...
Kỳ thật, không phải bọn Lý Bảo Sơn không đề bạt Trần Thương, mà là chức danh như thế này không có cách nào đề bạt, tiêu chuẩn quốc gia rất cứng nhắc, không đến niên hạn, quốc gia không cho cậu kiểm tra, anh không kiểm tra sẽ không có cách nào có chức danh.
Có lẽ có người sẽ nói vẫn có ngoại lệ phải không?
Nói như vậy, từ sau thập kỷ 90, cả nước không có ai có chức danh được đặc cách tăng lên.
Bởi vì hệ thống y tế không có quy định này.
Đương nhiên, chức danh không có cách nào nâng nhưng chức vị có thể nâng!
Nghĩ đến khi mình dùng thân phận bác sĩ trở thành phó chủ nhiệm khoa cấp cứu, nghĩ đến khi lão đại Trần Binh Sinh gọi mình một tiếng “chủ nhiệm Trần!
Trong lòng Trần Thương thật thoải mái...
Cảm giác này, quá làm cho người ta mong đợi.
Xem ra cần phải tăng tốc tiến hành bộ pháp công lược nhạc phụ.
....
Cát Hoài hiếu kỳ nhìn Trần Thương một cái, nhịn không được hỏi:
- Tiểu Trần, tại sao khi đó cậu không đi theo học tập chủ nhiệm Đào? Chủ nhiệm Đào thuộc cao tầng của bệnh viện, nếu như vậy sẽ thuận tiện biết bao nhiêu!
Trần Thương thở dài, tôi có thể nói với cậu trên người Mạnh lão sư là chức nghiệp ẩn à?
Cát Hoài thấy Trần Thương thở dài, lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra, hẳn là chủ nhiệm Đào chướng mắt tiểu Trần!
Nghĩ tới đây, Cát Hoài vội vàng trấn an nói:
- Ai nha, tiểu Trần đừng đau lòng, dù sao ánh mắt của chủ nhiệm Đào cũng không phải cao bình thường, chủ nhiệm Đào là cấp bậc gì, cùng chủ nhiệm Hạ của chúng ta là một cấp độ trâu bò, khẳng định độ khó. tuyển chọn càng cao hơn một chút!
Một đồng sự cũng nhẹ gật đầu:
- Đúng, tiểu Trần không cần phải nản lòng, lại nói, chủ nhiệm Mạnh cũng tốt vô cùng, đi theo chủ nhiệm Mạnh cũng có thể học được không ít thứ.
Ba người cùng nhau an ủi Trần Thương.
Kỳ thật, tất cả mọi người cảm thấy Trần Thương rất tốt, chăm chỉ cầu tiến, hơn nữa thiên phú cũng tốt
Trần Thương thấy thế, chỉ có thể yên lặng thở dài.
Anh có thể nói, kỳ thật Đào Mật hận không cướp. đem mình từ chỗ Mạnh lão sư à?
Hơn nữa, anh dám nói Đào chủ nhiệm còn phải tiếp nhận giáo dục cùng hun đúc của chính mình à?
Được rồi, được rồi!
Trần Thương đoán nếu mình nói ra, bọn họ khắng định sẽ đánh mình.
Quá ưu tú luôn dễ làm người khác đố kỵ!
Làm người vẫn nên khiêm tốn một chút!
Có câu thành ngữ nói thế nào nhỉ?
Giấu tài!
Đúng rồi!
Là người thì phải giấu tài
Lúc này, Cát Hoài chỉ vào màn hình nói:
- Tốt, tốt, phẫu thuật sắp bắt đầu!
...
Đào Mật đứng bên trong phòng phẫu thuật, nhìn đông đảo chủ nhiệm cùng phó chủ nhiệm của ngoại khoa Tim đứng xung quanh, nhịn không được cười cười, hôm nay chính là lúc cho các người được mở rộng tầm mắt!
Mấy ngày nay, Đào Mật có thể nói là nằm gai nếm mật, vì ngày hôm nay mà chuẩn bị đầy đủ mười phần.
Ngay lúc đó, đề nghị Trần Thương viết chỉnh tề toàn bộ các bước phẫu thuật vào trong vở cho ông.
Nghĩ lại, chính là không ngừng suy nghĩ cũng đang không ngừng đề cao trình độ của chính mình cuối cùng đợi đến hôm nay!
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: