"Con khốn, mày dám..."
"Sao? Không giả bộ tình cảm bạn bè thân thiết nữa à? Trở mặt nhanh thế".
"Mày! Được lắm... Nếu vậy thì đừng trách tạo".
"Hư! Cô tính chuốc thuốc tôi rồi báo người của cô chụp hình tôi lại hủy hoại danh dự của tôi sao?"
"Sao mày biết..."
"Muốn người khác không biết trừ phi mình đừng làm".
Thuốc lúc này bắt đầu phát huy tác dụng, Lý Lệ không thể nhịn được nữa, bảo người của mình ra bắt lấy Bạch Sênh.
"Được! Nếu mày đã biết tạo cũng không giả bộ làm gì nữa. Người đâu...
"Bắt lấy nó!" Lý Lệ hét lên, đôi mắt đỏ ngầu và ánh lên sự điên cuồng.
Ngay lập tức, đám người của Lý Lệ lao tới phía Bạch Sênh. Tuy nhiên, cô đã chuẩn bị sẵn từ trước.
"Người đâu! Vào đây!" Bạch Sênh hô lớn, giọng đầy uy quyền. Ngay sau tiếng gọi của Bạch Sênh, những vệ sĩ của cô xông vào, nhanh chóng khiêu khích và khống chế đám người của Lý Lệ. Một trận hỗn loạn ngắn ngủi diễn ra, nhưng với kỹ năng vượt trội, những vệ sĩ của Bạch Sênh dễ dàng đánh bại ba tên lưu manh."Lý Lệ, cô tưởng tôi ngốc tới mức đến đây một mình sao?"
Bạch Sênh tiến lên phía trước, giọng nói lạnh lùng và cương quyết.
"Các người nghe đây. Những gì các người muốn làm với tôi thì hãy làm y chang như vậy với cô ta."
Lý Lệ hoảng sợ, cố gắng giãy giụa nhưng không thể thoát khỏi sự kìm kẹp của thuốc.
"Không! Các người không thể!"
Bạch Sênh nhìn thẳng vào mắt Lý Lệ, nhếch môi cười, "Lý Lệ, để tôi xem ai mới là người bị hủy hoại thật sự?"
Lý Lệ run rẩy, không thể tin vào những gì đang xảy ra.
"Bạch Sênh, cô dám..."
Cô ta nói không ra hơi, cơ thể bắt đầu mềm nhũn và rã rời.
"Các người ở lại xem họ hoàn thành công việc chưa? Xong rồi mới được rời đi, nghe rõ chưa?"
Bạch Sênh ra lệnh, ánh mắt không chút dao động.
Những vệ sĩ gật đầu, kéo Lý Lệ ra khỏi phòng. Lý Lệ vẫn cố gắng la hét nhưng giọng nói của cô dần yếu ớt, cơ thể mệt mỏi không còn sức kháng cự.
"Bạch Sênh, cô sẽ phải trả giá cho việc này!" Lý Lệ hét lên lần cuối trước khi bị lôi đi."Trả giá? Cô mới là người phải trả giá cho những gì cô đã làm." Bạch Sênh thì thầm, giọng nói lạnh lùng.
9:29
Sau khi Lý Lệ bị đưa đi, Bạch Sênh thở phào nhẹ nhõm nhưng lòng vẫn đầy quyết tâm. Những ký ức về quá khứ vẫn luôn ám ảnh cô, nhưng giờ đây, Bạch Sênh đã sẵn sàng bảo vệ bản thân mình khỏi những kẻ xấu xa.
"Tiểu thư, chúng ta đã chuẩn bị xe sẵn sàng. Bây giờ có thể về nhà." Một vệ sĩ báo cáo.
"Được, chúng ta đi thôi." Bạch Sênh nói, bước ra khỏi phòng với vẻ tự tin và kiên định.
Trên đường về, Bạch Sênh hồi tưởng lại những sự kiện đã dẫn cô đến quyết định này. Kiếp trước, cô đã tin tưởng hoàn toàn vào Lý Lệ, một người mà cô coi là bạn thân. Nhưng Lý Lệ đã phản bội, lợi dụng lòng tin của Bạch Sênh để hủy hoại cô. Những hình ảnh khiếm nhã của Bạch Sênh đã bị Lý Lệ lan truyền trên mang | xã hội, khiến danh tiếng của cô bị hủy hoại hoàn toàn. Không chỉ bị xã hội xa lánh, Bạch Sênh còn bị bạn bè coi thường.
Từ ngày ấy, Bạch Sênh đã thề sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương mình thêm một lần nào nữa. Cô luyện tập, học cách tự vệ và trở nên mạnh mẽ hơn. Và khi cô có cơ hội quay lại quá khứ, cô biết rằng đây là lúc để thay đổi tất cả. Cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho cuộc đối đầu với Lý Lệ, không chỉ để bảo vệ bản thân mà còn để trả lại tất cả những gì mà Lý Lệ đã gây ra cho cô.
Ngày hôm sau, điện thoại của Bạch Sênh đổ chuông, hiện lên tên của Lý Lệ. Cô nhấc máy, chuẩn bị tinh thần cho cuộc đối thoại.
"Con khốn! Mày dám chụp hình tao và đe dọa tao à?" Giọng Lý Lệ gào lên đầy tức giận và bất lực.
Bạch Sênh nhếch môi cười, giọng điềm tĩnh nhưng đầy khiêu khích."Phải, tôi dám đấy. Cô nên biết rằng, nếu còn giở trò gì với tôi nữa, những bức ảnh đó sẽ xuất hiện khắp nơi trên mạng. Cô nghĩ mình có thể đối phó với điều đó không?"
"Mày... Mày sẽ phải hối hận vì chuyện này, Bạch Sênh!"
"Ngược lại, Lý Lệ. Cô mới là người phải hối hận. Tốt nhất là từ giờ trở đi, hãy tránh xa tôi ra. Nếu không, cô sẽ không bao giờ biết mình còn có thể bị gì nữa đâu."
Lý Lệ nghẹn lời, cơn giận dữ khiến cô ta không thể nói thêm được gì nữa. Cô ta dập máy, nhưng Bạch Sênh biết rằng đây chưa phải là kết thúc.
Đặt điện thoại xuống, Bạch Sênh thở dài. Cô biết rằng Lý Lệ sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này. Nhưng cô đã sẵn sàng. Trong tâm trí cô, những ký ức đau thương từ kiếp trước trở nên mờ nhạt dần, nhường chỗ cho một tinh thần mạnh mẽ và kiên cường hơn bao giờ hết.
"Tiểu thư, có cần chúng tôi theo dõi Lý Lệ không?" Một vệ sĩ hỏi.
"Không cần. Cô ta sẽ tự biết đường mà im lặng thôi. Còn bây giờ, chúng ta cần chuẩn bị cho những bước tiếp theo." Bạch Sênh đáp, mắt nhìn vào bản kế hoạch trước mặt.
Cô biết rằng mình không chỉ đối đầu với một mình Lý Lệ mà còn nhiều kẻ thù khác đang chờ đợi. Nhưng với lòng quyết tâm và sự chuẩn bị kỹ lưỡng, Bạch Sênh tin rằng mình sẽ vượt qua tất cả.