Mục lục
Khờ Nữ Thổ Hệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thiện Đức chân quân vừa định lại đánh lần nữa, tay đều nâng lên mà nghe vậy thì sửng sốt, sau thoáng quay đầu nhìn vị này bên cạnh, thấy nàng không có gì khác thường liền trừng mắt nhìn tiểu nghiệt đồ còn ngồi xổm trên mặt đất liếc mắt một cái, phất tay áo bối tay bước đi hướng về phía hang động.
Lão nhân vừa đi, Hàn Mục Vi lập tức đứng dậy dịch tới bên người lão tổ tông, ánh mắt nhìn khối Dưỡng Hồn Mộc to bằng ngón tay cái, nhẹ giọng hỏi: "Ngài đang xem cái gì vậy?" Nàng vừa mới bị đánh, lão tổ tông một chút phản ứng đều không có, việc này làm cho người ngoài có một loại ảo giác nàng bị thất sủng.
"Xem Dưỡng Hồn Mộc" Nơi này có một sợi thần hồn của Tiêu lang, tuy rằng thần hồn có ký ức liên quan đến nàng bị rút ra nhưng Chung Ly vẫn là cảm thấy phá lệ may mắn, có lũ thần hồn này, chờ nàng trọng tố thân thể xong, khi tìm người liền có phương hướng, nàng tiểu tâm mà thu hồi Dưỡng Hồn Mộc, xoay người nhìn về phía Hàn Mục Vi: "Người vừa nãy là sư phụ con?"
Hàn Mục Vi gật đầu: "Đúng vậy" Nàng sờ sờ cục u nhỏ ở trên đầu "Ha hả, sư phụ của con khá tốt" Nhưng mà tính tình có chút táo bạo, làm người có điểm ì ạch, lớn lên có chút xin lỗi..
"Ta đây liền an tâm rồi" Ở Tàng Minh Giới phi thường kiêng kị thầy trò bất luân cùng người, yêu cẩu hợp, Chung Ly tin tưởng ánh mắt của tiểu hậu bối nhà nàng, nghĩ vậy nàng không khỏi lại nhìn về phía Mộc Nghiêu đang ở một bên.
Cái gì yên tâm? Tâm của Hàn Mục Vi hơi lạnh, chẳng lẽ lão tổ tông cũng thích phương pháp giáo dục đòn roi? Giương mắt thấy nàng đang nhìn chằm chằm Mộc Nghiêu, Hàn Mục Vi lập tức tiến lên một bước, chặn ánh mắt xem kỹ của nàng, truyền âm nói: "Lão tổ tông, chuyện của con ngài không cần nhọc lòng, không đến Nguyên Anh con sẽ không suy xét kết đạo lữ."
Chung Ly suy nghĩ một hồi, cũng thấy có lý: "Thôi được rồi" Nói xong liền hóa thành một sợi sương đen trở lại Tụ Hồn Đăng, giống phía trước mà thu nhỏ Tụ Hồn Đăng treo ở tai trái Hàn Mục Vi "Ta tu luyện trước, có chuyện gì con gọi ta là được."
"Dạ" Hàn Mục Vi ngắm Mộc Nghiêu một cái, sau quy quy củ củ mà đi tới bên cạnh hắn: "Đại sư huynh, đêm nay sao ngài lại tới nhanh như vậy, là ở gần đây sao?" Trừ bỏ tò mò, còn lại nàng thật không biết nên nói cái gì, hiện tại nơi này cũng chỉ thừa hai người bọn họ cùng Hạ Từ Minh.
Lúc nãy khi Hàn gia lão tổ tông xem kỹ cùng biểu hiện của Hàn Mục Vi đã nói cho hắn, chỉ sợ vị kia cùng tổ phụ hắn có tâm tư giống nhau, Mộc Nghiêu bất đắc dĩ cười nhạt, sau ngưng thần nhìn về phía hắn vị tiểu sư muội này vừa ra cửa liền có sự, trầm giọng nói: "Trong tông có hai cái Trúc Cơ đệ tử ở Vân Biên Nhai này ngã xuống, ta lại đây điều tra nguyên nhân cái chết."
Hắn nhắc tới Hàn Mục Vi liền minh bạch: "Nơi này bởi vì linh khí mà ban đêm sẽ có bạch cốt xuất động tìm kiếm huyết nhục, ban ngày ta đã xem xét Vân Biên Nhai, tìm được mười bảy cái xác chết bị gặm c ắn."
Đệ tử bình thường khi ra tông môn đều sẽ không có tông môn phục, mười bảy cái xác chết nàng chỉ nhặt được ba cái túi trữ vật, còn không có tới kịp lật xem cho nên cũng không rõ ràng lắm nơi đó có đệ tử của Thiên Diễn Tông hay không?
"Bạch cốt săn huyết nhục?" Hạ Từ Minh nửa ngày không hé răng rốt cuộc nhiều một câu: "Gần đây Vô Cực Tông cũng có mấy cái đệ tử bị chết ở Vân Biên Nhai, ta tra xét mấy ngày có thể xác định vấn đề chính là Vân Biên Nhai nsyf" Chỉ là không nghĩ tới do bạch cốt tác loạn, càng không dự đoán được chính mình cũng sẽ thân hãm Vân Biên Nhai.
Mộc Nghiêu nhìn về phía hang động, suy nghĩ một lát mới ra tiếng: "Tối nay không tiện, đêm mai chúng ta lại đi ra ngoài đi một vòng, nhìn xem tình huống."

Vân Biên Nhai đã từng là nơi hung hiểm, ngầm chôn bạch cốt không ít.

Nếu đúng là bạch cốt tác loạn, nơi đây lại có bí cảnh hiện thế, kia Thiên Diễn Tông liền phải rửa sạch vài thứ kia trước tiên để tránh đến lúc đó khi bí cảnh hiện thế, đại lượng linh khí tinh thuần tràn ra sẽ dẫn phát đến náo động không cần thiết, làm người có cơ hội thừa dịp.
Ý của Hàn Mục Vi chính là như vậy, rốt cuộc hiện tại cấm chế của bí cảnh đã buông lỏng liền dẫn phát đến nhiều huyết án như vậy, nếu khi bí cảnh hiện thế thật chỉ sợ sẽ không tốt: "Được" Việc này còn phải đăng báo tông môn nữa.
Ngoài động, Hải Vân đạo tôn của Vô Cực Tông lúc này đã bị tức giận đến mau bốc khói, chẳng những trên mặt treo màu, tay áo bên phải còn thiếu một đoạn, đứng ở đỉnh núi chỉ vào Thích Giáp thét hỏi: "Thiên Diễn Tông các ngươi không phải luôn luôn tự giữ danh môn chính tông sao? Thế nhưng lấy nhiều đánh ít."
Con mẹ nó, Hải Vân hắn tu ma bọn họ không biết sao? Một cái lôi linh căn Thích Thông cũng đã đủ làm hắn mệt, Thích Giáp là kiếm tu thế nhưng cũng không biết xấu hổ mà trộn lẫn một chân, này không phải ỷ thế hiếp người thì là cái gì?
Thích Thông đứng nghiêng đối diện với Hải Vân giống như xem ngốc tử mà nhìn chằm chằm Hải Vân: "Ngươi bị ngốc sao, nơi này lại không phải sinh tử lôi ở Thái Ất sơn, lại không phải một chọi một, chúng ta vì cái gì không thể hai đánh một?" Nếu không phải nhìn bộ dạng này của chính mình, tâm tình cũng không muốn ra cửa, hắn đã sớm đi gặp vài vị kia của Vô Cực Tông.
Lúc này còn biết theo chân bọn họ ồn ào lấy nhiều đánh ít, vậy Thiên Diễn Tông bọn họ gần hai ngàn năm qua ăn những cái đó mờ ám lại nên tìm ai kêu oan? Còn không phải gáng nuốt.

Mới vừa nãy nếu như Hải Vân cẩu đồ vật này chống đỡ thì hắn đã thuận tay vặn đầu của Hạ Từ Minh, xem hắn còn như thế nào ra cửa lừa tiểu cô nương?
Đúng rồi, cái này nói không được, Hải Vân liếc mắt nhìn tay áo của chính mình còn một nửa, tự giễu cười khẽ, nhìn về phía Thích Giáp.
Thích Giáp cầm Xích Mộc Kiếm trong tay đứng ở tòa núi phía dưới bên phải Hải Vân, hắn biết Hải Vân nghĩ muốn cái gì: "Chúng ta đã đánh suốt một canh giờ" Đồ vật kia có cái gì, ba người cũng đều chưa đánh thả ra cho nên Vân Biên Nhai thật ra không có chịu tổn thương gì "Hải Vân, ngươi muốn cái gì liền nói thẳng đi?"
Hắn chờ chính là những lời này, mục tiêu của Hải Vân rất rõ ràng: "Đã nghe nha đầu kia của Hàn gia mang Lôi Âm Ô Canh Trúc về là sống?" Việc này người nên biết đều biết, đây cũng là kết quả mà Thiên Diễn Tông muốn.

"Ngươi muốn mời Lôi Âm Ô Canh Trúc vì ngươi hộ pháp?" Nháo đến bây giờ, Vô Cực Tông đều không có người tới, Thích Giáp liền biết Hải Vân đánh chủ ý gì, chỉ là hôm nay hắn không cự tuyệt hắn, đương nhiên có điều kiện bàn lại với nhau mới được.
Hải Vân gật đầu, hắn nhiều nhất chỉ có thể chờ hai trăm năm, với Luyện Hư cảnh tu sĩ tới nói thì bế quan một lần đều không ngừng hai trăm năm, cái này sao làm hắn không vội được? Mà càng kéo dài tiến giai lôi kiếp càng hung hiểm, hắn có thể cảm nhận được.
Thích Giáp thu hồi Xích Mộc Kiếm, bối tay mà đứng, một trận gió nhẹ thổi qua, cẩm y theo gió khẽ bay: "Chuyện này ta có thể làm chủ đáp ứng ngươi."
Gần hai trăm năm trong tông cũng chỉ có Thiện Đức cùng Thiên Trúc khả năng muốn độ tiến giai lôi kiếp, Thiện Đức vốn là lôi linh căn tu sĩ, tự thân lại biết pháp trận, trên người cũng không đeo nhân quả, độ tiến giai lôi kiếp là nắm chắc.

Đến nỗi Thiên Trúc, Hàn Hiển chưa ngã xuống, tâm ma của hắn đã phá, chỉ cần chuẩn bị thích đáng thì độ Luyện Hư lôi kiếp đối với hắn cũng có thể qua.
Lại nói đến Hải Vân, Xuất Khiếu lôi kiếp của hắn đã kéo dài ngàn năm, phỏng chừng đến lúc đó mặc dù có Lôi Âm Ô Canh Trúc tương trợ thì hắn muốn thành công độ kiếp cũng không phải dễ dàng như vậy.

Lui một vạn bước mà nói, liền tính hắn thành công độ kiếp lại như thế nào, lôi kiếp đối với ma tu có sát thương đủ để cho hắn sau khi độ kiếp trong vòng hai trăm năm không ra Vô Cực Tông được.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.


Trồng Trọt Làm Giàu Tại Dị Giới
2.

Trúc Mã Không Yêu Tôi
3.

Tháng Năm Đổi Dời
4.

Triệt Sắc Tây Y Hà
=====================================
"Điều kiện?" Hải Vân tuy vui nhưng cũng là người minh bạch, nguyên nhân có thể làm Thích Giáp nhượng bộ, hắn đại khái cũng có thể đoán được: "Trước đó ta nhắc nhở ngươi một câu, một khi bí cảnh hiện thế, liền tính không có Vô Cực Tông, Thiên Diễn Tông muốn độc chiếm cục thịt mỡ này cũng khó."
Vân Biên Nhai có thật sự chôn bí cảnh hay không hắn cũng chỉ là suy đoán, bất quá theo biểu hiện của hai người Thích Thông, Thích Giáp thì chỉ sợ là tám, chín phần là thật.

Nếu là bí cảnh, trừ phi Thiên Diễn Tông địch nổi thực lực tu tiên của Thương Uyên giới, bằng không vẫn là ở thời gian trước thấy rõ tình huống để tính toán.

"Cái này liền không cần ngươi nhắc nhở" Hắn vừa mới thu được truyền tin của Phượng Minh, hiện tại đang suy xét việc này, theo như lời Hải Vân nói thì Thiên Diễn Tông muốn độc chiếm bí cảnh này là rất khó, nhưng ngoại giới muốn chiếm tiện nghi dễ dàng cũng không đơn giản như vậy: "Ta chỉ cần ngươi trấn trụ Vô Cực Tông hai trăm năm là được."
Thích Giáp nhìn thẳng Hải Vân: "Hai trăm năm sau bổn tông sẽ thỉnh Lôi Âm Ô Canh Trúc trợ ngươi độ lôi kiếp" Đây là Thiên Diễn Tông có thể xá lợi, hắn tin tưởng Hải Vân sẽ đồng ý, bởi vì hắn không có lựa chọn nào khác.
"Vậy hai trăm năm sau thì sao?" Hai trăm năm cũng là điểm mấu chốt của hắn, Hải Vân có thể tiếp thu: "Thiên Diễn Tông tính toán như thế nào?"
Bí cảnh này vốn chính là người của Thiên Diễn Tông phát hiện, Thiên Diễn Tông hành sự tuy luôn luôn điệu thấp nhưng lại cực kỳ bá đạo.

Các tông các môn không muốn đua đến ngọc nát đá tan, vậy nhượng bộ tất yếu phải có, hắn cũng rõ ràng điểm này mới cùng Thích Giáp nói điều kiện, bằng không những lão gia hỏa đó trong tông không hảo tống cổ.
"Còn có thể tính toán như thế nào?" Thích Giáp cười nhạo: "Đương nhiên là ba tông sáu môn một chùa chiền tề tụ Thái Ất sơn, bắt đầu phân chia danh ngạch vào Vân Biên bí cảnh."
Khối ngọc giản mà vợ của Hàn Hiển cho tông môn đã nói rõ, theo trình độ của cấm chế cùng linh khí tiết lộ thì bí cảnh chỉ cần đủ tu vi, đại khái mỗi mười năm có thể vào một lần, chỉ cần nhìn bản lĩnh của cá nhân.

Có hai trăm năm giảm xóc, Thiên Diễn Tông hẳn là đã đem bí cảnh này tra xét qua một lần.

Hai trăm năm sau, như thế nào phân liền xem bản lĩnh của các nhà khác?
Chỉ sợ nơi này còn có sự tình khác? Hải Vân không cho rằng Thích Giáp sẽ dễ nói chuyện như vậy, bất quá chuyện này có liên quan gì đến hắn? Có Thích Giáp nói, hắn chỉ biết hai trăm năm sau có Lôi Âm Ô Canh Trúc trợ hắn độ Xuất Khiếu lôi kiếp liền có thể: "Được, hai trăm năm sau tại Thái Ất sơn thấy" Nói xong Hải Vân liền biến mất ở Vân Biên Nhai.
Hải Vân đi rồi, Thích Giáp cùng Thích Thông liếc nhau, hai người đều biết phải nhanh một chút thăm dò tình huống của Vân Biên bí cảnh mới được, nếu không lại nên như thế nào cùng ba tông sáu môn một chùa chiền chu toàn?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK