Nghĩ tới đây, tâm tình Trần Thương lại càng trở nên phức tạp hơn.
...
...
Lúc này, trong phòng phẫu thuật, Đào Mật bị mọi người thổi phồng lên đến mức khiến ông có chút ngượng ngùng.
Nhìn chủ nhiệm Hạ Cao Phong có vẻ không thoải mái lắm, ánh mắt hoảng hốt...
Đào Mật lập tức sững sờ!
Loại trạng thái kiểu này quá mức quen thuộc.
Cũng giống mình mấy ngày trước!
Con mẹ nó, đây chính là... Đạo tâm bất ổn?
Chẳng lẽ chủ nhiệm Hạ đã bị chính bản thân mình đả kích rồi à?
Cái triệu chứng này cũng giống triệu chứng của ông mấy ngày trước, không khác tí nào, thật sự giống nhau như đúc.
Mấy ngày trước còn chưa đủ thời gian để tìm Trần Thương phân tích cho mình, nên so với Hạ Cao Phong bản thân ông còn thảm hơn nữa, đạo tâm thiếu chút nữa là suy sụp hắn.
Nhưng bây giờ lại tốt hơn rồi, đạo tâm vững như bàn thạch!
Chỉ có điều... Khi nhìn thấy Hạ Cao Phong trong trạng thái này.
Đào Mật nhịn không được nói:
-Ai... Kỳ thật... Chủ nhiệm Hạ không cần uể oải, tôi đây cũng là được chỉ dạy nên mới có thể tiến bộ được như hiện giờ, ông không nhớ mấy tháng trước chúng ta đã cùng thực hiện một ca phẫu thuật à?
Hạ Cao Phong lập tức sửng sốt!
Đúng vậy, ông vẫn còn nhớ rõ, một tháng trước trình độ Đào Mật cũng chỉ ở mức ngang bằng mình, vậy mà bây giờ... Chỉ sau một tháng mà ông ta có thể vượt lên trình độ của mình một khoảng cách dài như thế, nên mới khiến Hạ Cao Phong khó tránh khỏi sự xúc động và bất đắc dĩ.
Nhưng mà nghe Đào Mật nói có người chỉ dạy, hai con mắt Hạ Cao Phong lập tức trừng lớn, trợn tròn nhìn Đào Mật.
Mấy chủ nhiệm đứng chung quanh cũng tò mò ghé mắt, tập trung tỉnh thần nín thở để chờ đợi một câu trả lời chính xác từ Đào Mật!
Đào Mật thấy thế, cũng là nhịn không được thở dài.
-Ai.. Tôi cũng không sợ bị mấy người chê cười, ôi thực hiện ca phẫu thuật Viêm màng tim co thắt ngoài này còn chưa bằng một tiểu hậu sinh!
Nhờ câu nói của Đào Mật khiến cho toàn trường được một phen im lặng.
- Khả năng phẫu thuật của tôi... có thể còn thua kém một hậu bối!
Lời này nói ra, làm mọi người trong nhất thời không kịp phản ứng lại!
Có ý là??
Ngay Hạ Cao Phong cũng ghé mắt quan sát, trong ánh mắt ông tràn đầy hiếu kỳ và khó hiểu.
Mặc dù Đào Mật không nhìn thấy Trần Thương làm phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt, nhưng ông có một loại dự cảm, thậm chí ông dám cam đoan rằng là: Trần Thương tuyệt đối làm tốt hơn ông!
Có nhiều thứ, bạn không có trình độ cao như vậy, chắc chắn sẽ không có địa vị cao!
Trần Thương có thể đánh giá bản thân như vậy, hoàn toàn bởi vì anh đối với nắm chắc phẫu thuật trên tay!
Cho nên mới phát hiện những thiếu sót!
Đào Mật nhẹ nhàng nói
- Thật ra, sở dĩ tôi có thế tiến bộ như vậy, cũng là vì cậu hậu bối này chỉ dẫn.
Nói tới đây, Đào Mật bỗng nhiên kịp phản ứng, đúng rồi!
Nơi này chính là Đông Đại Nhất viện, thầy của Trần Thương ở chỗ này.
Nghĩ đến đây, Đào Mật có chút kích động, vội vàng xoay người lại.
Vì Trần Thương có sự tiến bộ lớn đến như vậy, nhất định là thầy của anh chỉ dạy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: