- Mau..mau thả ta ra. Thả..a, đau quá... - Hắn cố gắng dãy dụa nhưng đã quá trễ, quá tin tưởng vào thuật ẩn thân của bản thân, nên không dùng linh lực chủ động phòng ngự, đến khi bất ngờ bị khống chế thì muốn phòng ngự cũng muộn. Hắn...căn bản là một cao thủ Địa Linh cảnh đỉnh phong, chỉ có điều là vẫn chưa lĩnh ngộ được địa tâm thôi.
- Thả ngươi? Ngươi là ai, đêm hôm khuya khoắt lại ẩn thân tiến lại gần ta? Ta là người đơn giản, nếu ngươi nói một chữ không hoặc là không biết thì...sẽ không chết ngay đâu. - Ý tứ rõ ràng, không cho chết ngay mà lưu lại từ từ hành hạ.
- Ta..ta là người Sát Nhân Cốc, chắc ngươi cũng rõ phong cách hành sự của cốc ta, chỉ nhận tiền không nhận người, không dính nhân quả, nếu ngươi dám giết ta thì cả nhà ngươi đều phải chết. Mau chóng thả ta ra, chuyện hiểu lầm lúc này ta không tính tới nữa. - Hắn lấy uy danh của Sát Nhân Cốc ra hù dọa, đúng là quy củ Sát Nhân Cốc, à không phải nói đến từ tổng bộ Sát Thần Cốc đời thứ nhất Cốc chủ lập ra, lấy thực lực của hắn lúc đấy là một tiên nhân, tuy nhiên thực lực không mạnh bằng ngũ hành đại tiên, hắn ra quy củ, tổ chức chỉ nhận tiền hoặc tài nguyên, không nhận người, nếu người thân của kẻ bị ám sát muốn báo thù thì phải tìm chủ thuê, Sát Thần Cốc sát thủ không liên quan gì đến ân oán hai người, đó chính là không dính nhân quả. Tất nhiên Sát Thần Cốc không công bố tin tức người thuê, trừ phi đối phương có thủ đoạn mạnh mẽ bức cung sát thủ. Nếu vi phạm trả thù sát thủ thì đơn vị cốc của sát thủ đó sẽ toàn lực trả thù, quy của hàng vạn năm, ít người dám phạm, kẻ dám vi phạm không phải thế lực lớn thì là bản thân mạnh mẽ khôn cùng.
- À, thì ra ngươi cùng bọn với tên sát thủ hôm qua, lại thằng nhóc họ Thiên thuê các ngươi tới đây chứ gì? Thế thì chết đi. Ngươi rất may mắn, vì ngươi chính là động lực cho tu vi tiến một bước tới Sứ Giả hậu kỳ, không thể chơi vui rồi ahaha.
- Khoan đã, ta..ta cũng không phải tới giết ngươi. Ta biết ngươi là mục tiêu được Thiên Thương Thiên thuê giết, nhưng mà ta chỉ phụ trách tới đây tra hỏi ngươi vì sao lão Lục chết thôi. - Lão Lục tức là tên sát thủ bị Lam Vũ headshot trưa hôm qua, Sát Nhân Cốc cả ngày hôm nay đã phái nhiều nhân thủ đi tra hỏi các nhân chứng hôm qua, cũng không ra manh mối gì tại sao tên sát thủ kia lại chết, chỉ nghe 2 âm thanh *Đoàng* *Đuỳnh* khá lớn, nhưng vẫn không biết cách gây án ra sao chứ đừng nói là hung thủ, có lẽ không phải do võ công gây ra mà là do một loại cơ quan vũ khí chăng? Một số trưởng lão đưa ra giả thuyết... Cuối cùng không có kết quả đành phái tên này tới tìm mục tiêu, kẻ cũng có mặt ngày hôm ấy để tra khảo.
- Tra hỏi??? - Lam Vũ mỉm cười.
- À..à không phải.. Khục khục... là hỏi thăm. - Đang nói thì phun ra một ngụm máu, thương thế này chưa đủ giết một cao thủ Địa Linh cảnh đỉnh phong, nhưng nếu không kịp chữa trị thì sau này để lại di chứng, thực lực thụt lùi, cả đời không tiến.
- Hỏi thăm cũng chết, nếu các ngươi đã không muốn dính nhân quả thì nhân quả này để ta lãnh thay cho. Cả 2 phe các ngươi, kéo hết tới đây. Nhìn kỹ, đây là thứ đã giết lão lục gì đó của các ngươi. - Hỏi một hai câu đã ra mục đích của đối phương, vậy thì không cần thiết nói nhảm nữa, Lam Vũ lấy ra khẩu Anaconda Colt chĩa thẳng vào thái dương của đối phương, *Đoàng* một phát...
Đối phương chết rồi Lam Vũ tiện tay xé rách không gian đưa thi thể hắn vào chốn hư không vô tận để trôi nổi đi đâu đấy thì trôi. Bản thân anh lúc đấy nhận được một luồng năng lượng lớn tiến vào cơ thể, đem tu vi nâng lên một tầng thứ, chính thức bước vào hậu kỳ tầng 4 Thời Không Sứ Giả. Cảm giác được chất lượng của tinh thần lực, đã mạnh mẽ hơn trước gần 6 lần, wow... điều đó chứng tỏ uy lực của các skill tùy biến tăng lên không chỉ 6 lần... Quá ngon.
Lam Kết Y từ đầu tới cuối không nói một lời, nàng càng thấy sự việc như thế lại càng cảm thấy sự yếu đuối của bản thân, nàng muốn mạnh hơn nữa, lần trong di tích này chính bản thân mình phải đạt được kỳ ngộ, phải cấp tiến tăng tu vi lên, nếu mình không đuổi kịp bước chân của hắn thì sợ có một ngày mình không còn tư cách bước chung đường với hắn nữa... Một con kiến có thể chơi chung với con người sao, đừng nói là yêu thương... Nàng bị ám ảnh nặng về thực lực. Đó là lý do vì sao ở Lam Thiên Vực nàng chẳng có bằng hữu, vì nàng nghĩ những người đó thiên tư thấp kém, ngang tuổi mình thì tu vi kém quá xa, lúc nàng vạn tuổi thì bọn hắn đã là đống xương khô làm sao có thể làm bạn được chứ, thực lực kém cũng không có tư cách để nàng quan tâm.. Nàng suy bụng ta ra bụng người.
- Ta muốn vào di tích chúng ta tách ra. - Lam Kết Y đột nhiên nói.
- Cô nói cái gì? Muốn tách ra? Cô muốn lang thang 1 mình trong di tích à?
- Đúng vậy, ngươi không thể theo ta cả đời đúng không? Nếu có một ngày ngươi rời khỏi ta, ta cần phải đủ mạnh mẽ để tiếp tục sống, nên ta muốn rèn luyện bản thân nghiêm khắc hơn. Ngươi yên tâm, Địa Linh cảnh sơ kỳ trong di tích lần này đã là cao thủ cỡ trung, ta tận lực tránh mấy tuổi trẻ thiên tài kia thì sẽ không có việc gì. - Đúng là do tứ đại thế gia cộng đồng chung ý kiến hạn chế độ tuổi của người tham gia nên có không ít thế lực chỉ có thể đem vào Nguyên Linh cảnh linh giả, bình thường thì tu vi này chỉ dám ở ngoại vi biên giới di tích lang thang tìm kiếm, không gặp người điên cuồng sát Địa Linh cảnh thì chắc sẽ không sao.
Lam Vũ trầm mặc một lúc, sau đó lại vẫn cười nhẹ:
- Tốt! Cô muốn tự thân mình cầu tiến, ta không cản ước mơ của người khác. Ta cùng muốn làm việc của mình, hi vọng cô có thể thành công.
.... Sáng ngày hôm sau, tất cả thế lực đều dắt con em mình tới cổng di tích, đứng dưới di tích cho người ta cảm giác nhỏ bé vô hạn, trước mắt là một cổng thành đổ nát, tuy nhiên tấm bảng đề hiệu Hoàng Kim Thánh Đô vẫn còn nhìn rõ dù đã vỡ không ít mảnh. Tuy là đống đổ nát nhưng lại khổng lồ, to lớn vĩ đại, người nào kiến thức rộng cũng đủ biết, Ngọc Thành, Hoàng Thành, Thiên Thành hay Tài Thành đều không có cái khí thế vô hình như thế này. Đứng trước cổng di tích có tới hàng chục ngàn người, trong đó đại đa số là người xem náo nhiệt, dù sao thì sự kiện này cả ngàn năm mới xuất hiện 1 lần.
- Người Ngọc gia tới rồi kìa, nhìn xem Ngọc Nhân Công Tử của Ngọc Gia. Đúng là mỹ nam như ngọc...
- Tài Gia chiến xa, a ta thấy người đứng trên đỉnh chiến xa kia nhìn xuống không phải Gia Thần Công Tử sao?
- Thương Thiên công tử, ta yêu ngươi...
- Hoàng Kim Tiểu Thư, Thánh Hoàng Vực đệ nhất mỹ nữ nha, chết ta mất, ôi tim ta... - Đệ tứ danh là Hoàng gia tam tiểu thư Hoàng Kim, vốn trước kia không phải tên Kim nhưng lấy thiên phú trác tuyệt Thái Kim Cương Thể, không tu hành mà lúc chiến đấu thân thể như thép, đối địch vững vàng áp chế đối thủ cùng cấp liền tự tin lấy tên của Thánh Triều trước làm tên mình, mệnh là Hoàng Kim. Tuy rằng người đời gọi Tứ Đại Công Tử nhưng Hoàng Kim thật sự là một nữ nhân.
Tứ đại thế lực, vốn là nhân vật chính của sự kiện này đều đã đến đầy đủ. Tài Thanh Thiên gia chủ tài gia cảm khái:
- Quả thật là thời đại của tuổi trẻ mà, nhớ ngày xưa chúng ta cũng là một tràng cảnh thế này đây. Mới đó đã hàng ngàn năm rồi, haha thật hoài niệm đúng không Thiên huynh, Ngọc huynh, Hoàng huynh.
- Tài huynh nói không sai, nói là tu luyện không năm tháng, quá nhiên đúng chuẩn. Thời đó 4 chúng ta ngang tài ngang sức, không ít ân oán, giờ nghĩ lại thời đó đúng là thiếu niên không suy nghĩ. Nhưng thời này có vẻ Tài huynh lệnh lang lực áp quần hùng rồi.
- Haha, Thiên huynh nói đúng, Tài huynh, người thật biết dạy con, chúng ta mong chờ màn biểu hiện lần này. Chỉ tiếc thay cho ta, đời này tốt nhất lại là nữ nhi, kế nghiệp Hoàng gia chúng ta lại không được. - Hoàng gia chủ thở dài, con gái rồi cũng phải gã, nếu làm gia chủ không phải cả Hoàng gia cúng cho đối phương sao, thế nên hắn phải chọn trong dòng chính 1 nam tôn tử, tuy không tệ nhưng thua xa Hoàng Kim.
- Hoàng huynh nói đùa rồi, lệnh ái thiên tư trác tuyệt Thái Kim Cương Thể cùng cảnh giới khó có đối thủ, nếu tiến một bước lên hậu kỳ thì con trai ta chưa chắc ổn thắng. - Tài Thanh Thiên cười nhẹ vuốt râu, tuy khen đối phương nhưng mặt thì không dấu được vẻ đắc ý,.
... Trở lại ở dưới cổng thành, 4 nhân vật "gần" chính đã tụ họp 1 chỗ. Bọn họ trò chuyện rất vui, cứ như bạn thân lâu năm không gặp, nhưng thật chất trong mỗi người đều chứa tâm tư riêng. Đúng lúc này Thiên Thương Thiên bỗng dưng cau mày, nhìn về phía góc tây nam có 2 bóng người lẻ loi đứng nhìn khung cảnh, chính là cặp Lam Vũ. Hắn cười gằn, tự dưng vì thuê sát thủ giết 1 thằng phàm nhân mà bị Sát Nhân Cốc truy cứu, mấy ngày nay làm phiền hắn liên tục, còn nói nếu không cho 1 công đạo thì sau này sẽ cho hắn đẹp mặt, từ nhỏ đến giờ còn chưa chịu ủy khuất lớn như vậy, Sát Nhân Cốc tuy ở Thánh Hoàng Vực này không lớn bằng Thiên gia hắn nhưng mà người ta có họ hàng với ông lớn trên "tỉnh" nha, trêu không được đành nuốt giận, giờ gặp thằng đầu sỏ gây phiền toái hắn cấp tốc bay lại chỗ hai người, đồng thời thi triển một chút kỹ xảo để tiện đường đường chính chính ra tay, hắn sau này chính là gia chủ Thiên gia, làm việc phải chú trọng mặt mũi gia tộc.
Lam Vũ đang trò chuyện vui đùa một chút với Lam Kết Y tự dưng có một thứ gì đó bay về phía anh với tốc độ rất nhanh, khó mà nhìn thấy bằng mắt thường, theo bản năng anh chụp lại. Là một viên ngọc, là ngọc để lưu trữ thông tin, đọc rõ thì là một môn Địa giai chỉ pháp Diệt Thiên Chỉ, ơ, tự dưng đứa nào rãnh nợ quăng võ chiêu cho mình đây. Lam Vũ tự hỏi đồng thời nhìn về hướng viên ngọc bay tới, thấy ngay Thiên Thương Thiên đã xuất hiện đối diện mình, hắn giận dữ hét lớn:
- Cẩu tặc to gan, dám lẻn vào Thương Thiên Viện trộm võ công. Ai cho ngươi lá gan đó? Lần này bắt tại trận người chạy đằng trời.
Lam Kết Y nhìn thấy người tới, nàng khó chịu:
- Xin lỗi ngươi, ta lại đem tới một phiền toái rồi. Ta thật vô dụng.
- Không có gì, chỉ là một con chó ghẻ hung hăng sủa người mà thôi, đừng quan tâm. Haha, hey, ngươi nói ta lẻn vào phủ ngươi trộm đồ, nhưng mà rõ ràng vài phút trước ngươi ném nó vào tay ta mà?? Kiếm cớ động thủ sao mà ngu thế, lẽ nào mấy thằng não phẳng chỉ có thể nghĩ ra chiêu này thôi à. Hahaha. - Lam Vũ không ngại thật thà nói thẳng.
Bị người giữa đám đông gọi là chó ghẻ, Thiên Thương Thiên nghiến răng, tuy nhiên không có biểu hiện thất thố:
- Giỏi lắm, hôm nay ta để ngươi chết không toàn thây. Cô nương, ta biết ngươi vô ý bị tiểu tặc này dụ dỗ, chỉ cần bây giờ ngươi rời xa hắn, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm lên ngươi.
- Má, câm miệng. Là đàn ông thì cứ động thủ đi, cường giả là người có nắm đấm mạnh chứ không phải một cái miệng rộng. Tao nói rõ ràng rồi đấy, muốn làm gì cứ làm đi, đừng có đứng đó nói nhảm. - Lam Vũ anh mới không có hứng thú đôi co cãi cọ hơn thua miệng lưỡi với đối phương như mấy bà bán cá ngoài chợ.
- Ngươi... - Thiên Thương Thiên sát ý hiện rõ trên mặt, rõ ràng hôm nay hắn nhất định phải lấy mạng chó của đối phương mới hả giận.
Đúng lúc này phương xa Tài Gia Thần đang đứng xem trò vui lên tiếng:
- Tiểu thư, ngươi thấy đấy! Ngươi đắc tội Thiên Thương Thiên, hôm nay khó thoát khỏi vận mệnh hoa tàn, chỉ có ta mới có thể bảo vệ ngươi, nếu ngươi bước về hướng ta một bước biểu rõ gia nhập Tài gia ta ngoại môn khách, ta liền hôm nay bảo vệ ngươi hoàn hảo. - Tài Gia Thần này không phải là đam mê sắc đẹp của Lam Kết Y, hắn tuy thưởng thức Lam Kết Y xinh đẹp, nhưng xinh đẹp hơn hắn cũng thấy rồi, hắn tu luyện một đời này áp đảo thế hệ trẻ Thánh Hoàng Vực không phải vì thiên tư hắn cao hơn 3 người kia bao nhiêu mà vì một lòng tu đạo, nhỏ giờ không tửu không sắc, gái gú chưa từng chạm qua, đối với hắn đã được xác định tương lai gia chủ, thiên kim tiểu thư hay mỹ nhân dạng gì không có, nên hắn muốn trong lúc còn trẻ còn tiềm lực tận lực thu thập nhân tài cùng tu luyện áp đảo những thế hệ trẻ khác, để một tương lai tới thời hắn làm gia chủ thì sẽ áp đảo 3 nhà khác. Hắn chính là nhìn trúng Lam Kết Y thiên tư.
- Tài huynh, ngươi nhất quyết đối chọi với ta sao? - Thiên Thương Thiên nét mặt đen lại, giọng rõ giận dữ.
- Thiên huynh muốn xử lý không phải kẻ trộm kia sao, ta chỉ bảo vệ vị tiểu thư này thôi.
- Thế...thì được, hôm nay ta cho Tài huynh ngươi mặt mũi. - Hắn cũng không muốn giết Lam Kết Y nên thuận thế theo luôn.
Lam Vũ nghe bọn nó 2 người một tung một hứng thì cười lớn:
- Hahaha, 2 người các ngươi có thể đi diễn hài được rồi đó. Ta nói qua 1 lần rồi mà, là đàn ông thì tiến lên dùng nắm đấm mà chứng tỏ bản lĩnh chứ đừng có đứng đó mà nói nhảm. Hai thằng đàn bà. - Hành động không dứt khoát khiến Lam Vũ khá mất kiên nhẫn, tuy nhiên một phần anh cũng muốn khiêu khích đối phương nhiều người càng tốt, chỉ cần gây thù hằn với mình thì vô trong di tích mùa săn này mới bội thu được, tu vi của anh...và tài nguyên cho Lam Kết Y.
Người trẻ tuổi tham dự di tích lần này ngoài 4 đại gia tộc ra thì còn nhiều thế lực vừa và nhỏ, đương nhiên rất muốn kết thân với 4 thứ lực lớn, mang lại lợi ích cho thế lực mình, cơ hội này sao có thể bỏ qua:
- Đúng là tuổi trẻ vô tri, hắn không rõ ràng mình đang đắc tội ai ư? 2 vị công tử, 2 thế lực lớn. Vực nay ai dám chứa chấp hắn đây haha.
- Đúng là ngu ngốc, trông hắn không có tí dấu hiện nào của linh lực, không khéo chỉ là phàm nhân. Ngại sống lâu...
- Ta dám cam đoan với các ngươi, thằng này có thể là vô vọng tu linh, nên muốn cùng tỷ tỷ đi du lịch linh giới hùng cảnh cho thỏa mãn trước khi chết.
- Thì ra là phế vật kiến thức hạn hẹp, không biết hổ đáng sợ thì làm sao có thể sợ hổ.
.... Rất nhiều người mỉa mai chê cười, xỉ nhục Lam Vũ với mục đích là lấy điểm trước mặt 2 gia tộc kia. Nhưng bọn họ không biết chỉ vì chút điểm hư vô không biết có ghi được hay không này mà vô tình ký tên mình vào sổ tử thần(Death Note kk).
Lam Vũ trong lòng cực độ kích thích, hận không thể ngay lập tức ra tay thể hiện, lão nhị sắp điên mất, dùng tinh thần lực để quan sát thì anh thấy hơn 90 % người tham dự xỉa sói mình, trong đó đa số là tụ tập trò chuyện nhỏ mỉa mai khinh thường, còn số ít mới dám lớn tiếng chê cười để ghi điểm.
- Ta nhớ mặt từng người rồi đó, chờ đợi thật khó chịu nha, tuy nhiên phải theo kế hoạch.
Đúng lúc này một tiếng kim loại minh vang dội trời đất, trời đất bỗng dưng tối dần, nhật thực bắt đầu, kim linh khí hỗn loạn cũng tan biến. Lam Vũ chớp thời cơ này kéo theo Lam Kết Y chạy vào trong cổ thành, thật sự anh không chờ nổi nữa rồi.
- Haha, chuẩn bị đi săn nào, lão nhị ta hôm nay phải tận hứng.... - Đang chuẩn bị vui thì trong hồn giới vang lên một âm thanh lạnh lẽo.
- Là của ta. - Lão tứ làm sao có thể cho qua một trường giết chóc này được, hiếm lắm mới có nha.
- Ta nữa. - Lão đại cũng không muốn thua bạn thua bè, anh cùng mong chờ. Còn lão tam dường như không hứng thú lắm, trong di tích không có đối thủ mạnh mẽ để chiến.
===== Anh em chuẩn bị chờ một màn kịch phản bội đê....