"Tốt!"
Cách ứng đối này của Kim Tường đúng là vô cùng tốt, không khỏi làm những đồng học khác lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.
Mà Lam Hiên Vũ lại dừng lại một lát, chính như Kim Tường dự tính, Lam Hiên Vũ cũng không muốn lao vào cái cánh xoay tròn này. Nhưng đúng lúc này, Lam Hiên Vũ lại làm ra một động tác vô cùng quỷ dị, hắn đột nhiên nhồi thụp xuống, sau đó đem tay trái đặt trên mặt đất.Ứng biến vừa rồi của Kim Tường có thể nói là làm hết khả năng rồi, nhưng mà, chỉ có nhất hoàn tu vi nên hắn vẫn không thể bay. Hắn có thể đem hết khả năng mà khống chế cân bằng, bảo hộ bản thân, nhưng cuối cùng hắn vẫn phải rơi xuống đất đó a!
Mà lúc này, toàn bộ mặt đất phía dưới hắn cũng đã biến thành mặt băng, từng đám cây băng nhọn nhô lên, Băng gai cũng không dài, cũng không quá sắc bén, nhưng tình cảnh này đã khiến hắn hoàn toàn không có chỗ đặt chân. Vào lúc này, hắn cũng không thể ứng biến nổi nữa rồi.Ý định của hắn là tìm khe hở của rừng băng gai này, rồi tận khả năng mà dùng mũi chân chĩa xuống đất, đồng thời dùng hai cánh bảo trì cân bằng.
Nhưng mà, đúng lúc này Lam Hiên Vũ lại nhảy lên thật cao, trực tiếp phóng tới hướng Kim Tường. Lữ Thiên Tầm vẫn luôn nhìn hai người, làm hắn kinh ngạc nhất chính là động tác nối liền của Lam Hiên Vũ, quả thực như là nước chảy mây trôi, trông như Lam Hiên Vũ đã sớm chuẩn bị kế hoạch một cách kỹ càng.
Trong tích tắc này, Kim Tường đã rất khó làm ra lựa chọn, dưới thân có băng đâm, trên không có Lam Hiên Vũ. Hơn nữa, hiện tại hắn đã hoàn toàn mất thăng bằng, căn bản là không có đầy đủ thời gian để mà ứng đối loại nguy cơ này. Sau khi suy nghĩ nặng nhẹ, Lựa chọn của Kim Tường tại thời khắc cuối cùng là, dùng một đôi cánh ngăn trở rừng băng nhọn phía dưới dưới, hai chân quỳ gối, thử dùng đầu gối để ngăn một cước này của Lam Hiên Vũ.
"Oanh!"
Theo tiếng rơi xuống đất! Toàn thân Kim Tường đã đập xuống mặt đất, đôi cánh của hắn thiếu chút nữa đã bị đánh tan. Chân phải Lam Hiên Vũ dẫm nát đầu gối Kim Tường, đầu gối lại đụng ngực hắn, lực lươngmj của một kích này rất lớn, trực tiếp đánh bay Kim Tường xuống đất.Trong nháy mắt Kim Tường bị Lam Hiên Vũ đạp trúng, hắn chỉ cảm thấy sao gia hỏa này lại nặng nề tới vậy a!
Vụn băng vẩy ra, Kim Tường đau đến méo miệng. Lam Hiên Vũ mượn lực cú đạp mạnh đó mà bắn ngược lên, rơi xuống bên cạnh hắn. Hắn lợi hại hơn rồi, hôn mê cũng không có làm giảm thực lực của hắn a! Diệp Linh Đồng nhìn một trận chiến này, trong nội tâm thầm giật mình. Nàng không khỏi nghĩ đến, nếu như đổi là mình, liệu mình có thể làm tốt hơn Kim Tường không?. Luận Võ Hồn thì liệt kim điểu của Kim Tường Liệt cũng không phải ở phía dưới Thiên Cương Long, nhưng trước mặt Lam Hiên Vũ thì hắn vẫn luôn bị động bị đánh.
Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đều đã trợn mắt hốc mồm, tựa như lời nói ban đầu của Lam Hiên Vũ vậy, hồn lực cũng không có nghĩa là tất cả.
"Kim Tường, ngươi thua." Lữ Thiên Tầm bước tới kéo Kim Tường đứng lên từ mặt đất, sau đó nói với hắn: "Nói xin lỗi đi."
Kim Tường làm vẻ nhếch miệng mà đứng người lên, vẻ mặt không tình nguyện, nhưng vẫn hướng Lam Hiên Vũ gật đầu: "Việc lúc trước, thực xin lỗi."
Lam Hiên Vũ cũng sửng sốt một lát, hắn không nghĩ tới đối phương lại có thể biết xin lỗi. Lữ Thiên Tầm cười nói: "Hoan nnghên ngươi gia nhập lớp thiếu niên năng động, ta là Lữ Thiên Tầm, lớp trưởng." Hắn vừa nói vừa đưa tay ra với Lam Hiên Vũ, không thể nghi ngờ, điều này cũng có nghĩa là các học viên khác của lớp thiếu niên năng động nhận thức hắn.
Lam Hiên Vũ vươn tay nắm với Lữ Thiên Tầm, đột nhiên, một lực lớn truyền tới từ bàn tay Lữ Thiên Tầm, như một chiếc kìm kẹp lấy tay hắn. Lam Hiên Vũ cau mày lại, nhưng tay phải hắn vẫn không chút sứt mẻ, đây chính là tay phải, tay có được Kim văn Lam Ngân Thảo đó a. Lúc này, trong lòng bàn tay phải của hắn là Kim văn Lam Ngân Thảo như ẩn như hiện.
Lữ Thiên Tầm không khỏi lộ vẻ vẻ kinh ngạc, mặc cho hắn có phát lực như thế nào, có vẻ như tất cả sức lực hắn dồn vào tay đều bị bàn tay của Lam Hiên Vũ thôn phệ. Lúc trước Lam Hiên Vũ đã thể hiện ra năng lực khống chế băng nguyên tố, nhưng lực lượng này của hắn cũng không giống một gã nguyên tố Chưởng Khống Giả có khả năng có được a!
"Ngươi là song sinh Võ Hồn?" Lữ Thiên Tầm thốt ra.
Lam Hiên Vũ sửng sốt một lát, nhìn qua, Lữ Thiên Tầm chỉ hơi lớn hơn hắn một chút, vậy mà thoáng cái đã có thể nhìn ra
Ngươi là song sinh Võ Hồn? sức phán đoán thật sự là lợi hại a!
Trong lúc nói chuyện, Lữ Thiên Tầm đã buông lỏng tay, dưới một đám ánh mất hiếu kì nhìn chăm chú, cuối cùng Lam Hiên Vũ cũng vẫn gật đầu. Thực ra, từ khi khảo hạch tổng hợp tố chất thì Kim văn Lam Ngân Thảo của hắn cũng đã bại lộ, hiện tại có giấu giếm nữa cũng không còn ý nghĩa. Mục Trọng Thiên đã sớm biết, hắn còn hỏi thăm qua Lam Tiêu.
"Song sinh Võ Hồn sao! Tuyệt quá!" Tiền Lỗi cười lớn một tiếng, bước nhanh tới ôm lấy bả vai Lam Hiên Vũ, "Lợi hại, lợi hại! Ha ha, về sau tổ chúng ta sẽ không cần xếp chót nữa rồi a."
"Có con ghẻ kí sinh ngươi là nói không chính xác." Lưu Phong không khách khí chút nào mà nói.
Tiền Lỗi thè lưỡi với Lưu Phong: "Ta cũng sẽ cố gắng đấy."
"Tốt rồi, mọi người lại đứng một lát a. Kim Tường, ngươi đi về trước thay quần áo đi, lát nữa đi học nếu lão sư hỏi ta sẽ giúp ngươi giải thích." Lữ Thiên Tầm quay sang nói với Kim Tường.
"A, cám ơn." Kim Tường lại nhìn Lam Hiên Vũ một cái, có chút không phục. Nhưng khi nghe Lữ Thiên Tầm nói Lam Hiên Vũ là song sinh võ hồn thì trong lòng hắn vẫn còn có chút khiếp sợ. Tuy bọn hắn tuổi còn nhỏ, nhưng song sinh Võ Hồn là cái gì thì bọn hắn vẫn rất rõ ràng đấy. Một lần nữa đứng thành hàng, Lam Hiên Vũ tất nhiên là vẫn đứng chung hàng với hai người cùng phòng.
"Hiên Vũ, ngươi thật là song sinh Võ Hồn sao, là cái Võ Hồn gì vậy?" Tiền Lỗi mang vẻ mặt hiếu kỳ mà hỏi.
Lam Hiên Vũ nói: " Võ Hồn của ta xem như biến dị Lam Ngân Thảo a." Hắn cũng không có giấu giếm, mở ra hai tay, Kim văn Lam Ngân Thảo, cùng ngân văn Lam Ngân Thảo cùng xuất hiện.
"Kim văn Lam Ngân Thảo chủ khống lực lượng, ngân văn Lam Ngân Thảo chủ khống thủy nguyên tố."
"Khó trách ngươi có thể đánh bay Kim Tường. Cái tên Kim Tường này bình thường rất khoa trương, vừa vặn hôm nay bị ngươi giáo huấn một trận. Ta cũng tới giới thiệu võ hồn một chút." Tiền Lỗi cười ha hả nói, "Võ hồn của ta có chút đặc thù, ngươi phải chuẩn bị tâm lý."
Lam Hiên Vũ tò mò hỏi: " là cái gì đây?"
Tiền Lỗi cười nói: "Ngươi xem ta họ gì?"
"Tiền?" Lam Hiên Vũ nghi hoặc nói.
"Đúng rồi, đây chính là võ hồn của ta. Võ hồn chính là tiền." Nói xong, tay phải Tiền Lỗi vừa lộn, một mai kim tệ liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
"Võ Hồn là tiền?" Lam Hiên Vũ trợn mắt há mồm, hắn còn chưa từng nghe nói qua có loại võ hồn này, ngay cả Lam Tiêu cũng chưa bao giờ nói qua. Tiền Lỗi có chút buồn rầu mà nói: "Võ Hồn này của ta có điểm quái dị. Có câu nói này không biết ngươi có từng nghe chưa, có tiền có thể ma xui quỷ khiến. Tên đầy đủ của Võ Hồn này là triệu hoán Kim tiền, không phải đem tiền triệu hoán ra, mà là dùng tiền để triệu hoán những thứ khác, thí dụ như Hồn Thú.
Cái này triệu hoán đến Hồn Thú đều là hình thái hồn phách, ước chừng có một nửa thực lực nguyên bản. Nhưng vấn đề lớn nhất chính là võ hồn này của ta quá mức không ổn định, có thể triệu hoán đến cái gì thì chính ta cũng không rõ lắm. Khụ khụ...cho nên....."
"Chính là không đáng tin cậy." Lưu Phong vẫn đứng bên cạnh lạnh lùng mà nói.
Lam Hiên Vũ không khỏi mỉm cười: "Chỉ là tính không xác định thôi chứ sao. Vậy đệ nhất hồn kỹ của ngươi là cái gì?" Tiền Lỗi đáp: "Triệu Hoán Chi Môn. Dù sao nó cũng chính là một cánh cửa, nên triệu hoán đến cái gì ta cũng không rõ lắm. Cái gì cũng có, nhưng bình thường thì thực lực đều không quá mạnh."