Thiếu nữ lướt qua mà rơi xuống đất, trường thương trong tay nàng trong tay nàng quét ngang, một vòng băng lấy thân thể nàng làm trung tâm mà khuếch tán ra. Lập tức, trong phạm vi đường kính hai mươi thước, nhiệt độ chợt hạ xuống như trời đông giá rét. Ngay cả Lam Hiên Vũ đang xông lên ở phía sau cũng không khỏi rùng mình một cái, nhưng trong cơ thể hắn, khí huyết nhanh chóng vận chuyển, thân thể lập tức ấm lại.
Ba đầu dung nham khuyển trăm năm đang lui về phía sau bị va chạm vào cái băng hoàn kia, tất cả đều đình trệ trong chốc lát. Thiếu nữ hét lớn một tiếng, trường thương trong tay nàng đã bị ném ra, lập tức đâm vào giữa ngực một đầu dung nham khuyển trăm năm.
Đầu dung nham khuyển trăm năm kia kêu thảm một tiếng, rồi hóa thành hào quang biến mất.
Nhưng hai đầu dung nham khuyển còn lại kia cũng không sợ hãi chút nào, mắt thấy thiếu nữ kia đã mất đi vũ khí, chúng bỗng nhiên quay người nhào tới.
Thiếu nữ vừa muốn né tránh, nhưng lại cảm thấy bên eo bị xiết chặt, một lực lượng truyền đến kéo ngược nàng về phía sau.
"Thả ta ra." Thiếu nữ nhìn lại, chính là Lam Hiên Vũ đang dùng ngân văn Lam Ngân Thảo quấn quanh hông nàng.
Ba chữ vừa nói ra miệng thì nàng cùng Lam Hiên Vũ đều sửng sốt một lát, bởi vì hai người đều rõ ràng cảm thấy sự biến hóa.
Lam Hiên Vũ vốn là muốn cứu nàng đấy, nhưng sau khi nghe nàng nói hắn mới ý thức được người ta không cần mình hỗ trợ, đang muốn thu hồi ngân văn Lam Ngân Thảo, thì hắn lại kinh ngạc phát hiện, mặt ngoài ngân văn Lam Ngân Thảo đột nhiên nhiều thêm một tầng hào quang màu xanh đậm.
Tầng hào quang này hết sức đẹp mắt, tựa như một cầu nối liên tiếp lấy hai người.
Hai tròng mắt băng lam của thiếu nữ đã biến sắc sâu hơn. Nàng đột nhiên nâng hai tay mà vỗ về phía trước, lập tức, từng đạo băng nhận bắn ra, một trận băng nhận trọn vẹn nhiều gấp đôi tường băng nổ khi nãy, cũng lớn gấp đôi. Tất cả dung nham khuyển phía trước đều bị băng nhận đánh trúng, kể cả hai đầu trăm năm kia cũng vậy
Liên tiếp từng tiếng "Phốc phốc" vang lên, từng con dung nham khuyển nhao nhao ngã xuống đất. Tất cả dung nham khuyển mười năm đều được một kích này giải quyết xong, hai đầu dung nham khuyển trăm năm cũng đầy miệng vết thương trên người.
Thiếu nữ ngẩn người mà nhìn về hai tay của mình, tựa hồ có chút không dám tin một kích này là mình đánh ra đấy. Lúc này Lam Hiên Vũ cũng đã vọt tới bên người nàng, hai cây băng chùy bắn ra, chuẩn xác mà lấy mạng hai đầu dung nham khuyển đang bị thương còn lại, lập tức, chúng cũng hóa thành hào quang mà biến mất.
Hai người ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau. Không thể nghi ngờ, cả Lam Hiên Vũ cùng thiếu nữ kia đều có một đôi mắt vô cùng động lòng người, lúc này bọn hắn lại ở khoảng cách gần mà nhìn đối phương một cách chăm chú, cùng với tò mò là một loại cảm giác kinh diễm.
Trong nhũng nữ sinh cùng tuổi thì nàng chính là người đầu tiên làm cho Lam Hiên Vũ cảm thấy được kinh diễm. Nàng thật sự là quá dễ nhìn, làn da trắng nõn, vô cùng mịn màng. Còn có đôi mắt to màu xanh đậm kia của nàng, khi màu băng lam dần dần rút đi chính là vẻ thanh tịnh mang theo sự ngây thơ, hấp dẫn Lam Hiên Vũ không khỏi ngẩn người.
Mà nàng thiếu nữ nhìn thấy tên trước mặt này thì cũng ngây dại. một mái tóc ngắn đen tuyền, một đôi mắt đen, lông mi của hắn thật dài a, có vẻ không kém mình là mấy, lông mi của một tên con trai cũng có thể dài như vậy sao?
Chính là khí tức của hắn đã dẫn ta đến đây, không sai. Thế nhưng vì cái gì mà khi khí tức của hắn liên kết với khí tức của ta, hồn lực của ta lại trở nên mạnh mẽ đây? Hơn nữa, có vẻ như còn có biến hóa của hắn.
"Khảo hạch sơ cấp, thông qua, khảo hạch chấm dứt, ban thưởng một đồng Đấu La tệ." Thanh âm nhắc nhở vang lên. Nháy mắt sau đó, bóng dáng tất cả mọi người đều trở nên mờ đi, chỉ thấy thiếu nữ kia "Vèo" một tiếng, hóa thành một đạo hào quang rồi trở về Triệu Hoán Chi Môn, biến mất không thấy gì nữa. Mà thân thể ba người Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong cũng dần dần phai nhạt rồi biến mất.
Hào quang lập loè, khi ba người xuất hiện lần nữa thì đã đến trước quầy tại phòng huấn luyện.
Cả ba cũng đều đã khôi phục về được trạng thái tốt nhất. Sau quầy, nhân viên công tác đem miếng đấu la tệ thu lúc trước trả lại cho bọn họ, còn đưa thêm một quả, hiển nhiên, đây là phần thưởng bọn hắn lấy được. Không phải mỗi người một quả, mà là ba người một quả.
"Vừa nãy là cái tình huống gì vậy?" Tiền Lỗi ngơ ngác mà nhìn Lam Hiên Vũ.
Lam Hiên Vũ nói: "Người ta đến là do ngươi triệu hoán đến đấy, ngươi hỏi ta làm gì?"
Lưu Phong cũng là một vẻ mặt quái dị, nói: "Cái triệu hoán chi môn này của ngươi có thể triệu hoán được cả người sao? Tại sao trước kia ta chưa bao giờ nghe ngươi nói qua?"
Tiền Lỗi làm một vẻ mặt bất đắc dĩ: "Ta... ta cũng không biết a! Đây cũng là lần đầu tiên ta triệu hồi ra một người. Cái này có phải là rất hiệu quả không? Các ngươi nhìn chứ, ta triệu hoán ra một thiếu nữ tuyệt sắc a! Nàng thật là đẹp." Nói xong lời cuối cùng, hắn đã hớn hở mà đứng lên.
Lam Hiên Vũ xem hắn, lại nhìn Lưu phong một chút, trong nội tâm hắn thầm suy nghĩ, thật sự là hai tên bạn cùng phòng này không đáng tin cậy chút nào a.
"Không đúng." Lưu Phong đột nhiên nói.
Tiền Lỗi sửng sốt một lát: "Như thế nào mà không đúng?"
Lưu Phong nói: "Vào lúc ngươi thi triển triệu hoán chi môn, Hiên Vũ vì ngăn cản hỏa cầu cho ngươi mà đâm vào triệu hoán chi môn, khi đó ta cảm thấy có chút hoảng hốt, chính là trong nháy mắt đó, có lẽ triệu hoán chi môn của ngươi đã có biến hóa."
Tiền Lỗi quay đầu nhìn về phía Lam Hiên Vũ: "Đúng vậy phải không?"
Lam Hiên Vũ có chút kinh ngạc, tuy sức chiến đấu của Lưu Phong có chút không đáng tin cậy, nhưng cái đầu của hắn thực sự là không tệ.
"Hình như đã có một chút biến hóa." Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu.
Tiền Lỗi nói: "Chúng có cần thử lần nữa không?" Hắn vừa nói vừa tung tung đồng đấu la tệ trong tay.
"Tốt."
Lam Hiên Vũ cùng Lưu Phong đồng thời gật đầu. Bọn hắn cũng rất tò mò đối với tình huống lúc trước. Cái Triệu Hoán Chi Môn này được tiếp xúc với Lam Hiên Vũ sẽ xuất hiện biến hóa sao?
Vì vậy, bọn hắn lại một lần nữa nhận một khảo hạch sơ cấp.
Hào quang lóe lên, vẫn là Đấu Thú Tràng. Tình cảnh giống lúc trước như đúc, ngay cả đối tượng chiến đấu cũng vậy.
Tiền Lỗi không chút do mà thi triển ra Triệu Hoán Chi Môn, Lam Hiên Vũ đem ngân văn Lam Ngân Thảo phóng thích, bao trùm tay trái, sau đó bắt lấy khung cửa.
Quả nhiên, cảm giác giống lúc trước lại xuất hiện, thời gian dường như trở nên đình trệ trong nháy mắt, Lam Hiên Vũ rõ ràng cảm thấy mình có chút liên hệ với bên kia.
Bốn phiến cửa sắt của đấu thú tràng mở ra, Dung Nham Khuyển chen chúc mà vào.
Bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn kia cũng đúng lúc này bước ra từ Triệu Hoán Chi Môn, còn không phải thiếu nữ có mái tóc màu xanh đậm khi nãy sao?
Bốn người lại hai mặt nhìn nhau, thiếu nữ tức giận mà nói: "Lại là các ngươi? Các ngươi có bị bệnh không đấy, làm gì mà lại kéo ta tới đây?"
"Ha ha! Ha ha ha ha..." Tiền Lỗi lại đột nhiên cười ha hả, ba người khác bị hắn cười dọa cho nhảy dựng.
"Tên mập nhà ngươi cười cái gì?" Lưu Phong tức giận mà đạp hắn một cước.
"Đáng tin cậy, đáng tin cậy rồi a! Rốt cuộc ta triệu hoán cũng đáng tin cậy rồi a! Các ngươi có biết hay không, đây chính là lần đầu tiên ta triệu hồi liên tục ra được một thứ, ha ha ha, đáng tin cậy rồi, thật là thật tốt quá!" Tiền Lỗi hưng phấn mà hoa tay múa chân.
"Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?" Thiếu nữ nghi hoặc nói.
Lam Hiên Vũ nói: "Trước tiên đối phó những Dung Nham Khuyển này đã, lát nữa chúng ta sẽ giải thích cho ngươi."
Trong nội tâm nàng thiếu nữ khẽ động, nói: "Vậy ngươi lại quấn cây cỏ của ngươi lên người ta."
Lam Hiên Vũ sững sờ, nhưng vẫn theo lời nàng mà đem ngân văn Lam Ngân Thảo quấn lên hông nàng.
Nàng thiếu nữ lập tức cảm nhận được một cỗ cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền khắp toàn thân, hồn lực trong cơ thể rõ ràng trở nên mạnh mẽ, tay phải nàng khẽ vẫy, thanh trường thương màu xanh đậm lại xuất hiện trong tay nàng, một thương quét ngang, lại một vòng băng hoàn lập tức hướng chung quanh mà tản ra, mảng lớn Dung Nham Khuyển đã hóa thành tượng băng mà ngã xuống.
Khi ba đầu dung nham khuyển trăm năm xuất hiện thì đám mười năm đã bị nàng giải quyết toàn bộ.
"Cái này... đây là thực lực của hai hoàn sao?" Tiền Lỗi cùng Lưu Phong xem mà trợn mắt há mồm.
Thiếu nữ nói: "Nói mau, đây là có chuyện gì a?"