mạng có tâm lý phản nghịch và tò mò khiến bọn họ chú ý cái ID mạnh bạo lại kỳ khôi này hơn.

[Đầu tường làm fan… Cái ID kỳ diệu ghê, là do tao nghĩ bậy hay nó vốn có ý này?]

[A a a Đầu tường lão sư! Tui fl Đầu tường lão sư 4 năm rồi, không ngờ lại có ngày được thấy cậu ấy trên hot search.]

[Phần dưới đây sẽ phổ cập cho bạn:

@Đầu tường làm fan còn có tên là Đầu tường lão sư, người này đã đăng ký tài khoản vào 6 năm trước, bắt đầu đu idol trong giới giải trí, sôi nổi hoạt động ở tuyến đầu. Là người đập xèng đu idol dữ nhất mị từng gặp.

Không chỉ tiếp ứng online và các hoạt động offline, thậm chí đu idol nugu cũng đã lắm, còn liên lạc tặng tài nguyên nữa. — PS: Năm đó Trình Nhất Chiêu là “hot boy mạng” đóng webdrama kinh phí thấp, được Đầu tường lão sư push 3 tháng nới dần dần tham gia vào diễn webdrama, drama. (PS phát nữa: Nhưng Trình Nhất Chiêu nhọ voãi, bao năm vẫn méo hot, thấy thương ghê nơi.)

Đầu tường lão sư đu idol thích giúp kẻ nghèo, mỗi lần chỉ đu một người, cảm giác mới mẻ không khi nào vượt qua nửa năm. Thậm chí có lần kỉ lục 2 năm đu 7 idol, vị chi tốc độ trèo tường là 3 tháng/ lần, rút trym vô tình. Vậy nên chữ ký của người này mới là “Thời hạn ba tháng đã tới”.

Nhưng mà cuối năm ngoái, hình như người này lại bận, clone tạm dừng update. Tháng 6 tháng 7 năm nay mới bắt đầu comeback, hơn nữa còn fl Dung Tự.]

Bình luận đều 666!

[Bảo sao kêu Đầu tường lão sư, quả nhiên là một ngọn cỏ đầu tường há há há há há há]

[Năm ngoái Lộ Thức Thanh vào giới, hình như đúng là cuối năm thì vào đoàn “Cửu Trùng truyện”. Mà Đầu tường làm fan với Lộ Thức Thanh đều hiển thị IP ở Yến Thành…]

[Còn nữa! Tui nhớ mình có lưu tấm ảnh Đầu tường lão sư cầm hoa chụp hình hồi đó, [Hình ảnh], lúc đó thấy bàn tay đẹp voãi nhái mlem mlem]

[Giờ so với ảnh kiếm linh cầm tay dụi má [Ảnh chụp màn hình], nốt ruồi chỗ ngón út không y chang sao?!]

Tấm ảnh này vừa xuất hiện thì đã trở thành bằng chứng thép.

[Đệt!!! Đóa hoa nạnh nùng lúc không có ai cháy thế? Ha ha ha ha tui lại nhớ tới #Có thời gian thì cùng nhau ngủ# nè]

[Người khác bóc ra clone toàn sập phòng, sao tới Lộ Thức Thanh nó hài thế? Ha ha ha ha ha ID Đầu tường làm fan, nghĩ ra được cũng tài lắm!]

[Nhân duyên của Đầu tường lão sư tốt phết! Có trèo tường cũng có đầu có đuôi, lúc đu idol thì luôn nghiêm túc điểm danh siêu thoại làm nhiệm vụ, tiền bạc cũng góp nhiều nhất. Hồi xưa vị này đu nhà em nè, người tốt nhắm nhuôn!]

[Ha ha ha ha ha ha cười xỉu, con dưa hài nhất gần đây đó.]

Tuy ID rất cháy, nhưng có hot search Lộ Thức Thanh làm nhiệm vụ điểm danh trong siêu thoại Dung Tự trước đó góp vào, dân ăn dưa và fans hâm mộ cũng không thấy lạ khi cậu theo đuổi thần tượng.

Hiếm khi hot search hòa thuận vui vẻ như vậy, ai nấy cũng đang trêu với cười hô hố.

Trong nhóm fan nhỏ của Dung Tự trên wechat.

Ai nấy cũng đã lặng im suốt nửa giờ, cuối cùng Cỗ máy lăn Tự điên cuồng bóc “Từ chối nụ hôn sâu kiểu Pháp với Dung Tự” = Lộ Thức Thanh lần trước yếu ớt gửi tin.

[Cỗ máy lăn Tự: Ăn dưa suốt hai tiếng đã có được kết luận: Lộ Thức Thanh = Từ chối nụ hôn sâu kiểu Pháp với Dung Tự = Đầu tường làm fan. Ai đồng ý ai từ chối?]

Thật lâu sau mới có người nhắn.

[Từ từ, không để tui bình ổn thêm nửa tiếng nữa được à?]

[Đồng ý, nhưng iem còn hơi mù mờ.]

Đáng ra bọn họ bóc đủ thứ, không dễ gì mới có suy đoán “Lộ Thức Thanh = Từ chối nụ hôn sâu kiểu Pháp với Dung Tự”. Còn tưởng phải chờ cả năm rưỡi nữa mới tìm được bằng chứng thép để chứng minh cho cái kết luận đã thấy ghê còn ảo lòi này. Ai mà ngờ Trình Nhất Chiêu trực tiếp như vậy, bất thình đánh cho các cô không kịp đề phòng.

Chứng cứ được bày ra đó hết sức nhẹ nhàng tùy tiện, thậm chí dân hóng hớt còn có suy nghĩ lo là “lừa ta chứ gì?” “đang chạy bài chứ gì?”, xem link chứng cứ mà cũng dè dặt.

Nhưng thật sự chứng cứ đủ đầy, thêm vào Truyền thông Tinh Trần lại bắt đầu đè hot search càng khiến cho bằng chứng này thêm chân thật.

Rất nhanh trong nhóm đã có người bình tĩnh lại.

[Thế mà mình lại vô chung group với Lộ Thức Thanh, lại còn chị chị em với người ta mỗi ngày nữa…]

[A, viên mãn quá]

[A a a a a a mị vẫn khum dám tin Chối lão sư phú bà chính là đóa hoa nạnh nùng Lộ Thức Thanh a a a a, kêu mị làm sao đối mặt với khung chat của Chối lão sư đây!]

[Một vấn đề quan trọng nhất nè!]

[?]

[Gì?]

Quay Đầu yếu ớt: [Quan trọng nhất là Dung Tự có biết clone của Lộ Thức Thanh không…]

Mọi người lại bắt đầu lặng thinh, suy đoán tới tấp.

[Hẳn là biết nhỉ]

[+1 Hình như trước kia Chối lão sư từng hỏi nếu lúc đu idol offline, Dung Tự nhận ra mình còn đọc to đầy đủ ID thì mọi người có xấu hổ không?]

[Đúng! Cảm giác là Dung Tự phát hiện ra clone của cậu, cậu mới bắt đầu chuyển qua chiến đấu bên nick Đầu tường làm fan.]

Một nhóm các cô để ý tiểu tiết mỗi người một câu, thiếu điều lột luôn quần xì của Lộ Thức Thanh ra tới nơi.

Có mỗi Tiểu tỷ tỷ quản lý là nhắm mắt lại.

Xin lỗi Chối lão sư, tớ đã cố hết sức rồi.

***

Vịnh Tinh Thần.

Đậu Trạc búng tay: “Dung lão sư nè, hoàn hồn nè, ông đực mặt ra đó 5 phút rồi nè.”

Dung Tự liếc y: “Tôi không phải đang đực mặt, tôi đang suy ngẫm.”

“Suy ngẫm cái gì?”

Dung Tự dán mắt nhìn bài đăng bóc chi tiết clone của Lộ Thức Thanh trên weibo, cày tới cày lui mãi, thấy đáng suy ngẫm: “Suy ngẫm coi não em ấy hoạt động kiểu gì mà nghĩ ra được cái ID kỳ khôi như vậy?”

Đậu Trạc: “...”

Trọng điểm là cái này sao?!

Nếu không phải đang ở nhà Dung Tự ăn ké lẩu thì Đậu Trạc đã vung tay đi luôn rồi.

Dung Tự bình tĩnh lướt di động xem hot search: “Nóng gì thế, không phải là lộ clone thôi à? Chuyện có bao lớn chứ, cho dù giờ em ấy theo đuổi idol khác thì tôi cũng… đệt! Clone của em ấy follow Trình Nhất Chiêu!”

Đậu Trạc: “?”

Quen biết nhau đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên Đậu Trạc nghe Dung Tự chửi tục.

Đáng ra Dung Tự còn đang làm con cá muối thong dong nằm trên sô pha, không biết hắn thấy cái gì đã bật dậy, chân mày xoắn tít cả lên.

Hot search còn ở trên cao, bình luận ở bài ghim đầu đã hơn 2 vạn, top 1 comment là [Ha ha ha ha ha ha!], rất giản dị thật tự nhiên.

Top 2 comment lại là:

[Dựa vào bài phổ cập, mỗi lần Lộ Thức Thanh chỉ đu một người, giờ fl cùng lúc 2 người là Dung Tự với Trình Nhất Chiêu, chả có nhẽ sắp thoát fan một người?]

Bấm vào phần trả lời bình luận đó:

>> [Trình Nhất Chiêu là mới fl, xem ra là thoát fan Dung Tự há há há há, bảo sao ghi hình tiết mục mà Lộ Thức Thanh chả biết gì về Dung Tự cả?]

>>[Rồi, hot search kế có rồi nè, tao nghĩ sẵn tiêu đề luôn nè ha #Đầu tường lão sư Thời hạn ba tháng đã đến, lờ mờ có xu hướng thoát fan Dung Tự# ha ha ha ha]

>>[Dung Tự ân cần với người ta như vậy, há há há há muốn biết Lộ Thức Thanh thoát fan rồi chả sẽ có phản ứng gì à nha.]

[Ha ha ha ha gòy xong luôn]

Dung Tự không bực chuyện người ta muốn xem trò cười của mình mà giận cái câu “thoát fan” nọ.

“Chắc, chắn, Lộ, Thức, Thanh, sẽ, không, thoát, fan…”

Dung Tự sầm mặt, vừa nghiến răng nghiến lợi gõ chữ cộc cộc, trông hắn cứ như đang mở chốt súng bắn bùm chéo.

“Ê ê ê! Ông đừng có cãi nhau với dân mạng!” Đậu Trạc vội ngăn hắn lại, “Giờ đã rối lắm rồi, ông còn ra sân lật tung trời à? Bớt bớt đi, không bao lâu sau mọi người sẽ quên thôi.”

Dung Tự sầm mặt xóa chữ đi.

Lộ Thức Thanh biết chuyện này thì tám phần mười sẽ xấu hổ gục ngã mất, mình không nên đổ thêm dầu vào lửa nữa.

Dung Tự vừa định tắt điện thoại thì vô ý liếc thấy post weibo thời gian thực.

[Làm gì chịu nổi quay đầu lại đứm: Đầu tường lão sư thích Dung Tự như vậy, chắc chắn sẽ không thoát fan!]

Dung Tự hài lòng, vừa định bấm vào weibo người này thì vô tình trượt tay.

… Like bài viết ấy.

Dung Tự: “...”

Hắn không hề nao núng bấm hủy like, sau đó ngước lên liếc nhìn Đậu Trạc.

“Nếu tôi nói tôi trượt tay thật thì ông có tin không?”

Đậu Trạc cười như không cười: “Giải thích cho tôi nghe làm gì? Đi mà giải thích với cư dân mạng ấy.”

Dung Tự: “...”

Đáng ra hot search thoáng giảm nhiệt, Dung Tự vừa xuống tay là lại như giọt nước rơi vào giữa chảo dầu, xèo xèo gây ra đợt sóng cả.

[Ha ha ha ha ha chài ai chài, vậy mà Dung Tự còn like weibo “Đầu tường lão sư sẽ không thoát fan đâu”, coi bộ để bụng lắm à nha!]

[Để ý chết đi được ha ha ha ha ha]

[Ai mà không thích đại mỹ nhân ngày thường cao quý xa cách chỉ có mắt sáng lấp lánh với mỗi mình mình chứ. Lộ Thức Thanh mà nhìn tui bằng ánh mắt khi nhìn Dung Tự thì mạng này cho luôn. (Ánh mắt thâm trầm.jpg)]

[@Lộ Thức Thanh, có tính là fan đu idol thành công khum?]

[@Lộ Thức Thanh có làm gì đâu? Bé Lộ của tụi này không cần thể diện chắc, clone @Đầu tường làm fan đã bị bóc rồi mà mấy người còn tag @Lộ Thức Thanh nữa tag @Lộ Thức Thanh hoài vậy? Tui nhìn không nổi luôn rồi nè! @Lộ Thức Thanh]

Dung Tự bắt đầu thấy đau đầu.

Đậu Trạc chỉ lo giết người chứ không thèm chôn xác, y thấy đã muộn rồi mới nói: “Tôi phải về nhà rồi.”

Dung Tự đè y xuống sô pha, hờ hững nói: “Đêm nay ngủ lại đây, giờ tôi hơi rối, có thể sẽ tìm ông để sắp xếp lại suy nghĩ.”

Đậu Trạc nghe thế càng muốn chạy.

“Giờ tôi qua kế bên xem thử.” Dung Tự nói, “An ủi em ấy xong là tôi trở về.”

Lộ Thức Thanh đội quần đã quá nhiều lần khi ở trước mắt hắn rồi, rất dễ dỗ, dời lực chú ý thì nhanh thôi sẽ không sao nữa.

Nhìn thì yếu đuối là vậy nhưng năng lực tiếp thu lại rất mạnh.

Dung Tự đã tích cóp đủ đầy kinh nghiệm dỗ dành Lộ Thức Thanh, hắn tràn đầy tự tin đi tìm người ta.

Biệt thự C - 2.

Đầu tường lão sư đội quần ngồi đần mặt trên sô pha: May mà Châu Phó chu đáo dặn cậu ngồi vững trước đó, nếu không thấy hot search hai chân lại mềm nhũn rồi nằm sấp mặt nữa.

Châu Phó biết da mặt Lộ Thức Thanh mỏng, anh ta dè dặt an ủi: “Thức Thanh nè, thật ra…”

Lộ Thức Thanh đột nhiên mở miệng: “Thật ra thì vấn đề này không lớn, cũng không phải hot search hắc gì cả, cư dân mạng để ý đùa vài hôm thì thôi.”

Châu Phó nghẹn lời.

Lộ Thức Thanh đội quần đi tới cực điểm, ánh mắt cậu trống rỗng rã rời cứ như đã nhìn thấy điểm tận cùng của thời gian vậy. Lộ Thức Thanh bình thản như nước, thậm chí cậu có hơi muốn quay về ăn đá bào tiếp.

Châu Phó nhảy dựng, anh ta cuống cuồng đè vai Lộ Thức Thanh xuống, ra sức lắc: “Bé ngoan cậu có sao không? Đừng hù anh!”

“Không sao.” Lộ Thức Thanh lắc đầu, “Dù sao chuyện cũng đã rồi, em có nóng ruột hơn nữa thì cũng không quay ngược thời gian được, còn không bằng thuận theo tự nhiên.”

Châu Phó: “...”

Lời này ai nói Châu Phó anh cũng tin trừ Lộ Thức Thanh ra!

Vấn đề tâm lý của Lộ Thức Thanh vốn đã rất nghiêm trọng, cả năm rốt cuộc khá được hơn chút, Châu Phó không mong tất cả thành công dã tràng.

Châu Phó cố gắng dùng hết chiêu số dỗ dành người khác mà mình biết: “Thức Thanh, hồi tới đây anh có xem hot search, clone cậu theo idol không có chút lịch sử đen nào đâu, rất nhiều fan của mấy đầu tường đó nói đỡ cho cậu.”

Lộ Thức Thanh đáp ngang phè: “Ờ.”

Châu Phó hắng giọng: “Cậu nghĩ kỹ xem, thật sự không có gì hết, cũng không ai mắng cậu phải không nào. Chúng ta đu idol không phải vì niềm vui sao? Cũng chẳng phải đu idol cho người khác xem.”

Lộ Thức Thanh vẫn ngồi thừ người: “Đúng vậy.”

Châu Phó nói khô cả cổ, gần như nói hết tất cả lời an ủi ra.

Lộ Thức Thanh vẫn chẳng có phản ứng gì khác, cả người như cháy CPU, ánh mắt trống rỗng cứ nhìn vào chỗ nào ấy ở chốn hư không, “không cách nào hưởng ứng” lại “lời khuyên” mà Châu Phó “nhập vào”.

Châu Phó đang lo sốt vó thì có người mở cửa phòng khách.

Dung Tự bê bát đá bào sang: “Thức Thanh, tôi làm phần mới cho em nè, bỏ vào tủ lạnh mai lại ăn.”

Lộ Thức Thanh trong trạng thái lỗi hệ thống vừa nghe thấy giọng Dung Tự thì đột ngột rùng mình, cứ như vừa diệt virus xong vậy, cuối cùng đã có thể vận hành trong khó khăn.

Lộ Thức Thanh mờ mịt ngẩng đầu lên.

Dung Tự đã tới trước mặt cậu, hắn để đá bào lên bàn trà rồi cười híp mắt quỳ một chân xuống cạnh sô pha: “Ai chọc Lộ thiếu gia của chúng ta giận thế này, em nói ra đi, tôi sẽ đi đánh người đó thay em trút giận ngay.”

Lộ Thức Thanh ngơ ngác nhìn hắn hồi lâu, như vai hề đệm mấy tiếng “ừa, hả, à, ừ” khi nãy giờ đột nhiên nói năng lưu loát, cậu nói chuyện như bay, quên cả ngắt câu.

“ID “Đầu tường làm fan” là chỉ “fan kiểu cỏ đầu tường” tuyệt đối không có ý gì khác lúc đó khi tôi đặt tên không có nghĩ gì nhiều thành ra anh cũng đừng nghĩ nhiều làm gì!”

Dung Tự: “...”

Dung Tự cố nén cười, hắn vờ như không hiểu: “Gì chứ? Đầu tường làm fan trừ nghĩa làm fan kiểu cỏ đầu tường thì còn ý nghĩa khác nữa à? Không lẽ là fan đá bào cỏ đầu tường?”

Lộ Thức Thanh: “...”

Lộ Thức Thanh mở máy êm thấm, cậu muộn màng nhận ra mặt mình hiện lên màu đỏ xấu hổ, thiêu cháy đến mức tai cậu sắp bốc khói ùng ục tới nơi: “Tôi… tôi…”

Hức.

Ngày mai phải đi ám sát Trình Nhất Chiêu mới được!

Lộ Thức Thanh từng nghĩ mình sẽ lộ clone trước mặt Dung Tự vì đã làm chuyện ngu ngốc hoặc do hầm bà lằng nguyên nhân khác. Thậm chí cậu đã chuẩn bị sẵn tâm lý, song có đánh chết Lộ Thức Thanh cũng không ngờ mới quen Trình Nhất Chiêu có vài ngày mà thằng nhỏ đen đủi ấy đã tuột luôn lưng quần mình ra.

—Lại còn show khắp cõi mạng nữa chứ.

Size quần đội phen này và lần bị Dung Tự phát hiện ra clone không phân cao thấp.

Dung Tự biết Lộ Thức Thanh đang cuống, hắn cười bảo: “Chậc, nếu đã lộ clone rồi thì kệ nó đi. Với lại nhiều đầu tường cũng có phạm pháp đâu.”

Lộ Thức Thanh ngẩn ra, cậu hỏi nhỏ: “Anh… không giận à?”

Mấy năm qua, mỗi lần cậu đu idol đều là tình cảm thật, cũng đã gặp cảnh sau khi trèo đi thì minh tinh lại tức giận. Fans giễu cậu “rút trym vô tình” nên khi ấy, trong cơn nóng giận… cậu đã sửa chữ ký thành “Thời hạn ba tháng đã tới”, coi như nhắc nhở trước.

Dung Tự khẽ nhướng mày: “Tôi giận cái gì?”

Con tim treo lơ lửng của Lộ Thức Thanh từ từ rơi xuống.

“Năm đó em đập nhiều tiền cho tôi, ra tay mạnh như vậy tôi còn tưởng là người trưởng thành tài chính tự do.” Dung Tự cười kể lại, “Nên lúc Đỗ Lâm nói với tôi em còn vị thành niên tôi đã giật bắn."

Lộ Thức Thanh ngại ngùng cúi đầu.

Dung Tự không nhịn được hỏi tới: “Là vì tôi không để em đập tiền nữa nên em mới đổi tài khoản khiêm tốn trà trộn vào vòng fan sao?”

Lộ Thức Thanh khẽ gật đầu.

Tuy ID “Đầu tường làm fan” chỉ như phù dung sớm nở tối tàn nhưng “Từ chối nụ hôn sâu kiểu Pháp với Dung Tự” đã làm fan 5 6 năm. Vừa nghĩ tới Lộ Thức Thanh 15 16 tuổi đã thích mình đến tận bây giờ, con tim Dung Tự có hơi ngứa, hắn không nhịn được mà xoa đầu cậu.

Còn may Lộ Thức Thanh vào giới giải trí chơi, nếu không mình đã lỡ mất em ấy rồi.

Dung Tự thích Lộ Thức Thanh hơn nữa, thậm chí có suy nghĩ tỏ tình ngay lúc này.

Cơ mà thấy Châu papa vẫn luôn đứng kế nhìn mình bằng ánh mắt u ám, Dung Tự chỉ đành tạm gác lại suy nghĩ này.

Đáng ra chuyện xấu hổ như clone đu idol bị bóc thì với tính cách như Lộ Thức Thanh, trong một chốc, nỗi sợ sẽ không cách nào tiêu tán. Thế mà Dung Tự chỉ nói dăm ba câu đã dỗ dành được cậu.

Châu Phó nghĩ mãi vẫn không thông, thậm chí anh ta còn cố gắng thống kê lại xem Dung Tự đã nói những gì, làm những gì từ lúc bước vào nhà. Anh ta phát hiện ra đều là những chuyện bình thường không có gì khác lạ cả, sao Lộ Thức Thanh lại chịu chiêu này.

Nghĩ không ra!

Vừa nghĩ là Lộ Thức Thanh đã biết dư luận hiện giờ ra sao, cậu tranh thủ cơ hội này nói ra hết những điều mình vẫn luôn muốn nói. Lộ Thức Thanh nhỏ giọng tỏ rõ thái độ: “Em sẽ thích anh mãi.”

Dung Tự ngẩn ngơ.

Còn chưa đợi con tim hắn kịp sinh ra cảm giác vui vẻ đã thấy Lộ Thức Thanh nói câu ấy như đã có được dũng khí lớn lao, cậu lặp lại lần nữa: “Thật sự thích anh lắm, cho dù mọi người đều thoát fan thì em vẫn cứ thích anh.”

Rõ ràng là lời bày tỏ mà sao Dung Tự cứ thấy quái quái.

Hắn không nghĩ nhiều, chỉ cười đáp lại: “Được Đầu tường lão sư độc sủng như vậy thật là vinh hạnh cho tôi.”

Lộ Thức Thanh sợ hắn không tin mới vội vã nói: “Là thật đó!”

Dù cộng hết 100 đầu tường lại với nhau cũng không so được với Dung Tự.

“Dù anh có sập phòng, lui vong, công bố có...” Lộ Thức Thanh chợt ngừng lại, cậu phớt lờ nỗi sự chua chát không tên khắp cõi lòng mình, cố gắng lướt qua nó, giương đôi mắt chờ mong nói tiếp.

“... Công bố có bạn gái em cũng sẽ nhất định không thoát fan.”

Dung Tự chợt dại người.

Cái gì mà… công bố có bạn gái chứ?

Rõ ràng ánh mắt Lộ Thức Thanh nhìn Dung Tự vẫn chứa đầy sự yêu thích như trước kia nhưng sao lòng ngực hắn chẳng có dấu hiệu gì đã nện bình bịch, đập liên hồi thế này? Hắn làm bộ cười nhẹ bẫng: “Vậy nếu như tôi công bố bạn trai thì sao?”

Châu Phó vẫn luôn nín thinh lắng nghe, nghe tới câu này, anh ta suýt đã không nhịn được mà xông lên bóp đầu lưỡi Dunggay lại, nhưng nghĩ rồi vẫn nhịn lại.

Anh ta cũng muốn biết tình cảm mà Lộ Thức Thanh dành cho Dung Tự rốt cuộc là kiểu nào, như vậy mới quyết định thái độ của mình về sau là sẽ mặc kệ hay cách ly Dung Tự.

Nghe tới “bạn trai”, vẻ mịt mờ hiện lên mặt Lộ Thức Thanh: “Hở? Anh thích đàn ông à?”

Mí mắt Dung Tự giật mạnh.

Châu Phó: “...”

Lộ Thức Thanh có vẻ sợ Dung Tự sẽ nghĩ mình kỳ thị mới lật đật nói: “Thích đàn ông, khá, khá tốt! Công bố có bạn trai em cũng không thoát fan đâu.”

Lộ Thức Thanh trừ có gương mặt trời sinh lạnh lùng tạo thành kỹ năng bị động “cách xa ba thước” ra thì sau khi quen thân, hiểu cậu sẽ phát hiện cậu thật sự chẳng hề che giấu cảm xúc của chính mình. Vui buồn mừng giận cậu đều thể hiện trong những chi tiết nhỏ nhặt trên khuôn mặt cùng với phản ứng.

Dung Tự vẫn luôn nhìn vào gương mặt cậu, hình như muốn nhìn thấy biểu cảm “nói một đằng nghĩ một nẻo” trong đó.

Nhưng Lộ Thức Thanh chẳng làm giả dù là một chút biểu cảm nào. Cậu thật sự rất ngạc nhiên, vậy mà Dung Tự lại thích đàn ông, hơn nữa cậu còn thật lòng cảm thấy dù Dung Tự quen bạn trai rồi mình vẫn có thể vui mừng hớn hở làm tiếp ứng cho hắn.

Chỉ trong chớp lóe đó, cái câu Đậu Trạc nói trong lúc trò chuyện phiếm trước đó lại hiện ra trong đầu hắn.

“Dung Tự, có khi nào còn một khả năng khác hay không. Thật ra tình cảm Thức Thanh người ta dành cho ông chỉ là tình cảm fan hâm mộ bình thường dành cho idol của mình thôi…”

Câu này làm đầu óc Dung Tự kêu ong ong, con tim cũng nặng nề thêm từng chút một.

Hình như Lộ Thức Thanh…

Thật sự không thích hắn.



Sập phòng: Thường là lộ chuyện yêu đương, cũng được dùng với nghĩa bị phốt, mất hết hình tượng, làm chuyện sai trái… ở đây mình sẽ dùng từ sập phòng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK