Sau khi băng qua Crypto, vào phòng An ninh - Hệ thống, đột nhiên anh phát hiện có một điều gì đó không ổn. Không có ai điều khiển thiết bị đầu cuối, thiết bị thực hiện chức năng giám sát liên tục sự vận hành của TRANSLTR và bộ kiểm tra đã tắt.
Chartrukian gọi to:
- Xin chào, có ai ở đây không?
Không có tiếng trả lời. Căn phòng sạch bóng cứ như là chưa có ai đặt chân đến trong nhiều tiếng đồng hồ.
Mặc dù mới chỉ hai mươi ba tuổi và là lính mới trong kíp nhân viên An ninh - Hệ thống, nhưng Chartrukian được đào tạo khá bài bản, và anh biết được kỷ luật của phòng thí nghiệm. Phải luôn có một nhân viên An ninh hệ thống trực ở Crypto, đặc biệt là vào thứ Bảy khi tất cả các mật mã viên đều nghỉ.
Không một phút chần chừ, anh khởi động bộ kiểm tra và ngước nhìn bảng phân công trực trên tường.
- Ai trực hôm nay - Anh gào to lên trong khi liếc nhìn danh sách nhân viên. Theo kế hoạch thì Seidenberg, một nhân viên trẻ mới vào nghề lẽ ra đã phải bắt đầu ca trực đúp từ nửa đêm hôm kia. Chartrukian đảo mắt nhìn quanh căn phòng trống rỗng. cau có:
- Hắn ở nơi chết dẫm nào không biết?
Trong khi nhìn bộ điều khiến khởi động, Chartrukian tự hỏi không biết Strathmore có biết là không có ai trực không. Lúc vào đây anh đã nhận thấy cửa rèm phòng làm việc của Strathmore đã đóng, điều đó có nghĩa là sếp đã ra ngoài - một điều không phải là không bình thường cho một ngày thứ Bảy: mặc dù cho phép các mật mã viên nghỉ ngày thứ Bảy, nhưng Strathmore dường như làm việc cả 365 ngày trong năm.
Nhưng Chartrukian biết chắc chắn là nếu Strathmore phát hiện thấy không có ai trực ở phòng An ninh - Hệ thống thì anh chàng mới vào nghề đó sẽ bị mất việc. Chartrukian nhìn chằm chằm vào chiec điện thoại, băn khoăn không biết có nên gọi tên kỹ thuật viên trẻ tuổi đó và giúp anh ta hay không. Có một nguyên tắc ngầm giữa các nhân viên an ninh hệ thống là họ phải tương trợ lẫn nhau.
Ở Crypto, nhân viên an ninh hệ thống đều là những công dân hạng hai. Các nhân viên mật mã luôn luôn là người đứng đầu trong số những người giàu có, nhân viên an ninh hệ thống được cảm thông chỉ bởi vì họ phải giữ cho đống đồ chơi này hoạt động liên tục.
Chartrukian quyết định nhấc chiếc điện thoại lên. Nhưng chiếc ống nghe chưa kịp chạm tới tai anh. Anh lập tức dừng lại ngay, nhìn như chọc thủng bộ điều khiển đang ở đúng tầm nhìn. Anh từ từ đặt máy điện thoại xuống, và há hốc mồm nhìn chằm chằm vào nó…
Suốt tám tháng làm nhân viên an ninh hệ thống, Phil Chartrukian chưa bao giờ nhìn thấy Bộ điều khiển chính của TRANSLTR hiển thị bất kì một cái gì khác ngoài hai con số không, chỉ giờ. Hôm nay là lần đầu tiên:
THỜI GIAN SỬ DỤNG: 15:17:21
- Mười lăm giờ mười bảy phút ư? - Anh cảm thấy nghẹt thở. - Không thể nào!
Vừa khởi động lại màn hình, anh vừa cầu chúa cho đó chỉ là lỗi màn hình hỏng. Nhưng sau khi khởi động lại xong thì những cơn số ấy lại hiện ra như cũ…
Chartrukian rùng mình. Nhân viên an ninh hệ thống của Crypto chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là giữ TRANSLTR "sạch"- không bị nhiễm virus.
Chartrukian biết rằng việc TRANSLTR đã vận hành mười lăm tiếng đồng hồ sẽ đồng nghĩa với việc nó đã bị nhiễm virus. Ai đó đã để quên một file bị nhiễm virus ở trong TRANSLTR và nó đang phá huỷ các chương trình. Ngay lập tức, anh quên cả mục đích ban đầu của mình; việc không có ai trực phòng thí nghiệm hay bộ điều khiến đã ngắt bây giờ không còn là điều quan trọng nữa.
Không chần chừ anh tập trung ngay vào vấn đề chính - TRANSLTR. Ngay lập tức anh tra tìm danh sách các file đã lưu vào TRANSLTR trong vòng bốn mươi tám tiếng vừa qua. Liếc nhìn danh sách các file anh tự hỏi, chẳng lẽ có một tệp tin bị nhiễm virus đã thâm nhập vào ư? Chẳng lẽ bộ lọc an toàn bỏ sót một cái gì?
Để đề phòng virus, tất cả các file thâm nhập vào TRANSLTR đều phải đi qua Gauntlet một loạt các cổng nối mạch, bộ lọc gói tin, và các chương trình diệt virus. Các file chứa các chương trình "lạ" sẽ bị bộ lọc Gauntlet loại ra ngay lập tức. Chúng phải được các nhân viên an ninh hệ thống kiểm tra. Đôi khi bộ lọc Gauntlet từ chối những file hoàn toàn vô hại vì những file này chứa những chương trình mà nó chưa bao giờ gặp.
Trong trường hợp đó, các nhân viên an ninh hệ thống phải tự kiểm tra hết sức cẩn thận, và chỉ khi khẳng định được file đó hoàn toàn sạch thì họ mới đưa nó qua bộ lọc Gauntlet, rồi chuyển vào TRANSLTR…
Virus vi tính cũng phong phú chẳng kém gì vi khuẩn. Cũng giống như những người anh em sống trên cơ thể con người, virus vi tính chỉ có một mục đích duy nhất là bám chặt vào hệ thống máy chủ và sinh sôi nảy nở. Ở đây, máy chủ chính là TRANSLTR.
Chartrukian cảm thấy rất ngạc nhiên vì từ trước đến nay NSA chưa bao giờ bị nhiễm virus. Tuy Gauntlet là một người lính gác tốt, nhưng NSA là bộ phận cuối cùng, nhận hằng hà sa số thông tin điện tử từ tất cả các hệ thống trên thế giới. Việc nhận hàng núi dữ liệu như vậy cũng giống như việc quan hệ giới tính bừa bãi hay không cẩn trọng, không sớm thì muộn cũng sẽ bị nhiễm phải một cái gì đó.
Chartrukian đã kiểm tra xong danh sách các file hiển thị trước mặt. Anh cảm thấy lúng túng hơn bao giờ hết. Tất cả các file đều được kiểm tra, và thiết bị loại - Gauntlet không phát hiện được điều gì bất thường. Điều này có nghĩa là file trong TRANSLTR hoàn toàn sạch.
"Thế thì tại sao nó chạy lâu vậy" - anh gào lên trong căn phòng vắng lặng. Chartrukian vã mồ hôi. Anh băn khoăn không biết, có nên quấy rầy Strathmore vì chuyện này hay không.
- Diệt virus - Chartrukian nói một cách kiên quyết, cố gắng trấn tĩnh lại - Mình nên diệt virus.
Chartrukian biết thế nào Strathmore cũng yêu cầu diệt virus trước tiên. Liếc nhanh cả Crypto trống hơ trống hoác, Chartrukian quyết định làm ngay. Anh tải phần mềm diệt virus và cho chạy.
Phải mất mười lăm phút phần mềm này mới chạy xong.
- Sạch lại đi bé yêu - anh thì thầm - Sạch sành sanh, bé yêu nhé. Hãy nói với anh là bé không sao cả.
Nhưng Chartrukian cảm nhận thấy có một cái gì đó không phải là "không sao". Bản năng nói với anh rằng có một cái gì đó bất thường đang xâm nhập vào bên trong con quái vật giải mã khổng lồ này.