*3h chiều Biệt thự Hắc Long
- Mẹ nói sao ạ? - vẻ mặt hắn khẩn trương khi nhận được điện thoại từ mẹ hắn.
Năm người kia đồng loạt nhìn hắn không chớp mắt. Chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì rồi. Mẹ Bang Chủ nói
- Con, Gia Mẫn, Zibi và Zino cùng Bảo Hân có thể bay sang Mĩ ngay bây giờ không?
- Có chuyện gì xảy ra rồi sao? Mẹ vẫn ổn chứ? - hắn lo lắng muốn phát điên lên được.
Mẹ hắn đáp
- Không có gì đâu con đừng lo. Bác con đã lên kế hoạch và cần tụi con giúp đỡ! Mẹ mong sẽ gặp lại mấy đứa trong thời gian sớm nhất. Mẹ muốn nói chuyện với Gia Mẫn!
- Vâng.
Hắn đưa cái điện thoại cho nó
- Mẹ muốn gặp em!
Nó lấy điện thoại áp vào tai cất giọng nhẹ nhàng
- Con nghe đây mẹ!
Bà thở dài, sau đó cất giọng vui vẻ
- Con và Shin sống có hạnh phúc không?
- Dạ có thưa mẹ! - nó bỗng cảm thấy thương bà như chính mẹ ruột của mình.
- Mẹ thật sự cảm thấy hổ thẹn khi phải nhờ con giúp đỡ. Nếu con không muốn dấn thân vào chốn giang hồ nguy hiểm này thì con có thể sống cuộc sống trước đây của mình..... mẹ không ép! - nước mắt bà lăn dài trên má.
- Mẹ đừng nói vậy! Con - Hoàng Gia Mẫn dù có chết cũng sẽ bảo vệ mẹ và Hắc Long Bang đến cùng. Hãy đợi con!
- Cám ơn con dâu của mẹ! Mẹ nhất định sẽ chờ!
Nó cúp máy đưa đôi mắt đỏ hoe nhìn hắn
- Ta lên đường ngay bây giờ!
- Được rồi! Mọi người cố gắng thu dọn đồ đạc một cách nhanh nhất rồi tập trung ở đây nhé! - Zibi ra lệnh.
- Em cũng đi có được không? Biết đâu em có thể giúp được ít nhiều! - Mỹ Nghi e dè lên tiếng.
- Tớ tin cậu lần này! - nó đặt tay lên vai cô.
Mọi người tản ra thu dọn hành lí và lên máy bay ngay ngày hôm đó. Lòng ai cũng háo hức vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình.
Riêng chỉ có Ailee và Minh Hạo là không biết gì và bị bỏ ở lại. Tốt nhất là không nên cho chúng theo thì hơn.
......................................................