Trong thoáng chốc, Cơ Trường Không nhìn thấy một dã nhân chốn man hoang đứng sừng sững trong ko trung, khí huyết của y như khói báo động, thần uy mênh mông, như biển lớn ko thể đo lường được, chỉ khoát tay là ko trung vỡ ra, chỉ đạp nhẹ chân là đại địa nứt vỡ, giống như là thần linh vậy.
Thức thứ nhất bắt đầu được diễn luyện, tinh hà nứt vỡ, thời ko hỗn loạn, trời đất quay về thời kì hỗn độn, lực lượng đủ để 'khai thiên tích địa'.
Từng cảnh phát triển của sự vật huyền ảo giống như rất phù hợp với Đại đạo, phong cách rất cổ xưa tự nhiên nhưng lại mang cho người ta cảm giác cảnh đẹp ý vui, giống như hoa sen nở rộ ko dính chút bụ bặm. Cơ Trường Không dù ko cách nào hiểu được nhưng vẫn cố gắng nhơ kỹ trong đầu.
Oanh!
Một quyền cuối cùng đánh ra, trời đất lại mở ra lần nữa, diễn biến vạn vật thời Hồng hoang, lấy lực làm đạo, thịnh thế vô song.
Thân ảnh dần dần biến mất ko, ko để lại chút dấu vết nào nhưng Cơ Trường Không vẫn còn chìm đắm trong ý cảnh mênh mông khôn cùng kia, ko cách nào tự kìm chế được.
Man Vương Quyền, là thành tựu cao nhất của Man thánh, có thể nói đây là một chiến kỹ tuyệt vời nhất!
Thật lâu sâu, Cơ Trường Không mới mở to mắt, trong mắt hắn hiện lên thần quang lưu chuyển, thâm sâu ko lường được.
Ô...ô...n...g!
Khi hai tay hắn rời khỏi tấm bia đá thì nó cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ trong chớp mắt đã biến nhỏ còn khoảng một lòng bàn tay, rồi sau đó bia đá khẽ chấn động và hoá thành lưu quang nhảy vào mi tâm Ngưu Tam, biến mất không thấy đâu.
Đến tận bây giờ, tấm bia đá này đã hoàn toàn biến mất, mà huyết mạch Man thánh cũng dừng lại tại thế hệ này. Bởi vì dậu duệ thuần huyết của Man thánh cũng chỉ còn lại có ba người mà thôi, hơn nữa đều là nam nhân, coi như trong tương lai có lấy một nữ tử khác thì cũng chỉ sinh ra người con mang hai dòng máu.
...
Ba ngày sau, trên một mảnh đất trống của thôn Thạch Nham, Cơ Trường Không và Ngưu Tam đang ngồi thảo luận với nhau một vấn đề.
"Cái gì? Ngươi nó ngươi có thân thể Man vương, có thể chất giống Man thánh." Cơ Trường Không nhìn tiểu gia hỏa trước mắt, cả kinh kêu lên.
"Đúng vậy đấy Chu đại ca. Ta ko có lừa ngươi, ta đúng là có thân thể Man vương, một lão gia ở trong tấm bia đá cũng đã nói như vậy với ta đấy." Ngưu Tam nhìn thấy Cơ Trường Không phản ứng như vậy thì cho rằng hắn ko tin nên đã nóng nảy nói.
Lão gia gia tấm bia đá có Linh hải, cũng phải, nhìn thế nào thì cũng thấy tấm bia đá này cũng ko phải là một bảo vật bình thường. Vậy ko phải là Thánh binh sao? Cơ Trường Không thất thần.
"Chu đại ca, Chu đại ca, ta thật sự ko có lừa ngươi đâu, ngươi tin ta đi." Nhìn thấy Cơ Trường Không thất thần, Ngưu Tam ko khỏi cảm thấy lo lắng mà lôi tay áo của hắn.
"Hắc hắc, tin, ta đương nhiên tin rồi nhưng mà ngươi cũng đừng nói cho người khác biết đấy." Cơ Trường Không nhìn vẻ mặt của y thì ko khỏi cảm thấy vui trong lòng. Hắn cũng ko ngờ Ngưu Tam này có thể chất đặc biệt như vậy, quả thật làm cho người ta khiếp sợ, cũng vì vậy mà tên tiểu tử này mới năm tuổi mà lại có thể cao lớn cường tráng như một đứa bé mười lăm mười sáu tuổi.
Thể chất đặc thù như hài tử này rất ít người có được nhưng Cơ Trường Không cũng đã từng gặp qua, giống như thân thể phượng hoàng, còn có bản thân hắn miễn cưỡng cũng có thể là một trường hợp như vậy.
Nhưng mà cơ thể hắn chính là được tạo từ Hậu thiên, khác với Tiên thiên.
Thể chất Tiên thiên vạn năm khó gặp, mỗi cái thân thể đại thành đều là thứ hiếm thấy, và khi đó thì ai cũng là đại nhân vật. Có lẽ chiến lực của thân thể Cơ Trường Không cũng ko kém thể chất Tiên thiên nhưng đó là do hắn trải qua khổ tu mới có được.
Sau một hồi trao đổi, Cơ Trường Không đã thu hoạch được rất nhiều điều, đặc biệt là có được một loại bí thuật vô cùng hữu dụng - đốt máu! Điều này làm cho hắn rất vui mừng, thiêu đốt khí huyết pháp lực đổi lấy một thời gian ngắn có chiến lực bạo tăng, có thể nói bí pháp như vậy là bí pháp cấm kỵ nhưng với hắn đúng là vừa vặn.
Nhục thể của hắn cường đại cực đoan, khí huyết cũng mênh mông như khói báo động. Nếu thiêu đốt trong thời gian ngắn thì cũng ko cần phải lo lắng gì.
Chỉ tiếc một điều là tu vi Ngưu Tam còn yếu. Tuy rằng tiểu tử này có thể chất kinh người nhưng lấy được truyền thừa lại vô cùng ít cho nên Cơ Trường Không lấy được bí pháp chiến kỹ từ chỗ y cũng cực kỳ ít. Nhưng mà bây giờ có được nhiều thứ như vậy cũng đã làm hắn thoả mãn rồi.
Những ngày tiếp theo, Cơ Trường Không vẫn dưỡng thương, tu hành như trước nhưng ngẫy nhiên sẽ trợ giúp người trong thôn ra ngoài sắn bắn, cải thiện thức ăn đồng thời cũng giúp bản thân tu luyện chiến kỹ Man Vương Quyền.
Cho đến tận bây giờ, Cơ Trường Không đã tu luyện được những bí pháp Long Chiến Vu Dã, Kiến Long Tại Điền, Tinh Thần Vẫn Lạc, Phượng Hoàng Niết Bàn, Nhiên Huyết (đốt máu), Man Vương Quyền. Trong đó, hai loại bí pháp Long Chiến Vu Dã và Kiến Long Tại Điền là loại chiến kỹ phụ trợ, giúp tăng chiến lực và tinh thần chiến đấu, đương nhiên sẽ ko dùng được như một chiến kỹ công kích; còn Tinh Thần Vẫn Lạc thì chỉ thi triển được một lần, nếu nếu thi triển lần nữa thì phải tích góp lại đủ Tinh Thần Chi Lực.
Mà Phượng Hoàng Niết Bàn lại là bí pháp bảo vệ tính mạng, một khi thi triển kết quả thế nào cũng ko ai biết trước được. Chỉ có Man Vương Quyền là chiến kỹ công kích chân chính, một kích đánh ra, như nước vỡ bờ, phô diễn ra tất cả lực lượng.
Chớp mắt đã qua một tháng, thương thế Cơ Trường Không đã hoàn toàn lành lặn, hơn nữa hắn tu luyện chiến kỹ lâu nay nên chiến lực đã tăng lên ko ít, nhất định sẽ làm người khác kinh ngạc một khi hắn thi triển. Còn Chiến Hồn điện thì lại ko hề có động tĩnh gì.
Theo lý mà nói, một quái vật khổng lồ như Chiến Hồn điện muốn điều nhân thủ là chuyện dễ như trở bàn tay, thậm chí bọn họ còn có thể thông qua truyền tống trận để đi thẳng đến Yêu Huyết thành.
Nhưng đến bây giờ bọn họ vẫn ko có phản ứng gì, điều này làm cho Cơ Trường Không cảm thấy rất kinh ngạc và bất an.
Buông tha cho hắn sao? Đó có lẽ là điều kì diệu nhất đấy!
...
Nửa tháng sau, cách nơi Cơ Trường Không bị trọng thương và được cứu, ba người nhóm Cơ Trường Không đang cao hứng vác một con mồi khổng lồ tiến về nhà. Đây là con mồi lớn nhất mà bọn họ bắt được gần đây nhất - một Tượng long (con vật mang chút ít đặc điểm loài rồng).
Nó có một tia huyết mạch Long tộc gần như ko thể nhận ra. Tuy năng lực chiến đấu của nó có thể so với Đạp Hư tầng năm nhưng gặp phải Cơ Trường Không thì cũng chỉ thi triển chiến lực chưa đến Đạp Hư tầng ba.
Càng về sau, chiến lực càng mạnh, tu giả Đạp Hư tầng ba tuy mạnh nhưng cũng ko phải là ko thể săn giết.
Một Tượng long hiện ra nguyên hình có thể nặng hơn vạn cân nhưng lại được Ngưu Nhị và Ngưu Tam mang trên tay ko có chút áp lực gì. Đặc biệt là Ngưu Tam, thân thể Man vương quả thật làm người khác kinh ngạc.
"Cơ đại ca, ngươi nói chúng ta lần này về gặp trưởng thôn thì người sẽ cao hứng cỡ nào? Có đại gia hoả này, mùa đông năm nay thôn chúng ta sẽ ko bị thiếu lương thực rồi, cũng ko cần lo lắng có người chết đói." Ngưu Tam rất là hưng phấn, nói với Cơ Trường Không.
"Cũng ko có chuyện gì, đợi hai người các ngươi tu luyện thành công thì những con mồi như thế này các ngươi đều có thể tự mình bắt được." Cơ Trường Không mỉm cười, trước đây ko lâu hắn đã nói thân phận mình cho nhóm người Ngưu Tam biết.
Người trong thôn rất thật thà chất phát, ko cần phải lo lắng bọn họ nói ra.
"Thật vậy ko? Cơ đại ca lợi hại như vậy, ta có thể được như đại ca ko?'' Tiểu gia hỏa này vẫn còn chút lo lắng, bởi vì tiểu tử này thấy Cơ Trường Không giống như một Chiến thần cao lớn, những thứ khác đều là ngôi sao nhỏ.
"Đương nhiên, ngươi có được truyền thừa của Thánh Nhân, hảo hảo tu luyện thì cũng có thể trở thành một Thánh Nhân cũng nên." Cơ Trường Không cười nói khích lệ tinh thần của y.
Rập khuôn, đi theo con đường của người khác thì khó có thể trở thành Thánh Nhân. Mỗi một Thánh Nhân ra đời cũng ko phải là chuyện đơn giản; nào là cơ duyên, tư chất, số mệnh... hết thảy đều ko thể thiếu một thứ được. Muốn trở thành một Thánh Nhân, quả thật rất khó.
Những lời vừa rồi của hắn chẳng qua là để an ủi tiểu tử này mà thôi, nhưng thể chất của y cũng giống như Man thánh, hơn nữa còn nhận được truyền thừa của Man thánh, vì vậy thành tựu trong tương lai tuyệt đối ko thể nào thấp được!
Ngưu Nhị nghe cuộc trò chuyện của hai người thì ko khỏi há miệng cười ngơ ngẩn nghĩ về một tương lai tươi sáng. Y cũng là một người mộc mạc, chỉ cần huynh đệ mình tốt thì mọi chuyện đều tốt thôi.
"Tam thúc, Tứ thúc, mau ra đây xem đi, xem chúng ta săn được gì hôm nay nầy." Đến gần cửa thôn, Ngưu Tam chạy về phía trước hô to; y này cũng chỉ là một tiểu hài tử mà thôi, thân thể có thể so với người trưởng thành nhưng tâm tính thì lại ko như vậy.
Nhưng kì lạ chính là, hôm nay hai người canh giác phía ngoài thôn lại ko có mặt.
Bốn phía yên tĩnh đến đáng sợ! Đại khí là gần chạng vạng nên mãnh thú đi săn ban ngày cũng đã bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức nên bầu ko khí thường ngày cũng yên tĩnh nhưng lại ko như hôm nay. Một trận gió thổi tới, lại lạnh vô cùng, ngay cả người có thân thể cường tráng như Ngưu Nhị cũng ko nhịn được mà nắm chặt ống quần.
"Hẳn là mọi người đã quay về ăn cơm, đã gần tối rồi." Ko nghe thấy ai đáp lời, Ngưu Tam có chút uể oải nói.
"Có lẽ vậy." Cơ Trường Không nhíu mày.
Vì cảnh giác dã thú nên biên giới của thôn luôn có người canh chừng ở chỗ này, ngẫu nhiên ko có người ở đây thì cũng ko có chuyện gì. Nhưng mà ko biết tại sao Cơ Trường Không lại cảm thấy tâm tình ko yên được, dường như sẽ có chuyện gì đó sắp xảy ra!