• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chúc Mịch Hồi vừa mới chuyển trường đến trung học Triệu Châu đã biết đến người này. Nhân vật phong vân trong trường học, đứng đầu khối khoa học tự nhiên, là bạn trai của hoa khôi Khương Ý cùng lớp với cô, người chói mắt không bao giờ thiếu đề tài để nói. Mỗi ngày những bạn học nữ vây quanh Khương Ý buôn chuyện:

“Hôm nay Mạc Tầm Quy chơi bóng lại thắng” “Mạc Tầm Quy vừa đoạt giải cuộc thi vật lý”….vân vân. Cùng với cô gái ngoan ngoãn thành tích cao như Khương Ý đúng là trai tài gái sắc.

Lần đầu tiên gặp cậu là bạn học ở lớp khoa học tự nhiên lôi kéo người đến đây nhìn “Đệ nhất khoa văn”, lúc đó cô đã nghi ngờ, nam chính trong những câu chuyện khó có lúc đi đến lớp bên khoa văn, thế nhưng không phải đến tìm nữ chính.

Nhưng xác thật cậu lớn lên rất đẹp, vóc dáng cao ráo cùng làn da rất trắng, so với những người không dám tiếp cận cô, hay những người ác ý đoán mò, cậu nhìn cô với ánh mắt bằng phẳng, giống như muốn đâm thủng cô.

Hai năm cô học ở trung học Triệu Châu, đều liều mạng học tập, mặt ngoài vân đạm phong khinh, trong lòng dã tâm muốn phân cao thấp, như đang thi chạy, cô là người rời khỏi phòng học cuối cùng, thường có thể thấy Mạc Tầm Quy đứng ở cửa lớp chờ Khương Ý cùng nhau về nhà.

Đoạn thời gian đó cô nghiện thuốc lá rất nặng, có một hôm nghỉ trưa, cảm thấy quá nhàm chán nên muốn hút thuốc, cầm hộp thuốc đi lên sân thượng, trên bậc thang cuối cùng nhìn thấy cậu, đang nghiêng người tựa vào tường hút thuốc, cúi đầu phun vòng khói làm mê loạn mắt cô. Cậu nhìn thấy cô, ánh mắt dừng ở hộp thuốc trên tay, ý vị không rõ cười một tiếng. Sau đó, hai người mỗi người đứng một đầu, cách khoảng sân thượng hút xong một điếu thuốc.

Còn có một lần, một bài toán khó làm cô rối rắm trong phòng học đến tám giờ tối, ngoài cửa sổ sắc trời đã tối đen, trong phòng học chỉ còn một mình cô, lúc ra khỏi lớp đèn điện đã tắt hết. Đi ngang qua sân bóng rổ, nhìn thấy cậu đang chơi bóng một mình, đèn đường leo lét từ phía xa chiếu đến, ánh mắt đối nhau, Chúc Mịch Hồi bay nhanh rời đi tầm mắt.

Lễ khai giảng lớp mười hai, bọn họ làm học sinh đại biểu lên đọc diễn văn, dường như một ngày cậu không được ngủ đủ, trên mặt lộ dáng vẻ ủ rũ. Ánh mắt nhìn xuống các bạn học phía dưới, có một tia không mấy kiên nhẫn chợt lóe, nhưng chỉ trong chớp mắt lại khôi phục lại vẻ bình thường ôn hòa lễ độ. Một khắc kia Chúc Mịch Hồi đột nhiên có một cảm giác, đây là đồng loại của mình, hai con người trước sau đều có hai gương mặt, rõ ràng không đem ai để vào mắt, nhưng vẫn nỗ lực sắm vai là một học sinh tốt.

Chúc Mịch Hồi không có bạn bè, không giỏi giao tiếp, những chuyện trải qua làm cô mệt mỏi lười đối mặt với trăm ngàn bộ mặt của con người, chán ghét tiếng người ồn ã trên đời, những ánh mắt cùng lời nói vô cớ ác ý giống như những cây kim đâm vào trong lòng, vì thế cô dựng thẳng lên những cái gai bén nhọn, ánh mắt lạnh lùng như không có ý tốt, cách đám người ngày càng xa.

Tuổi thanh xuân nẩy mầm, đây là lần đầu tiên cô có khát vọng tiếp cận một người đến thế. 

Nhưng cố tình, bên cạnh cậu có người khác.

Ánh mặt cậu nhìn về phía cô có bao nhiêu ngả ngớn khinh thường, đối với Khương Ý có bao nhiêu dịu dàng.

Ba cô mở tiệc chúc mừng thi đỗ Đại học Triệu Châu, một đêm đó ở cửa toilet ngẫu nhiên gặp được, ánh mắt chàng trai trắng ra đánh giá một cách trần trụi, cuối cùng cũng làm cô đi về phía cậu, đến gần cậu.

Thích không? Chúc Mịch Hồi không biết, cô đã đeo mặt nạ này lâu lắm rồi, tâm tư của cô gái nhỏ đã cách quá xa xôi. Cô chỉ biết, đây là cô vào năm mười bảy tuổi, mịt mờ với khát vọng cháy bỏng, cho nên cô quyến rũ cậu, cũng bị cậu quyến rũ, cuối cùng bị cậu xé rách, vì cậu rơi xuống.

Chúc Mịch Hồi ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo ở ban công, đem đầu mẩu thuốc lá ấn tắt ở gạt tàn, một lần nữa châm lên một cây. Gần đây cơn nghiện thuốc của cô ngày càng nặng, hút đến lục phủ ngũ tạng đều khó chịu, nhưng không thể dừng, việc này ngoài ý muốn một khi chạm vào cũng như nghiện làʍ t̠ìиɦ, lúc cô nhìn thấy cậu liền muốn làm, nhìn không thấy cậu chỉ biết hút thuốc.

Cô lẳng lặng hút hết nửa hộp thuốc, ban đêm gió mát, cô mở màn hình di động, gửi tin nhắn:

“Mạc Tầm Quy, tôi muốn làm tình.”

///

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK