Mức độ tròn của nó có thể liên tưởng với con mèo của công chúa Ori, thế nhưng nó "thon" hơn nhiều, không thừa mỡ như thế
Con mèo bước những chiếc chân ngắn đi nhẹ nhàng trên bàn, dáng đi yểu điệu, chiếc đuôi to xù ngoe nguẩy phía sau theo nhịp điệu bước đi vô cùng phù hợp
Từ duy nhất để miêu tả dáng đi của con mèo:"chảnh"
Lam Diệp Phù mặc dù không phải một nữ nhân yêu thích mèo, thế nhưng cô cũng là không nhịn được thầm phục rằng nó rất đáng yêu, hơn nữa còn rất mềm
Lam Mạn Ly cũng cười cười xoa đầu nó một cái, con mèo theo bản năng nhắm hai mắt
Lam Diệp Phù ôm con mèo cùng Lam Mạn Ly ra ngồi ở ghế sofa, thừa dịp vuốt vuốt bộ lông mềm mại của nó
Con mèo có vẻ như rất lười, ngủ 17 tiếng, lúc này lại nhắm hai mắt, cuộn tròn người thành một cục tiếp tục ngủ
Lam Diệp Phù nghĩ nghĩ rồi lấy điện thoại ra gọi cho Nam Cung Tử Phi, mắng hắn " Anh bị cái gì vậy? Tặng cho tôi con mèo, không nghĩ đến việc tôi về nhà mới liền mở hộp ra sao? Anh không sợ nó bị đói chết sao?"
Thế nhưng, cô lại nghe thấy tên kia cười cười " Con mèo đó rất thích ngủ, không ham ăn giống như ai a~"
Hắn đây là đang mỉa cô phải không?
" Em thích?" Hắn vẫn cười cợt nhả, nhưng cô ngay lập tức cúp điện thoại
Hắn là đang đùa giỡn cô phỏng?
" Chị không định đặt cho nó cái tên sao?" Lam Mạn Ly vòng một tay trước ngực, một tay cầm ly nước để uống, ngả lưng vào thành ghế " Sẽ không cứ gọi nó là mèo chứ?"
" Chị không giỏi đặt tên!" Cô thở dài
" Em cũng vậy! Thế nhưng, em thích đặt một cái tên nước Nhật!" Cô hồi đáp
" Nhật à?" Lam Diệp Phù chống cằm vẻ suy tư " Trong tiếng Nhật, mèo là neko. Nha, vậy đặt nó là Inu*đi!" (*"Inu", trong tiếng nhật, nghĩa là chó)
Lam Mạn Ly "..."
" Đúng không? Vô cùng độc đáo và đáng yêu!" Cô xách con mèo lên hôn vào mũi nó, thế nhưng nó khịt khịt mũi rồi quay đầu sang chỗ khác
Móa, Inu có vẻ kì thị cô thì phải?
" Có ai đặt tên mèo là chó sao?" Lam Mạn Ly vô ngữ
" Chẳng lẽ lại đặt là mèo?" Cô hỏi phản lại vẻ đương nhiên
Lam Mạn Ly thề, không biết trên thế giới thế nào, thế nhưng lần đầu tiên cô thấy có người đặt tên cho mèo là chó! Thật vô ngôn từ đáp trả!
----
Mỹ---
" Như thế nào như thế nào? Ý tưởng của tôi tuyệt vời chứ?" Lục Niệm Dạ vẻ mặt như cún con chờ được khen thưởng
" Không biết! Cô ấy không nói gì?!" Nam Cung Tử Phi hạ xuống điện thoại, cho vào túi
Hắn là phẫu thuật xong, tỉnh lại cũng khá nhanh, hiện tại ở trong phòng điều dưỡng. Ngày mai, hắn liền sẽ trở về. Trong quá trình hồi phục hạn chế tiếp xúc để tránh cho não bộ hoạt động nhiều, tránh tiếng ồn
" Tôi nghĩ món quà độc đáo như thế cô ấy sẽ thích!"
" Hi vọng là vậy!"
Nam Cung Tử Phi cho dù thế nào cũng không nghĩ rằng, hiện tại bản thân ưng ý món quà. Thế nhưng sau này, hắn liền sẽ vô cùng ghét con mèo đó
---
(Lục: thực ra thì trên TG có hai con mèo như thế, thế giới thật nha! Bạn mk có một con, mặc dù nhà không giàu. Mk cũng lấy ý tưởng từ con mèo đấy nhiều)