• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

20.

[の Thần] Đạm Như Thủy đại đại //(T o T)//

[Luyến Thần] Ừ?

Đạm Như Thủy đại đại thế mà lại đang online, Mộ Thần nháy mắt lệ rơi hai hàng.

[の Thần] Đại đại, em muốn hỏi anh cái này…

[Luyến Thần] Nói.

[の Thần] //(T o T)// Anh nói xem, nếu em sang Tất Tất làm việc liệu có tiền đồ hay không?

Ngay sau khi Mộ Thần gõ những lời trên, avatar của Đạm Như Thủy đại đại lập tức chuyển thành màu xám ngoét.

Mộ Thần: “………”

——–AAA! Mình bị ghét bỏ sao?? //(T o T)//

21. Chiếc đồng hồ treo trên vách tường vẫn đang chạy, tích tắc tích tắc mãi không ngừng.

Đợi cho đến khi Đạm Như Thủy đại đại online trở lại, Mộ Thần cảm thấy dường như đã một tiếng trôi qua…

[の Thần] (≥﹏≤) Đạm Như Thủy đại đại!!

[Luyến Thần] =.=~

[Luyến Thần] Tiểu Thần, em muốn hỏi về chế độ của Tất Tất à?

[の Thần] Vâng //(T o T)// Hỏi xem tí thê nào, nếu em chuyển qua làm cho Tất Tất, đại đại anh nghĩ sao?

[Luyến Thần] Chỉ làm cho mỗi Tất Tất, hay là song song cùng với Lục Tấn Giang?

[の Thần] Cái sau ~

[Luyến Thần] Anh nghĩ, có khi em không quen Tất Tất đâu, cứ ở lại Lục Tấn Giang đi là được rồi.

[Luyến Thần] Với lại artist của Tất Tất cũng có vài người, rất ít người mới vào. Huống chi em còn thuộc Lục Tấn Giang nữa. Hơn nữa, cái trào lưu về mở chế độ mới này chỉ qua thời gian này là không có nữa đâu.

[の Thần] A? Vì sao?

[Luyến Thần] Bởi tác phẩm của Tất Tất đều là trường thiên mà = =. Những bộ VIP chủ lực của Tất Tất chất lượng rất cao, cho nên cơ hội xuất bản cực nhiều. Mở thêm chế độ mới này tức nghĩa là sẽ tổn thất lượng độc giả mua bản sách xuất bản rất lớn. Hơn nữa, mở chế độ này thì đắt hơn đi xuất bản, mà người mua lại ít, nên có khả năng là chỉ có một số ít tác giả có tác phẩm VIP muốn vào chế độ thôi. Mấy artist của Tất Tất cũng không phải ăn không ngồi rồi, kiểu gì cũng nhảy vào giành giật cho xem.

[Luyến Thần] Hơn nữa, thông thường, một quyển sách người ta viết phải mất một năm, hai năm, không có mấy tác giả nào lại sẵn lòng rút tiền túi ra trả cho cái bìa sách đâu.

Mộ Thần nghe Đạm Như Thủy đại đại nói mới hoàn toàn hiểu rõ, cậu đúng là đã quên béng đám artist bên Tất Tất mất tiêu luôn.

[の Thần] Cám ơn đại đại ~~ ˋ(′o`”)ˊ

[Luyến Thần] Không có chi~

[の Thần] Được rồi, đại đại, cái trang bìa kia chừng nào anh cần?

[Luyến Thần] Trang bìa?

[の Thần] Đúng thế, hồi trước anh add friend em là để thuê vẽ trang bìa còn gì, nhưng sau đấy anh lại bảo để lần sau bàn…

[Luyến Thần] À, cái đó à = =. Thật ra để sau bàn đi, giờ không vội.

Không vội thì add QQ tui làm chóa gì.

Mộ Thần vẫn duy trì vẻ mặt “=.=” một hồi, sau đó gửi một cái tin nhắn “Em out trước, sau gặp nha đại đại.” Rồi out ra ngoài.

22. Mộ Thần tắt máy, rửa mặt, lên giường nhưng lăn hoài không ngủ nổi.

Nhớ lại những lời của Đạm Như Thủy đại đại hôm nay, Mộ Thần cảm thấy hạnh phúc tràn trề.

Cảm giác như cả căn phòng đang có aura hồng phấn trôi nổi tứ tung.

—-Đó là Đạm Như Thủy đại đại đó nha!

—-Là một trong tam đại đại thần chủ lực của Tất Tất đó nha!

—-Là siêu cấp đại thần của giới huyền huyễn đó nha!

Mộ Thần nằm trên giường lăn đi lăn lại, cuộn tới cuộn lui, hưng phấn quá ngủ hoài không nổi.

Cậu cứ miên man suy nghĩ, đột nhiên, trong đầu bỗng nảy ra một cái ý niệm——-

Không biết vì sao, Đạm Như Thủy đại đại lại khiến cậu liên tưởng đến cái tên của nợ khốn nạn kia!

Nghĩ như vậy, Mộ Thần nhất thời = 口 =.

Sao lại tự dưng nhớ đến tên cứng nhắc chán chết kia chớ.

Cơ mà, nói mới nhớ, Mộ Thần cũng lâu lắm rồi không lên weibo.

Mộ Thần đứng lên, mở máy tính, bật weibo.

Nhìn lướt qua, ấy thế mà có những mười mấy cái comment mới, thêm ba fans mới, và đặc biệt là có mấy trăm lượt tag @!

Trước tiên Mộ Thần tắt bảng thông báo fans mới đi, sau đó mở mười mấy cái comment kia ra, nhất nhất trả lời từng cái một.

Cuối cùng, cậu mới bắt đầu xử lý một đống mấy trăm @ đáng sợ kia.

Lúc mở ra, máy tính bị lag một cách kỳ lạ, sau đó mới hiện ra tên người đã @ cậu.

Mộ Thần nhìn lướt qua, lập tức cảm thấy không ổn.

Hàng mấy trăm lượt tag @ đều là từ một người đăng, cũng chính người đó quote đi quote lại lên weibo của mình.

Đó là câu “GM gả cho ta”, sau đó mỗi lần quote lại lại thêm hai chữ “Saikou”, bên cạnh là một cái emo mặt xấu hổ: ^_^.

Mở trang weibo của đối phương lên, phát hiện avatar của tên này là một ngôi sao, tên cũng là “GM gả cho ta”, chỉ follow mỗi weibo của Mộ Thần cậu, fans không có, nội dung trên weibo cũng quanh đi quẩn lại cái câu kia.

Mộ Thần = 口 = mãi một hồi lâu, cuối cùng gõ một cái trạng thái mới lên weibo.

[の Thần_không có tiền, cầu bao dưỡng QAQ] Kỳ lạ quá, hôm nay vừa login xong, thấy bạn @GM gả cho ta send liền lúc cho tui mấy trăm cái status liền à, làm tui sợ muốn chết //(T o T)//

Phía dưới còn đính thêm cái screen caption, đầy màn hình đều là “GM gả cho ta”, trông cực kỳ dọa người.

Không lâu sau, đã có người quote lại repost trạng thái của cậu.

Mộ Thần cũng không nhìn thấy, trực tiếp tắt máy, đi ngủ.

Không ngờ, đúng trong tối hôm ấy, trạng thái weibo này của Mộ Thần đã dấy lên một cơn sóng to gió lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK