• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Tiện tức giận nghĩ. Nhưng nói đến cây trâm đó, hắn càng chột dạ hơn. Hộp gỗ vẫn yên lặng nằm ở đó. Bùi Tiện mở ra. Nhìn thấy cây trâm gỗ hoa sen tinh xảo bên trong lại nhịn không được nhíu mày.

 

Đây là Khương Ngôn Hà trước đó nhờ người đưa tới: "Nghe nói biểu ca gần đây đang mày mò làm trâm gỗ, là định đến ngày lễ cập kê tặng cho ta sao?"

 

Đối diện với đôi mắt sáng lên vì kinh hỉ của người trong lòng trước kia. Những lời phủ nhận giống như trong nháy mắt bị thứ gì đó chặn lại. Hắn và Khương Ngôn Hà là thanh mai trúc mã lại là biểu huynh muội.

 

Đến tuổi biết yêu biết thương, người duy nhất mơ hồ khiến hắn cảm thấy khác biệt cũng chỉ có Khương Ngôn Hà. Thêm vào đó Khương Ngôn Hà dung mạo, tài hoa, gia thế đều xuất chúng. Cho nên Bùi Tiện đương nhiên cho rằng mình là yêu thích Khương Ngôn Hà.

 

Nếu như không xảy ra những chuyện ngoài ý muốn kia. Hắn hẳn là đã sớm cầu phụ hoàng ban thánh chỉ cưới nàng rồi.

 

Nhưng sự thật là...

 

Khi hắn lưu lạc chốn thôn quê suýt chút nữa trở thành phế nhân, lại là cùng một cô thôn nữ mọi mặt đều không bằng Khương Ngôn Hà có tiếp xúc thân thể, thành phu thê.



 

Tuy rằng lúc đầu là bị ép buộc. Nhưng mấy lần sau đó, ngoài việc hắn cố ý lợi dụng sự áy náy của Khương Hòa để nhờ nàng giúp hắn làm việc ra. Còn mang theo vài phần tâm tư mà chính hắn cũng không nói rõ ràng được.

 

Nói rõ hơn một chút. Kỳ thật chính hắn cũng là muốn, còn chủ động đi quyến rũ Khương Hòa. Nhưng hắmchết cũng sẽ không thừa nhận. Bùi Tiện là biết thân phận của Khương Hòa. Vẫn là Khương Ngôn Hà nói cho hắn  biết.

 

【Mấy vị hoàng tử trong kinh thành liên thủ, người của ta không phái ra ngoài được, biểu ca nhất định phải che giấu thân phận.

 

【Tuy tỷ tỷ của ta bị đuổi ra khỏi tướng phủ, nhưng võ công cao cường, là người có thể dùng có thể tin. Có tỷ ấy bảo vệ biểu ca, ta cũng yên tâm.】

 

Bùi Tiện nhớ rằng vị di mẫu kia của mình quả thật đã từng tìm một đứa trẻ mồ côi để chắn tai họa cho biểu muội bệnh tật.

Khi hắn còn nhỏ cũng từng gặp Khương Hòa một lần. Nhưng sau đó có quá nhiều chuyện nên đã quên mất. Ám vệ truyền tin sau khi xác nhận hắn được Khương Hòa đưa đi thì tự sát.

 

Chính là vì để tránh tin tức bị tiết lộ ra ngoài. Bùi Tiện biết được tấm lòng của Khương Ngôn Hà, đặc biệt cảm động.

Cho nên lúc mới hồi kinh khi gặp Khương Ngôn Hà hắn còn rất chột dạ.



 

Bây giờ nghe nàng ta nói như vậy, Bùi Tiện do dự. Mà sự do dự này, lại khiến Khương Ngôn Hà ngộ nhận là chàng ngầm thừa nhận.

 

"Điện hạ là tay nghề chưa quen sao?"

 

Nàng ta hiểu ý mà cười cười, lại đề nghị: "Vừa hay ta có một người thợ mộc giỏi làm trâm gỗ. Hay là để hắn làm trước một cái cho điện hạ xem thử? Với sự thông minh tài trí của điện hạ, nhất định là rất nhanh sẽ học được."

 

Nhìn người ta chu đáo biết bao!

 

Kẻ g.i.ế.c heo kia nên đến học hỏi một chút.

Đừng tưởng hắn không nghe thấy lần trước nàng ta liếc thấy cây trâm thì buột miệng nói một câu "Sao giống cái gậy vậy"!

 

Tức c.h.ế.t hắn rồi. Chỉ là tức giận thì tức giận. Cây trâm này ngay từ đầu hắn đã nói là quà tặng cho Khương Hòa...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK