Mục lục
Vô Tận Kiếm Trang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Hưu vốn là một trong những người vây công hắc y lão giả.

Bất quá, thời điểm Lãnh Cát đột nhiên hướng đại hán mặt đỏ hạ sát thủ, cướp đoạt đến một quả Huyền Đan Lệnh, hắn cũng lập tức kịp phản ứng.

Đúng lúc này, hắc y lão giả hai chưởng liền đem hôi y lão phụ đánh chết. Hôi y lão phụ thi thể lóe lên điện quang, bỗng nhiên tan rã, thân thể dần tan thành mây khói.

Hiển nhiên đây là cấm chiêu cuối cùng của nàng, cái giá phải trả đó chính là hài cốt vô tồn, toàn bộ những thứ trên người cũng bị những tia lôi quang kia phá hủy.

Nhưng là... Lại có một vật không hề bị phá hủy, đó là một tấm lệnh bài màu bạc hình thù kỳ lạ từ trên người hôi y lão phụ rơi ra, sau đó liền rơi xuống vách đá phía dưới.

Mộ Dung Hưu nhờ đứng gần, vừa thò tay một cái liền đem tấm lệnh bài này vào tay.

Hắn không tham dự vây công hoàng bào quái khách, xoay người một cái liền như một đám khói nhẹ màu đen hướng về phương xa, phá vây rời đi.

Bốn phía có mấy tên Đỉnh cấp Huyền Tông kịp phản ứng cũng lập tức đuổi theo hắn, bất quá đại bộ phận người đều lưu lại tại chỗ, không hề động.

Bọn họ tự hiểu bản thân không phải đối thủ của Quỷ Diện Kiếm Khách Mộ Dung Hưu, dù đuổi theo cũng đoạt không được, như vậy còn không bằng ở lại chỗ này thử thời vận.

Hơn nữa, Mộ Dung Hưu tốc độ cũng nhanh đến kinh người, căn bản đuổi không nổi, trừ phi những Bán Vương cảnh, Chuẩn Vương kia. Nhưng bọn họ hoặc là đã có Huyền Đan Lệnh, hoặc là vì đoạt Bán Tử giai bí kíp nên căn bản không có thời gian phân thần.

...

Hoàng bào quái khách rống to một tiếng, một chưởng đem một gã Đỉnh cấp Huyền Tông ở trước mặt chấn nổ. Đại Di Quang Quyền Pháp triển khai, lại có thêm mấy tên Đỉnh cấp Huyền Tông vẫn lạc.

Lão quả thực rất tức giận.

Vốn cho rằng bí kíp đã đến tay, chính mình trở thành ngư ông lớn nhất, nhưng lão quả thật không ngờ hắc y lão giả lại có thể nhanh như vậy liền phục hồi tinh thần lại, khoảng cách dài như vậy rõ ràng còn có thể gây tổn thương đến bản thân mình.

"U Minh Quỷ Trảo!"

Trong nội tâm lão cực hận, đồng thời cũng càng thêm kiêng kị Bán Tử giai bí kíp. Nhưng xen lẫn sự kiêng kị, cho dù còn không kịp quan sát bản Bán Tử giai bí kíp trong tay là loại gì thì cũng khiến lão càng thêm quý trọng hơn.

Lại có mấy tên Đỉnh cấp Huyền Tông ngăn ở trước mặt lão.

Ngay khi lão đem mấy tên Đỉnh cấp Huyền Tông này diệt trừ, bóng đen nhoáng lên một cái, hắc y lão giả thình lình hiện ở ra trước mặt lão, không ngờ đã giãy giụa trói buộc mà đuổi tới đây.

Lão cười lạnh nhìn hoàng bào lão giả: "Có tâm cơ, có thủ đoạn, bất quá cũng chỉ tới đây mà thôi. Tiếp chiêu!"

Hét lớn một tiếng, hắc y lão giả liền công ra hơn mười trảo, mỗi một trảo đều phát ra thanh âm "Chi chi...", quỷ khí um tùm, bên trong màu đen âm u xen lẫn một chút tím nhạt, lộ ra vẻ cực kỳ lạnh lẽo.

Rất rõ ràng, đây là U Minh Quỷ Trảo đã thúc dục đến cực hạn.

Hiển nhiên, hắc y lão giả trong nội tâm quả thật cực kỳ hận hoàng bào lão giả, lần này ra tay liền không chừa một lối thoát nào, mỗi chiêu đều gần như đã dốc toàn lực, hơn nữa tất cả đều là sát chiêu.

Hai người đại chiến cùng một chỗ.

Hoàng bào lão giả trong nội tâm phát khổ, mặc dù cực kỳ không muốn nhưng cũng biết một lần vừa rồi đã khiến hai người trở thành kẻ thù. Trừ phi lão chịu đem bí kíp trả lại thì hắc y lão giả mới có thể tạm thời buông tha cho.

Bất quá, lão tới đây chính là vì quyển bí kíp này. Hiện tại thật vất vả bí kíp mới vào tay mình, lão làm sao có thể dễ dàng đem nó giao ra.

Cho nên, mặc dù không muốn nhưng lão cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ vững tinh thần, đại chiến với hắc y lão giả. Cuộc chiến đấu giữa hai gã Chuẩn Vương đỉnh phong cường giả cực kỳ kịch liệt, mọi người xung quanh căn bản không thể chen vào mà chỉ có thể đứng thành một đoàn đem bọn họ vây vào giữa, không cho bọn họ chạy trốn.

Trong giây lát, hơn mười chiêu đã đi qua.

Một trăm.

Hai trăm.

...

Sau năm trăm chiêu, hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách đều hiện ra vẻ mệt mỏi, cho dù là đỉnh cấp cường giả như bọn họ cuối cùng cũng có thời điểm có sức mà không dùng được. Nhất là đối mặt loại đối thủ đồng cấp này, không thể không tùy thời dùng 200% tinh thần, thúc dục toàn lực để chiến đấu, cảm giác mỏi mệt so với thực tế vì vậy cũng tới nhanh hơn.

Hai người giao thủ hiện tại rõ ràng đã trở nên chậm chạp, mỗi một chiêu uy lực cũng không lớn bằng lúc trước. Điều này liền khiến cho đám người vây xem xung quanh không khỏi con mắt sáng ngời, thấy được cơ hội.

Kiếm khách râu dài cùng xích y bạch mi trắng lão nhân liếc nhìn nhau một cái.

Kiếm khách râu dài xuất thủ trước, mộc kiếm nhẹ nhàng đâm ra. Một chiêu này nhìn như không hề có kỹ xảo, nhưng lại nhằm ngay vào sơ hở của hoàng bào quái khách.

"Ám Sát Thức!"

Mà xích y bạch mi lão nhân ngay lập tức cũng đồng thời ra tay. Lão vỗ hộp kiếm sau lưng, chiếc hộp này liền đột nhiên chia năm xẻ bảy. Bên trong, một thanh trường kiếm hình thù kỳ quái, có hai đầu mũi kiếm hình cong đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, rơi xuống trong tay bạch mi lão nhân.

Lão quát nhẹ một tiếng, thanh trường kiếm hình thù kỳ lạ ở trong tay liền đột nhiên chấn động, tản mát ra vạn đạo thanh sắc quang mang hình loan nguyệt, một vòng rồi một vòng bắn tới, bao phủ toàn thân hắc y lão nhân.

Cùng lúc đó... Những người còn lại cũng đồng thời ra tay. Trong khoảng thời gian ngắn, công kích đầy trời đập vào mặt hai người. Hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách mỗi người trong cùng một thời gian đều phải đối mặt hơn mười người đồng thời công kích. Dù cho bọn họ thực lực rất kinh người nhưng lúc này cũng không khỏi dừng lại, không thể không tạm thời buông tha cho tranh đấu, ngược lại quay sang đối mặt với vô số công kích đang bắn tới.

"Phốc, Phốc..." Mấy tiếng nhẹ vang lên.

Hắc y lão giả một chưởng đem một trong mấy kẻ xông vào đầu tiên là tên Bán Vương cảnh trung niên mặt ngựa đập thành nhão nhoét, rồi sau đó một lần nữa xuất chưởng, liền có thêm ba bốn người tử vong đương trường.

Mà hoàng bào lão giả cũng không chút yếu thế, giữa ngón tay chẳng biết lúc nào đã có thêm một thanh ngân lam sắc đoản kiếm rộng chỉ bằng hai ngón tay, dài chừng ba tấc*.

*1 tấc(thốn)=3,33 cm.

"Phốc." Thanh ngân lam sắc đoản kiếm nhìn như ngắn, nhưng lại vô cùng sắc bén này liền không có bất kỳ trở ngại nào, trực tiếp xuyên cổ họng người cách lão gần nhất ở bên trái, Bán Vương cảnh ma y phụ nhân.

Ma y phụ nhân hai mắt trợn trừng, không thể tin nhìn hoàng bào lão giả, dường như không nghĩ tới vào thời điểm này lão còn ẩn tàng sát chiêu, chết không nhắm mắt. Theo hoàng bào quái khách mặt không chút biểu tình chậm rãi đem kiếm rút ra, thân thể nàng liền lập tức mất đi điểm tựa, lăng không từ mấy ngàn thước không trung rơi xuống trên một tảng đá xanh lớn, thịt nát xương tan.

Một vị Bán Vương cảnh đỉnh cấp cường giả, vẫn lạc.

Rồi sau đó, hoàng bào lão giả tay vừa động, ngân lam đoản kiếm vẽ nên từng đạo lam quang tinh tế ngăn lại thanh mộc kiếm của kiếm khách râu dài, rồi sau đó lại thuận thế xẹt qua cổ mấy tên Đỉnh cấp Huyền Tông khác ở xung quanh. Mấy tên Đỉnh cấp Huyền Tông còn chưa kịp phản ứng liền cảm thấy có chút mát lạnh, lập tức ở trên cổ liền có thêm một vết cắt mảnh mai.

"Phốc Phốc..." Mấy người kia không hề có dấu hiệu bỗng nhiên từ trên cao ngã xuống, khi rơi xuống được một nửa thì trên cổ mới phun ra máu tươi như suối, chết không nhắm mắt.

Những người xung quanh thấy vậy liền lập tức dừng lại, trong nội tâm lạnh xuống, không khỏi vô ý thức lui ra phía sau mấy bước. Vì vậy, vòng tròn xung quanh hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách bắt đầu dần được nới rộng ra không ít.

Bất quá ——

Hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách mặc dù thực lực kinh người, chẳng những không bị mọi người vây công mà hoảng loạn, ngược lại còn giết thêm mười mấy người, nhưng là... Bọn họ dù sao chiến đấu đã lâu, thể lực suy kiệt, cho nên cũng không có khả năng thấy rõ tất cả sát chiêu.

Thời điểm khi hắc y lão giả đánh chết trung niên mặt ngựa, lại đánh chết mấy tên Đỉnh cấp Huyền Tông đang vây công thì cùng lúc đó kiếm của kiếm khách râu dài cũng đã đến.

Hắn ra chiêu mặc dù rất nhẹ nhàng, trường kiếm trong tay cũng là loại bình thường, thế nhưng một chiêu kiếm này của hắn lại không tầm thường chút nào.

"Phốc" một tiếng vang nhỏ vang lên, mộc kiếm của kiếm khách râu dài nhẹ nhàng điểm vào vai trái hắc y lão giả.

Máu tươi nở rộ.

Mà cùng một thời gian, phảng phất như u linh, một thanh kiếm liền lặng yên không một tiếng động từ trong đám người lướt đi, như một con linh xà điểm vào chân trái hắc y lão giả.

Người xuất kiếm không phải ai khác, đúng là tên hoàng y tinh quan bạch mi nam tử tự xưng "Huyền Tâm Tố Kiếm" Ngô Nhạn Thu.

Hắc y lão giả trong phút chốc liền bị trọng thương. Một kích toàn lực của hai vị Bán Vương cảnh cường giả đã khiến cho lão bị thương không nhẹ. Cảm giác đau đớn xen lẫn phẫn nộ liền khiến lão lập tức phát ra thanh âm gào thét như sư tử rống, hai mắt đỏ thẫm, cả người đều lâm vào trạng thái điên cuồng.

"U Minh Xuyên Tâm Trảo!" Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Hét lớn một tiếng, hai cái cự trảo màu tím đậm đột nhiên trống rỗng xuất hiện, chỉ một chưởng liền đem hai gã Bán Vương giả vừa đánh lén hắn đập bay hơn mười trượng, thổ huyết từ không trung bay xuống.

Bất quá, hắc y lão giả cũng là ngực khó chịu. Hiển nhiên, vận dụng một chiêu này cũng khiến cho lão bị thương tổn rất lớn.

Mà càng nhiều người nữa lúc này cũng đang hướng phía lão mà công tới.

Hoàng bào quái khách bên kia cũng cũng không khá hơn chút nào.

Lão mặc dù dùng thanh ngân lam sắc đoản kiếm trong tay đánh bại được xích y bạch mi lão nhân, bất quá lại không có phòng bị dưới bàn chân cùng sau lưng.

Tử y thiếu phụ một đôi Phân Thủy Nga Mi Thứ nặng nề mở ra hai cái lỗ nhỏ ở sau lưng lão, khiến cho máu tươi màu xanh không ngừng chảy ra, tựa hồ đã bị dính độc!

Hoàng bào quái khách gầm lên giận dữ, một chưởng liền đem tử y thiếu phụ chụp lên giữa không trung. Nhưng vừa lúc đó, dưới bàn chân lão, công kích của lục bào quái khách lúc này cũng đồng thời đánh tới.

Trên lòng bàn tay hắn chẳng biết lúc nào đã có thêm một đôi ngân sắc tiêm trảo. "Phốc Phốc" hai tiếng, liền xuyên qua hai đùi hoàng bào quái khách. Bất quá, cùng lúc đó hoàng bào quái khách dưới cơn giận dữ, khí thế toàn thân bỗng nhiên tăng mạnh, nhịn đau đạp một chân về phía hắn.

"Cờ rắc...!"

Lục bào quái khách cái đầu lệch phương hướng, hai mắt trừng lớn, máu tươi điên cuồng phun ra. Rồi sau đó, cả người liền phảng phất như một khối thiên thạch hướng mặt đất phía dưới mà rơi xuống, sắc mặt chậm rãi biến thành xám trắng, tuyên cáo hắn đã tử vong.

Trừ đi trung niên mặt ngựa cùng ma y phụ nhân, thêm vào hôi y lão phụ cùng đại hán mặt đỏ trước đó cũng đã chết ở trong tay Lãnh Cát cùng hắc y lão giả, lục bào quái khách đã là đỉnh cấp cường giả thứ năm chết ở Ngạ Quỷ Than Đồ.

Mấy người còn lại cũng không chết thì bị thương, không còn sức đánh một trận.

Bốn phía, mọi người thấy thế cũng không khỏi câm như hến, than thở chiến lực của hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách không thôi.

Bất quá, càng nhiều người nữa cũng nhìn thấy cơ hội. Hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách trải qua mấy kích này đã biến thành nỏ mạnh hết đà, Bái Nguyệt công tử, Cổ Nguyệt Huyên hai người tiếp tục làm khó dễ.

Bái Nguyệt công tử Nam Cung Ly Hàn hai tay vừa nhấc, chưởng ảnh ẩn hiện vô số nguyệt quang, đúng là một môn tuyệt học bất truyền của Nam Cung —— Lam giai Đỉnh cấp bí pháp, Bái Nguyệt Chưởng.

Mà Cổ Nguyệt Huyên cả người lại giống như như một tia nước gợn, trên không trung không ngừng chiết xạ ra vô số hình chiếu, biến ảo bất định, đúng là công pháp mà nàng mua được ở bên trong Kỳ Thiên Ngoại Các, Lam giai đỉnh cấp bí kíp —— Vô Thủy Biến Ảnh Quyết.

Bái Nguyệt công tử một chưởng nặng nề đập vào ngực hoàng bào quái khách, tay hơi duỗi, định lấy đi bản Bán Tử giai bí kíp trong lòng bàn tay lão.

Mà Cổ Nguyệt Huyên phát sau mà đến trước, cả người dùng tốc độ càng nhanh hơn bay vụt tới, né qua vô số công kích, ngón tay đã trước một bước chạm vào bản bí kíp trong tay hoàng bào quái khách.

Hoàng bào quái khách gầm lên giận dữ: "Muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao, mơ tưởng!" Trên người lão đột nhiên tỏa ra ngàn vạn đạo ánh sáng màu vàng, bên ngoài thân thể bay lên một tòa kim sắc tượng Phật.

Tượng Phật một tay chỉ trời, một bàn tay cầm một chiếc đèn cổ màu vàng, bên trong tỏa ra ánh lửa đỏ *.

*na ná như chiếc đèn trung thu.

"Lam giai Đỉnh cấp phòng ngự Huyền kỹ —— Kim Đăng Phật Thể!"

Kim quang chấn động, liền đem bàn tay Bái Nguyệt công tử cùng Cổ Nguyệt Huyên văng ra. Bất quá, liên tục bị thương cũng khiến lão yết hầu khẽ động, nhịn không được liền phun ra một ngụm máu tươi, ánh sáng màu vàng quanh thân cũng mờ dần.

Nhưng vào lúc này... Một đạo thân ảnh đỏ như lửa, dùng tốc độ cực nhanh từ trong vô số người đang vây công đột nhiên xuyên ra, vặn vẹo một cái, bàn tay duỗi ra liền phá vỡ Kim Đăng Phật Quang quanh thân hoàng bào quái khách. Rồi sau đó đạo thân ảnh này khẽ vươn tay, liền đem bản Bán Tử giai bí kíp kia trảo vào trong tay.

Hoàng bào quái khách giận dữ, tay co rụt lại. Mà người nọ tay lại kéo một phát. "Rầm..." Một tiếng, bản Bán Tử giai bí kíp lụa không phải lụa, giấy không phải giấy phát ra một tiếng tiếng nổ chói tai, đột nhiên chia làm hai nửa, hoàng bào quái khách cùng thần bí nhân đột nhiên ra tay này mỗi người cầm một nửa. Mọi người xung quanh thấy vậy cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Thần bí nhân được nửa bộ bí kíp hơi sững sờ, bất quá lập tức liền kịp phản ứng, không kịp đoạt nửa bộ còn lại, cả người bay ngược ra, hướng phía ngoài đám người điên cuồng chạy đi.

Nhưng là... Tất cả mọi người đều rất quan tâm quyển bí kíp này, cho nên sao có thể để cho hắn thành công đoạt đi. Chỉ trong nháy mắt, những người vốn đang rất kinh ngạc liền kịp phản ứng.

"Liệt Vân, Xuyên Thạch!"

Hét lớn một tiếng, tên xích y bạch mi lão giả xuất thủ trước, kỳ kiếm hình cong trong tay phát ra vạn đạo quang hoa như ngân hà, hướng về đạo nhân ảnh kia bắn tới.

Người nọ vốn đang chạy vội liền đột nhiên cảm giác được nguy hiểm sau lưng, thân hình nhất thời dừng lại. Sau đó đạo nhân ảnh này chẳng những không trốn mà ngược lại xoay người, bàn tay vừa nhấc, lòng bàn tay lật lên, chậm rãi lộ ra bên trong một miếng hoàng đồng cổ kính màu xanh.

Xích y bạch mi lão giả khẽ giật mình, còn không kịp phản ứng đây là vật gì.

Lập tức, một tia sáng hình tròn màu vàng tím như ánh lửa của đèn cầy đột nhiên từ trong gương đồng của thần bí nhân kia lao ra, xuyên qua thanh kiếm hình cong của xích y bạch mi lão giả, bắn thẳng vào lồng ngực lão.

Tia sáng màu vàng tím ở phía trên thân thể của lão dừng lại một chút, rồi sau đó hào quang càng là tăng lên. Dưới tình huống không dám tin của tất cả mọi người, xích y bạch mi lão nhân liền bị tia sáng màu vàng tím này từng chút từng chút một đốt thành tro bụi.

Một tấm xích kim sắc lệnh bài từ bên trong thân thể đang bị thiêu đốt của lão lao ra, hồng quang đầy trời chiếu tới trăm dặm.

—— Huyền Đan Lệnh Bài!

Mọi người toàn bộ ngẩn ngơ. Lập tức, càng nhiều người liền điên cuồng hướng về địa phương miếng lệnh bài kia rơi xuống. Mà đuổi theo trước nhất, không hề nghi ngờ là Bái Nguyệt công tử cùng Cổ Nguyệt Huyên hai người.

Bất quá, cuối cùng vẫn là Bái Nguyệt công tử tài cao hơn, duỗi tay ra, cong lên, liền đem tấm lệnh bài này nắm vào trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK