• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đằng sau Tiền Độ là một đám người mặc âu phục đen đầy uy lực. Tôi ôm lấy cánh tay Trì Viên, nhìn về phía Tiền Độ đang đứng đối diện, "Phải, rồi sao?"

"Rồi sao?"

Tôi cố ý nói thẳng thừng như vậy, khiến cho Tiền Độ nghẹn họng, trân trối.

Gương mặt tuấn tú của tiểu thiếu gia trắng bệch, chỉ vào tôi lắp bắp "Em..." hồi lâu, cũng không nói nên lời.

Cuối cùng, hắn nghiến răng nghiến lợi, "Trước kia sao anh không nhận ra em lại không biết xấu hổ như vậy!"

"Còn nữa..."

Dù cách một khoảng khá xa, tôi vẫn nhìn thấy vành tai hắn bỗng nhiên đỏ ửng, "Sao khi đó em không đối xử với anh như vậy..."

Tiền Độ đỏ mặt tía tai, không còn hơi sức truy cứu chuyện nợ nần nữa, ngược lại lải nhải trách móc tôi có lỗi với hắn.

Tôi đi vào bếp lấy kem ra, hắn vẫn còn đang nói. Xé bỏ lớp giấy gói, tôi cắn một miếng bánh kem sữa, "Hôm qua em ăn bánh kem của anh ấy, anh kích động cái gì?"

Tiền Độ: "? ? Bánh kem? Chẳng lẽ không phải?"

Tôi ngây thơ vô tội nhìn hắn, "Anh nghĩ là cái gì?"

Tiền Độ bị sặc nước miếng, "Anh... Khụ..."

Hắn ấp úng chuyển chủ đề, nhìn về phía Trì Viên, "Anh đó, trả tiền!"

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK