Nhưng bên cạnh hàng ngàn học viên mới được nhận vào thì còn có một trường hợp đặc biệt. Trường hợp này đến từ một kẻ đã náo loạn cuộc khảo thí, một mình độc chiến hơn bảy trăm người mà vẫn bình yên trở ra. Hắn tên là Vô Danh, một kẻ chẳng có linh căn hoàn hảo gì, chỉ là một phế linh căn: bát hệ đồng tu.
Hắn không có linh căn hoàn hảo, nhưng sau trận chiến kinh khủng kia, hắn đã được đặc cách gia nhập học viện. Thông tin này truyền ra khiến cho tất cả những kẻ được nhận vào học viện bàn tán liên tục, một số kẻ không được học viện công nhận thì oán thán không thôi. Có kẻ bất mãn nói:
- Nếu như đánh nhau như vậy cũng được nhận vào học viện, vậy thì ta còn khảo thí cái rắm gì nữa, cứ thế oánh nhau một hồi là được nhận vô rồi, thật xui xẻo.
Một kẻ nghe vậy thì trề môi phản bác:
- Thằng ngu, mày biết nó đánh với bao nhiêu người không, một mình nó đứng giữa hàng ngàn người, đánh ngã hơn bảy trăm, mày làm được sao, tao thì chẳng có bản lĩnh đó. Còn mày, hừ, vừa đứng ra chắc đã sợ vãi cả ra quần rồi còn bày đặt xàm xí.
Việc này cũng dẫn đến rất nhiều sự phản đối từ các phía, nhiều kẻ bất mãn lên tiếng, nhiều nhất là mấy kẻ được nhận vào học viện thông qua khảo thí, trong đó còn có cả bảy trăm tên bị Vô Danh đánh cho sấp mặt nằm la liệt dưới đất.
Phản đối thì phản đối, bất mãn thì bất mãn, nhưng chúng cũng chẳng nhận được kết quả gì, không có thông tin Vô Danh bị loại khỏi danh sách nhập học.
Việc bất ngờ nhận một kẻ có linh căn phế phẩm gia nhập vào học viện khiến cho Hình Hoa cũng gặp rất nhiều rắc rối. Nàng bị các nhân vật cao tầng trong học viện gửi thông tin trách phạt, sau đó nàng phải đưa ra lý do dẫn đến việc nàng chấp nhận một kẻ có linh căn kém cỏi vào học viện.
Hình Hoa đưa ra lý do của nàng rằng tên phế vật có linh căn kém cỏi kia là người thân của một nữ học viên thiên tài có hoàn mỹ phong linh căn, nếu người này không thể cũng nàng nhập học thì nàng cũng sẽ không gia nhập vào Vạn Xuân học viện. Ngoài ra Hình Hoa còn gửi kèm theo một thủy tinh cầu ghi lại hình ảnh chiến đấu giữa hàng ngàn người của Vô Danh.
Trong một căn phòng lớn của Vạn Xuân học viện, các lãnh đạo cao tầng của học viện đã họp lại với nhau, xem hình ảnh chiến đấu được ghi lại trong thủy tinh cầu kia.
Mọi người đều hết sức chăm chú theo dõi thủy tinh cầu. Trong thủy tinh cầu là một thiếu niên một mình độc chiến giữa hàng ngàn người, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, ngoài ra còn có một thân thể cực kì cường hãn.
Mọi người ngồi trong căn phòng này đều gật gù tán thưởng không ngừng. Khi hình ảnh của thủy tinh cầu này kết thúc, một lão giả ngồi ở vị trí đầu bàn nói:
- Tất cả mọi người đều đã xem rõ thủy tinh cầu rồi, bây giờ hãy đưa ra ý kiến của mọi người về thiếu niên cá biệt này.
Nghe vậy thì mọi người quay qua quay lại bàn tán, rồi có một người đàn ông trung niên ngồi ở ghế thứ hai bên hàng ghế tay phải nói:
- Thiếu niên này có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, ngoài ra cơ thể đã được tôi luyện rất tốt, gần như đã đến cực hạn của người bình thưởng, một số kẻ mới bắt đầu trong lĩnh vực tu luyện chưa chắc đã được như thiếu niên này.
Mọi người gật gù tán thành, sau đó lại có một ông già ngồi bên phía tay trái nói:
- Nhưng thiếu niên này lại có linh căn thực sự rất kém cỏi, sẽ rất ảnh hưởng đến việc tu luyện.
Sau khi ông già này nói xong, mọi người xung quanh cũng không có ý kiến gì, lúc này lão giả ngồi ở giữa mới nói:
- Mọi người đã không có ai còn ý kiến gì thì bây giờ ta sẽ đưa ra ý kiến riêng của mình....
- Thiếu niên này tuy có linh căn không tốt, nhưng để có thể một mình đứng giữa ngàn người không hề sợ hãi thì không phải ai cũng làm được, muốn vậy thứ đầu tiên phải có chính là trái tim của một cường giả, không sợ bất cứ thứ gì một đường tiến lên, thứ này thì hắn có.
- Điều thứ hai, chính là phải có nghị lực phi thường, thiếu niên kia có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, cơ thể gần chạm tới giới hạn của một người bình thường, để đạt được điều này chính là hắn có nghị lực phi thường.
- Còn vấn đề về linh căn, hắn có linh căn như vậy cũng không có nghĩa là không thể tiến xa trong việc tu luyện, quan trọng nhất ở người tu luyện phải là người có nghị lực mạnh mẽ. Các người có biết cuộc chiến kinh thiên động địa vào năm vạn năm trước không?
Mọi người nghe vậy thì cũng nhíu mày suy nghĩ, sau đó một người à lên:
- Ý của hiệu trưởng có phải là trận chiến của cường giả Long tộc và Tà Thần hắc ám đến từ ngoại thiên thế giới có phải không.
Lão giả ngồi ở giữa gật đầu sau đó nhàn nhạt nói:
- Cường giả Long tộc kia tên là Sùng Lãm, người ta còn gọi với một tên khác là Lạc Long Quân, trận chiến năm đó diễn ra vô cùng ác liệt và thảm khốc. Đám tà ma đến từ thế giới bên ngoài kia muốn xâm chiếm Tam Sinh giới, thì gặp phải sự ngăn cản của Hoàng Long Vũ Đế Sùng Lãm.
- Hai bên chiến đấu rất ác liệt, các loại thần thông mạnh mẽ vô cùng đều được thi triển ra, điện thiểm lôi minh, thiên địa hôn ám. Cuộc chiến diễn ra rất lâu nhưng cũng không có hồi kết. Cuối cùng hai bên đều dùng tới sát chiêu của mình, kết quả là đồng quy vu tận.
- Mà các ngươi có biết vị Hoàng Long Vũ Đế kia là người có linh căn như thế nào không....
Mọi người đều tay trống cằm suy nghĩ, sau đó vẻ mặt của mọi người đều giống nhau, ai lấy cũng hết sức ngạc nhiên.
Nhìn sắc mặt của mọi người, hiệu trưởng nhếch miệng cười một cái sau đó chậm rãi nói:
- Chính là bát hệ linh căn.
- Bởi vậy ta nghĩ, thiếu niên kia hoàn toàn có tư cách gia nhập vào học viện, hắn có trái tim của một cường giả, có nghị lực, vậy tại sao chúng ta lại bỏ qua một kẻ như thế, cứ nhận hắn vào còn tạo hóa của hắn như thế nào thì cái này phải chính hắn đi tìm, chúng ta cũng sẽ không can thiệp.
- Nếu không ai có ý kiến gì, vậy thì hãy truyền đạt lại thông tin của chúng ta cho Hình Hoa, để nàng ta xử lý. Cuộc họp đến đây kết thúc, mọi người giải tán.
.................
Thông tin rất nhanh truyền đến cho Hình Hoa, sau đó nàng thông cáo với toàn bộ mọi người, lúc này ai cũng hết sức ngạc nhiên, không ngờ cao tầng của học viện lại có quyết định như vậy.
Vô Danh cũng rất là bất ngờ, nội tâm của hắn bây giờ hết sức vui mừng, hắn được nhận vào cũng là công lao to lớn của Nguyệt Nhi. Vô Danh hắn bây giờ đã nợ Nguyệt Nhi rất nhiều điều. Hắn tự nhủ với bản thân, cũng nào cũng phải đối xử tốt với nàng, không để nàng gặp bất cứ nguy hiểm gì, như vậy hắn mới có thể trả hết nợ cho nàng.
Bốn ngày sau, tất cả những người được nhận vào học viện đều tập trung ở quảng trường diễn ra khảo thí, lúc này ở giữa quảng trường là một phi thuyền cực lớn.
Vô Danh hỏi mọi người xung quanh mới biết được đây là một món pháp bảo phi hành. Pháp bảo này có thể chứa được rất nhiều người, tốc độ của nó cũng rất nhanh.
Đợi mọi người đến đông đủ, lúc này Hình Hoa mới nói to:
- Tất cả mọi người xếp hàng, chuẩn bị lên phi thuyền, một lát nữa phi thuyền sẽ khởi hành, bay về Vạn Xuân học viện.
Mọi người xếp hàng ngay ngắn, sau đó từng người một bước lên phi thuyền, người cuối cùng chính là Vô Danh. Vô Danh đã không còn "vô danh" nữa rồi, sau trận chiến kia hắn đã trở thành sát thần trong mắt tất cả mọi người, không ai không biết hắn, và cũng không ai là không sợ hắn, lúc mọi người đứng xếp hàng thì đều tránh xa hắn ra không giám lại gần. Điều này thì Vô Danh cũng cóc thèm bận tậm. Hắn bước lên phi thuyền với tâm thế hoàn toàn thoải mái.