Huỳnh vẫn vui vẻ dính sát bên người hắn, vừa mới mở mắt Thu Trường Thiên làm cái gì cũng đều mang hắn theo, rất nhanh, trong thôn trang liền lưu truyền việc Thiên bảo chủ mang về một nam sủng vô cùng xinh đẹp, xưa nay chưa từng có ai được hắn yêu thương che chở như vậy.
Chính là hộ vệ cùng tôi tớ thường theo Thu Trường Thiên xuất môn, thời điểm nghe thấy người khác nói xấu sau lưng, vẻ mặt đều phi thường bất mãn.
Vô luận thân phận Huỳnh ra sao đều không nên suốt ngày kề cận sát bên cạnh Thu Trường Thiên như vậy, ngay cả lúc đang xử lý công vụ đều mang theo hắn, làm thuộc hạ đi theo cũng cảm thấy có chút bất mãn.
Đối với người tâm phúc, có một số việc nghĩ muốn giấu cũng giấu không được.
Huỳnh lai lịch không rõ, đêm đó ở khách *** lại chứng kiến một cảnh quỷ dị như vậy, nhưng Thu Trường Thiên thích hắn, nguyện ý cùng hắn ngủ chung giường, làm cấp dưới cũng khó mà nói. Nhưng về việc công lại không thể được, bọn họ đều theo Thu Trường Thiên vào sinh ra tử bao nhiêu năm mới có cơ hội ngồi ở vị trí này, còn không ngại khó khăn gian khổ, Huỳnh chỉ là một nam sủng cư nhiên lại công khai ngồi ở bên cạnh. Cho dù Huỳnh đối việc hội nghị cơ mật nghe cái gì cũng không hiểu, cơ hồ ghé sát vào trong lòng ngực của Thu Trường Thiên mà ngủ, làm cho nhóm thuộc hạ phi thường phản cảm.
Huỳnh thỏa mãn ngủ dậy, bụng có điểm đói, chủ động ôm cổ của Thu Trường Thiên cọ cọ.
Tuy rằng đối với Huỳnh mà nói không tính là hành động thân mật, nhưng trong mắt nhóm thuộc hạ của Thu Trường Thiên lại khác, quả thực là…Quả thực là…
Thu Trường Thiên tính toán sau khi mang Huỳnh trở về, dạy hắn nói chuyện, hoặc là học viết chữ, tóm lại làm cho hắn giống người bình thường một chút.
Nhưng hiện tại rõ ràng không có thời gian, lại không thể làm cái gì cũng đều mang theo Huỳnh, cũng không thể nhốt Huỳnh trong phòng cả ngày.
Nghĩ nghĩ, vẫn phải tìm người đến dạy hắn.
Mà việc tuyển người, Thu Trường Thiên cũng không cần suy nghĩ nhiều, hắn có rất nhiều thuộc hạ có năng lực, cho dù là quản sự của hậu viện cũng là nhân tài hiếm có.
Mà dạy Huỳnh chuyện này, thích hợp nhất chính là thiếp nhân duy nhất của hắn── Lý Thi Thi.
Lý Thi Thi là một nữ nhân xinh đẹp lại thông minh, bối cảnh của nàng trong sạch, Thu Trường Thiên từng có ân với nàng, thế là nàng liền tiến thân vào Thu gia bảo, được Thu Trường Thiên sủng ái thu làm thiếp.
Lý Thi Thi là một nữ nhân có năng lực, không vì thế mà ra vẻ sang chảnh, hết thảy mọi việc nàng đều giữ đúng mực, Thu Trường Thiên giao làm chuyện gì nhất định nàng đều làm tốt, Thu Trường Thiên không nói tuyệt đối sẽ không nhiều lời.
Sau khi Lý Thi Thi ở trong Thu gia bảo tròn một năm, Thu Trường Thiên thú nàng làm thiếp, nàng là một trong số ít người được Thu Trường Thiên tin cậy.
Rót một chén trà cho Thu Trường Thiên, Lý Thi Thi mỉm cười đứng ở một bên.
Thu Trường Thiên nhấp một ngụm trà “Ngồi đi”
Lý Thi Thi lúc này mới ngồi xuống bên cạnh.
“Ngươi không hỏi ta tới đây làm gì?”
“Chủ tử xin cứ việc phân phó”
Thu Trường Thiên thoải mái lại cười đắc ý, hắn thích người khác đem hắn đặt ở trên cao mà cung kính, điểm này Lý Thi Thi hoàn toàn làm được, cho dù thời điểm nàng rất được sủng ái, vẫn biểu hiện giống một gia nô.
Đặt chén trà xuống, Thu Trường Thiên khẽ cầm lấy tay Lý Thi Thi “Ta đã lâu không tới, ngươi có nhớ ta?”
“Nhớ” Nàng mặc dù có giữ đúng mực, nhưng Thu Trường Thiên lại chưa bao giờ cảm thấy có một chút cảm xúc khác biệt nào từ nàng.
Rút tay lại, nhịn không được lại nhớ tới tiểu sủng vật có thể làm cho tim hắn run lên mãnh liệt kia, Thu Trường Thiên hé miệng nói “Tối nay ngủ ở đây đi”
Lý Thi Thi không có biểu hiện thụ sủng nhược kinh, cũng không lộ vẻ khó chịu, trả lời một cách tự nhiên “Vâng”
Màn đêm buông xuống, gió lạnh thổi bay trường bào trên người Thu Trường Thiên, lại không thổi đi được phiền não trong lòng hắn.
Không hợp lý, rất không được bình thường, sao lại biến thành tình huống như vậy, nhất định là lạ ở chỗ nào.
Hơn nửa đêm một người hầu cũng không mang theo bên mình, hắn bắt đầu suy nghĩ về người ở căn phòng phía trước, càng nghĩ càng làm cả người liền nóng như lửa đốt.
Hắn bị bệnh gì, sao bệnh trạng lại thường xuyên tái phát.
Tới trước cửa phòng mình, không hiểu sao lại gấp gáp khó kìm chế được, đẩy cửa bước nhanh vào, lại nhìn thấy người đang ngồi trên giường, phiền muộn khi trước lập tức tan biến.
Nhớ lại lời Bạch Qùy đã nói “Bệnh của ngươi, có phải chỉ xảy ra vào thời điểm đối diện với nam sủng kia mới có? Nguyên nhân từ hắn mà ra”
Trong bóng đêm, Thu Trường Thiên vẫn đứng ở đó không nhúc nhích nhìn đối phương, Huỳnh đợi nửa ngày cũng không thấy hắn di chuyển “Thiên…”
Thu Trường Thiên vẫn bất động.
Huỳnh nhấc chân định bước xuống giường, hướng về Thu Trường Thiên nhào tới, thẳng đến khi nhảy lên trên người Thu Trường Thiên.
Thiếu niên mặc đơn độc một cái áo mỏng, bởi vì đột ngột di chuyển nên làm quần áo bung ra một nửa, lộ ra cảnh xuân phơi phới.
Áp sát trước thân thể ấm áp của Thu Trường Thiên, đã có một vật cứng rắn gì đó kề trước hắn.
Thu Trườn Thiên dang tay đem thiếu niên ôm vào trong ngực, làm cho chân của hắn có thể tách khỏi mặt đất lạnh băng kia “Ngủ cả ngày, buổi tối liền hoạt bát như vậy ”
Huỳnh ôm lấy Thu Trường Thiên, cái đầu nép sát vào trong lòng ngực của hắn, động tác cọ xát một chút.
“Nghĩ muốn ‘Thích ?”
Huỳnh do dự nửa ngày, cư nhiên lắc lắc đầu.
Thu Trường Thiên lập tức hiểu được hắn sợ lại đau giống như lần trước “Lần này ‘Thích’ sẽ làm cho ngươi thoải mái, được không?”
Huỳnh vẫn lắc đầu, nhưng thân mình vẫn không ngừng cọ xát.
“Thật là…” Dịu dàng hôn lên đỉnh đầu của Huỳnh, ôm hắn hướng giường lớn đi đến .
Trên người Thiên có hương thơm.
Huỳnh tiếp tục cúi đầu nép vào trong lòng ngực Thu Trường Thiên, có thể ngửi được mùi hương nhè nhẹ, hắn thực thích.
Không biết Huỳnh đang ngửi cái gì ở trên người hắn, cũng không biết vì sao hắn có chút chột dạ.
Đem Huỳnh thả xuống giường, chính mình cũng đè ép lên, hôn xuống cái miệng nhỏ nhắn.
Huỳnh vòng tay qua cổ của hắn, “Thiên…Thích…”
Thu Trường Thiên khẽ cười “Sao hiện tại lại muốn vậy?”
Bởi vì Thiên hôn hắn rất ôn nhu, thực dễ chịu, hắn biết Thiên sẽ đối hắn làm chuyện ‘Thích’ thoải mái hơn trước, cho nên hắn muốn.
“Thích…”
“Hảo” Nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo mỏng manh của Huỳnh, tay lại đột kích trước hai điểm đỏ hồng trước ngực y.
“Ân…” Hai chân đã chủ động mở ra, quấn vòng quanh thắt lưng Thu Trường Thiên.
“ Bảo bối *** đãng này”
Hôm nay hắn muốn làm Huỳnh thoải mái.
Vươn đầu lưỡi liên tục nhấm nháp hai đầu nhũ của Huỳnh , thẳng đến khi nó đã cương cứng vẫn chưa chịu dừng lại, cố ý tạo ra thanh âm chậc chậc.
Đã có chút đau đớn, Huỳnh kêu lên ai oán, cũng không đẩy Thiên ra.
Dùng sức mút, dường như muốn nuốt vào trong bụng.
“A…!” Tuy đau, nhưng vẫn thật thoải mái.
Thu Trường Thiên liếm liếm môi, nhìn hai viên đậu đỏ bị hắn giày vò ướt đầy nước miếng “Dường như so với trước kia lớn hơn một chút ”
Huỳnh vươn tay cho vào trong chăn như đang tìm cái gì đó, sau tìm được liền cầm lấy đưa trước mặt Thu Trường Thiên, khiến cho hắn không nhịn được lại ha ha cười.
Thoạt nhìn Huỳnh đối việc kia rất vừa lòng.
Thu Trường Thiên tiếp nhận, mở nắp hộp, lập tức truyền ra hương khí nồng đậm, Thu Trường Thiên đem một chân Huỳnh đặt lên trên vai, một tay tách bên mông ra, khiến cho tiểu huyệt ẩn ở bên trong cứ thế lộ rõ.
Thời điểm đang bôi thuốc mỡ, tiểu huyệt khẩn trương co rụt lại, tiếp theo lại thả lỏng, cảm giác hơi thở có điểm gấp gáp.
Sau khi bôi trơn kỹ càng, trong mắt Huỳnh đã tràn ngập lửa tình, là da trắng noãn ửng hồng phi thường xinh đẹp.
Cảnh xuân mê mị trước mắt khiến Thu Trường Thiên kiềm chế không được, làm cả người hắn đổ đầy mồ hôi, hạ thân đã muốn trướng đau đến khó chịu.
Cố gắng đè nén thú tính của chính mình, cầm tính khí nhẹ nhàng sáp nhập, nhưng giờ phút này muốn hắn ôn nhu đối huỳnh quả thực là khổ hình.
“Thiên…Thiên…Thích…Thích…”
“Ta biết ” Chế trụ thắt lưng của Huỳnh không cho y lộn xộn.
“Thích…Hức hức…”
“Sao lại khóc?”
“Hức hức…Thích…Hức…Hức hức hức…”
“ Được được, ta đã biết.” Không hề khống chế chính mình, thuận theo bản năng mà luật động,
“A a a…Ân a…Ân A ha…A a…Thiên…A a ân……”
Ý thức đã muốn bay xa, một đêm rốt cục đã làm bao nhiêu lần ngay cả Thu Trường Thiên cũng không nhớ, hắn chỉ nhớ đã thay đổi rất nhiều tư thế, từ trên giường đến cái bàn lại đến cả ghế dựa, hắn bắn vào trong Huỳnh rất nhiều.
Nếu Huỳnh là nữ nhân, đêm đó nhất định sẽ làm cho hắn thụ thai.
___________________________________________________________
Tiêu: Cảm xúc của mình khi làm xong chương này -> Này thì Thiên này Mi dám ngủ vs con kia à . Dù sao nể tình ngươi chưa phát hiện đc tình cảm nên ta tha cho ngươi một làn . Và cũng vì tiểu xà đáng yêu của tỷ nữa