• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tống thiếu gia, vừa rồi người kia.. là anh trai anh với Lộ nữ thần sao?"

Những người đến đây ăn cơm cùng Tống Hoài đều là bạn của Tống Hoài, trong đó có hai người học cùng trường với Tống Hoài còn một người là cùng lớp.

"Sao anh của cậu với Lộ nữ thần lại đi với nhau vậy? Mình biết nhà cậu với nhà Lộ nữ thần là hàng xóm, nhưng mình nhớ là quan hệ của anh cậu với Lộ nữ thần bình thường thôi mà, không phải cậu có quan hệ tốt nhất với Lộ nữ thần sao? Sao mà Lộ nữ thần về nước mà cậu cũng không biết, ngược lại anh cậu lại còn một mình đưa Lộ nữ thần đi ăn.."

Khi người đó đang nhiệt tình nói thì người bên cạnh vội vàng tát một cái ngắt lời anh ta, thấy anh ta vẫn muốn nói thêm liền nháy mắt thì thầm: "Tôi nói này có phải bạn không có mắt không, không nhìn thấy sắc mặt Tống thiếu gia rất khó coi rồi sao?"

Sắc mặt của Tống Hoài thực sự rất khó coi, cũng không còn tâm trạng nào mà ăn cơm.

".. Tôi vẫn còn chút việc nên đi trước, mọi người ăn đi, cứ để tôi thanh toán."

Trong tình huống này cũng không ai dám nhiều lời, Tống Hoài rồi cứ như vậy rời đi khỏi Đào Viên trại.

Để lại mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bỗng một người lên tiếng: "Tôi đi theo xem thế nào, mọi người ăn đi."

Người đi theo đó chính là bạn cùng lớp khi đó của Tống Hoài và Lộ Ngôn Hề, anh ấy tên Ô Hướng Tư, trong nhóm là người có quan hệ tốt nhất với Tống Hoài.

"A Hoài!"

"Sao cậu lại đi theo ra đây? Tôi không sao, quay lại ăn cơm đi."

"Không ăn nữa, tôi cũng không đói lắm, tìm đó nào đó cùng cậu uống vài ly."

Hai người cứ như vậy đi đến một quán bar mà họ thường đến.

Gọi rượu lên, cạn ly xong, Ô Hướng Tư nói: "A Hoài, chuyện Lộ nữ thần về nước một chút cậu cũng không biết sao?"

Tống Hoài không nói gì, liền một hơi uống hết rượu ở trong ly.

"Xem ra cậu thực sự không biết gì. Ngày trước sợ chọc cậu không vui, nên vẫn luôn không dám hỏi cậu trong năm năm Lộ nữ thần ra nước ngoài cậu có liên lạc với cô ấy không?"

Tống Hoài lại tự rót thêm rượu, nghe vậy trên tay đang cầm ly rượu khựng lại.

Không nói gì nhưng đáp án đã rất rõ ràng.

Ô Hướng Tư thấy vậy thở dài: "Không biết là trong lòng cậu đang nghĩ gì nữa, rõ ràng là trong tim có Lộ nữ thần, tại sao lúc đầu còn đi tìm Châu Tịch Duyệt kia.."

"Được, lúc đầu cậu tìm Châu Tịch Duyệt tôi có thể hiểu, tôi có thể hiểu là do lúc đó cậu hồ đồ, nhưng sau này thì sao? Lộ nữ thần cũng đã đau lòng như vậy ra nước ngoài, sao cậu vẫn còn dây dưa không rõ với Châu Tịch Duyệt kia làm gì? Đã vậy năm năm liền không chủ động liên hệ với Lộ nữ thần. A Hoài, tôi thực sự có chút không hiểu cậu, tóm lại là cậu có thích Lộ nữ thần không vậy?"

"Dĩ nhiên là thật rồi! Tôi đương nhiên là thích cô ấy rồi!"

Giọng nói có chút lớn tiếng, nói xong liền một hơi uống hết cốc rượu.

"Nếu như đã thích như vậy, vậy sao cậu vẫn cứ mập mờ với Châu Tịch Duyệt! Cậu một bên thì mập mờ không rõ với Châu Tịch Duyệt, một bên lại nói thích Lộ nữ thần, rồi còn không chủ động liên lạc với Lộ nữ thần, rốt cuộc thì cậu muốn như nào?"

"Cậu nghĩ tôi không muốn cắt đứt sao? Lần nào cắt đứt tôi cũng cắt đứt sạch mối quan hệ? Nhưng, nhưng cậu cũng biết mà, Hề Hề không ở đây, Châu Tịch Duyệt lại giống Hề Hề như vậy, hễ cô ấy khóc trước mặt tôi, tôi lại không nỡ lòng."

Không nỡ lòng mà cứ tiếp diễn như vậy suốt năm năm.

"Cậu nghĩ rằng mấy năm nay tôi không muốn liên hệ với Hề Hề sao, không muốn đi tìm cô ấy sao? Nhưng mà tôi không dám, là tôi đã sai nên không có mặt mũi gì đi tìm cô ấy."

"Thế cậu nói xem rốt cuộc là cậu muốn như thế nào, cứ như vậy từ bỏ Lộ nữ thần nhìn cô ấy bên cạnh người khác sao?"

"Không được! Cô ấy không thể ở bên cạnh người khác!"

Cốc rượu đập mạnh xuống bàn, phát ra tiếng động rất lớn.

Khiến người pha chế với những vị khách bên cạnh giật mình.

"Vậy thì cậu mau đi nói với cô ấy là cậu thích cô ấy và muốn theo đuổi co ấy đi! Không phải cậu với Châu Tịch Duyệt nửa tháng trước cắt đứt rồi sao? Lần này cậu đừng dính líu quan hệ với Châu Tịch Duyệt nữa, dứt khoát cắt đứt với cô ta đi, sau đó theo đuổi Lộ nữ thần. Lộ nữ thần là do chuyện cậu với Châu Tịch Duyệt bên nhau đau lòng quá mới ra nước ngoài, có thể thấy không phải cô ấy không có ý với cậu, chỉ cần cậu chân thành, rồi sẽ có một ngày Lộ nữ thần sẽ bị cậu rung động thôi."

"Lùi lại một bước, cho dù Lộ nữ thần không đồng ý cho cậu theo đuổi, thì cũng là cậu đã cố gắng hết sức sau này sẽ không phải thấy hối hận, không phải sao?"

"Nhìn lại xem năm năm nay cậu sống như thế nào, tôi thực sự không thể chịu được nữa rồi. Cậu thử cố gắng một lần xem, có tồi tệ thì cũng không tôi tệ như bây giờ."

"Cậu nói đúng, tôi nên thử cố gắng một lần, không thể chưa thử mà đã từ bỏ!"

"Cậu có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, nhưng mà A Hoài à, như mình nãy vừa nói rồi, nếu như cậu thật sự muốn theo đuôi Lộ nữ thần thì cần dùng tâm, phải có chân thành, đừng có lại dây dưa với Châu Tịch Duyệt kia."

".. Mình biết."

"Nói thật là nếu như không phải vì nhìn thấy Lộ nữ thần thích cậu, tôi cũng chẳng bảo cậu đi theo đuổi cô ấy. Lộ nữ thần vừa xinh đẹp lại hiền lành ưu tú như, tôi thực sự không hiểu cô ấy thích cậu ở điểm gì, không nói gì xa, anh trai cậu từ nhỏ đã xuất sắc, luôn giữ mình, chẳng phải anh ấy xứng đáng được cô ấy thích hơn cậu sao?"

"Nói cái gì vậy! Anh trai tôi với Hề Hề làm sao có thể!" Tống Hoài phản ứng rất nhanh, một phắt đứng bật dậy.

Dọa cho Ô Hướng Tư hết hồn.

"Tôi đương nhiên biết anh trai cậu và Lộ nữ thần là không thể, tôi chỉ là thuận miệng lấy anh ấy làm ví dụ, cậu phản ứng mạnh như vậy làm gì?"

Ô Hướng Tư nhìn anh cổ quái: "A Hoài, cậu đừng nói do hôm nay nhìn thấy Lộ nữ thần cùng anh trai cậu ăn cơm nên nghĩ rằng họ có gì đó chứ?"

Tống Hoài không lên tiếng, ngồi xuống lại một hơi uống hết cốc rượu.

"Không phải chứ, cậu thật sự nghĩ như vậy sao? Đấy là anh trai cậu đó, anh ấy từ nhỏ đã rất xa lánh những người khác giới sao, tôi còn cứ tưởng anh ấy thích đàn ông nữa cơ."

"Hơn nữa, cậu với anh trai cậu không phải quen biết Lộ nữ thần nhiều năm rồi sao, nếu như anh ấy có ý với Lộ nữ thần thì sớm đã có ý rồi, còn cần đợi đến bây giờ sao? Chưa kể những ngày cậu với Lộ nữ thần cứ dính lấy nhau không cho ai chen vào kia, nếu như nói trong năm năm kể từ khi Lộ nữ thần cắt đứt liên lạc với cậu ở nước ngoài, anh trai cậu thực sự quan tâm đ ến cô ấy thì sớm đã nắm lấy cơ hội rồi. Nhưng mình nghe ngóng được từ An Hân rằng người trong nhà cậu mấy năm nay không ai chủ động liên lạc với Lộ nữ thần cả."

"Tôi chắc chắn anh trai không chủ động liên lạc với Hề Hề." Tống Hoài thở phào nhẹ nhõm.

"Vậy không phải rồi sao, thoải mái đi, Lộ nữ thần có thể bên cạnh bất cứ ai nhưng cô ấy tuyệt đối không thể ở bên anh trai cậu được."

Một nguyên nhân khác khiến Ô Hướng Tư chắc chắn như vậy là anh biết trước đây Lộ Ngôn Hề thích Tống Hoài. Với tính cách của Lộ Ngôn Hề và mối quan hệ giữa Lộ Gia và Tống Gia cho dù Lộ Ngôn Hề không thích Tống Hoài thì cô cũng không bao giờ lựa chọn Tống Tuy, nếu không sau này sẽ rất khó xử.

Nhưng Ô Hướng Tư lại chẳng bao giờ nghĩ được rằng Lộ Ngôn Hề là người đẫ từng chết một lần.

Đối với người đã chết một lần mà thì việc gì quan trọng nhất sẽ phải làm được điều đó, còn những việc khác điều không quan trọng.

Nghe Ô Hướng Tư nói như vậy, Tống Hoài yên tâm hơn một chút, nhưng anh vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, "Vậy thì cậu nói xem, tại sao Hề Hề lại cùng với một mình anh trai tôi đi ăn?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK